Phần 89
Ngày hôm sau đi làm, Chu Thông ngồi ở trong phòng làm việc, phác thảo ra dự án chữa bệnh cho nông dân toàn trấn để đề xuất ý kiến ở trên, xuất thân là nông dân, Chu Thông biết rõ nông dân rất khó khăn khi mỗi lần bị bệnh hiểm nghèo, mấy vạn tiền tiền chữa bệnh thì làm sao có thể xoay sở một lúc, cho nên thường thì gia đình đều trơ mắt nhìn thân nhân mình qua đời trong bệnh tật.
Chu Thông ý tưởng đột phát, lập ra kế hoạch cải cách về việc chữa bệnh ở vùng nông thôn thực hành toàn trấn, nông dân khi bị bệnh nặng sẽ dựa vào đất đai, nhà cửa của mình để làm cơ sở được vay tiền chữa bệnh, ủy ban trấn sẽ làm thủ tục giùm vay tiền, bệnh tật sau khi khỏi hẳn, từng bước trả tiền lại, đối với nông dân không còn năng lực lao động để trả tiền, sau khi xác minh sẽ được chính phủ trợ cấp, số tiền này các thôn trang lập ra một bộ phận, trấn lập ra một bộ phận, kêu gọi các xí nghiệp, đơn vị cơ quan toàn trấn một bộ phận để quyên tiền…
Đối với phương án cải cách chữa bệnh này, Chu Thông vài lần đến thực địa thôn trang để điều nghiên, rồi đến bệnh viện xác minh số liệu, hắn cũng tìm đến các chuyên gia tương quan thỉnh giáo để chỉ ra những chỗ sai sót, cuối cùng tập hợp lại hình thành ra dự án sơ thảo này…
Vấn đề còn lại Chu Thông suy tính là vào lúc nào mới có thể thực thi được.
Lúc này Đàm Kiếm và bí thư Khổng Tự Cường đang ở trong phòng làm việc hút thuốc trò chuyện.
– Khổng bí thư, nếu tiếp tục như vậy, thì trấn Tân Thôn sẽ trở thành sân nhà của Chu Thông rồi!
Đàm Kiếm chậm rãi nói, nghe ông ta nói như thế, Khổng Tự Cường thở dài nói:
– Giờ thì ai dám đắc tội vị đại thần ở phía sau lưng hắn chứ?
– Lão Khổng à, cứ mặc cho Chu Thông tiếp tục như vậy thì không phải là chuyện tốt, chi bằng chúng ta tìm cách liên hệ trên huyện, tìm cách điều chuyển hắn ra khỏi trấn Tân Thôn đi.
Đàm Kiếm thăm dò nói, ông bây giờ càng ngày càng bất mãn Chu Thông, trước đối với Chu Thông thì chỉ có một ít ghen tị, bây giờ thấy Chu Thông đang bận rộn với dự án cải cách chữa bệnh, tựa hồ đang thuận gió xuôi chèo, trong lòng của ông lại càng xem Chu Thông trở thành đối thủ.
Nhớ tới lần trước lúc muốn giao cấu với Tiểu Hồng Mai ở trong phòng, thì bị Tiểu Hồng Mai sút cho một đá trên mông đít, Đàm Kiếm ngẩm nghĩ càng là tức giận, lúc ấy Tiểu Hồng Mai vuốt ve cái âm hộ của nàng rồi nói một câu:
– Phiến đất màu mỡ này chỉ để dành cho ao làm chủ tịch trấn mới được khai khẩn đấy, anh làm không được chủ tịch trấn thì đừng tới tìm em nữa!
Vì tiền đồ, Đàm Kiếm sau lần đó, liền dẫn Tiểu Hồng Mai dâng cho Âu Dã Long, con trai của phó cục trưởng Âu Bội Hoa của cục cán bộ kháng chiến tỉnh, kết quả là gã này lại si mê mảnh đất màu mỡ của Tiếu Hồng Mai, đến bây giờ thì Tiểu Hồng Mai không còn ngó ngàng gì đến Đàm Kiếm nữa, Âu Dã Long thì cũng không có thời gian rãnh để gặp Đàm Kiếm, xem như là mất cả chì lẫn chài…
Đàm Kiếm nói làm Khổng Tự Cường sáng mắt ra, đây cũng là một cái biện pháp, nhưng Khổng Tự Cường lại thấy vấn đề tồn tại, lãnh đạo trấn Tân Thôn vừa mới thay đổi, trên huyện căn bản cũng sẽ không khả năng đồng ý về vấn đề thuyên chuyển này, vậy phải làm sao bây giờ đây?
Đàn bà so sánh cùng với chức quan thì Đàm Kiếm xem trọng chức quan hơn, có quan chức, thì đàn bà dạng nào mà không có? Bây giờ Đàm Kiếm đối với chuyện của Tiểu Hồng Mai và Âu Dã Long lại càng thúc đẩy trong lòng của ông nhắm đến mục đích của mình.
Nhưng ý tưởng của Khổng Tự Cường thì bất đồng với Đàm Kiếm, ông cũng coi trọng quan chức, nhưng lại thích đàn bà, lúc ông 40 tuổi thì cưới được Triệu Lan Lan mới 25 tuổi, ở trong bàn tay của ông Triệu Lan Lan trở thành bảo bối, đối với tất cả yêu cầu của Triệu Lan Lan, ông luôn luôn đều là thỏa mãn.
Chỉ là trong khoảng thời gian gần đây Triệu Lan Lan rất khác thường, mỗi đêm bà cũng phải cầm lấy cây dương vật của ông nhét vào âm đạo của bà, không cần biết là có đủ hỏa dược hay không phát ra được đạn pháo, ông đã hơn năm mươi, lần trước đã chịu không nổi với cái âm đạo của Nhậm Lan mê hoặc trong phòng làm việc kích tình, suýt chút nữa thì chết, hiện tại Triệu Lan Lan lại làm cho ông không đủ giấc ngủ…
Hai người thương lượng cả buổi vẫn không có kết quả, cuối cùng Đàm Kiếm quay ra khỏi phòng làm việc của bí thư với vẻ mặt cau có.
Rời khỏi đảng ủy đi vào văn phòng ủy ban, Đàm Kiếm đi dọc theo hành lang về phòng làm việc của mình, lúc ngẩng đầu nhìn thấy chủ tịch trấn Chu Thông đang ở phía trước cửa sổ hút thuốc, mắt nhìn ra ngoài tựa như đang tự hỏi điều gì, Đàm Kiếm cúi đầu, làm bộ như không thấy Chu Thông đi mau qua.
Mới vừa đi vài bước, từ phía bên trong phòng làm việc đột nhiên vội vàng đi ra một người, đụng mạnh vào Đàm Kiếm đụng, người nọ đúng là kẻ láu táu Tôn Mạnh Đồng, giấy tờ văn kiện rơi đầy đất, nàng té chỏng vó hai chân, cái váy lật lên hở nguyên cái âm hộ với cái quần lót ren màu hồng nơi chính giữa quần lót một màu đen đen của đám lông mu ẩn hiện, Đàm Kiếm cũng té ngồi kế bên, quay đầu vừa dịp nhìn thấy, ông ta liền lợi dụng cơ hội giả vờ thuận tay vuốt lên cái gò mu của nàng, đúng lúc Chu Thông quay đầu lại nhìn thấy, Tôn Mạnh Đồng bởi vì tức giận quệt mồm, bộ ngực theo hô hấp nhô cao phập phồng, đây vốn là chuyện ngoài ý muốn, không có gì lớn lao, nhưng Đàm Kiếm lâu nay bị Tiểu Hồng Mai lạnh nhạt, đã lâu không có dịp phóng tinh ra, nên lúc vừa vuốt mảnh đất mềm mại của Tôn Mạnh Đồng, phía dưới hạ thể của Đàm Kiếm liền ngẩng đầu dựng đứng lên lên đột ngột, bờ mông của Tôn Mạnh Đồng liền có cảm giác được một vật mạnh mẽ đâm vào, nàng liền giờ tay tát vào mặt Đàm Kiếm một cái, sau đó giận dử đứng lên trở về văn phòng.
Nhìn dưới đầy rơi vãi đầy giấy tờ văn kiện, Chu Thông hơi mỉm cười bước đến gần, Đàm Kiếm trong lòng mắng to: Con mẹ nó, sao mà xui xẻo quá vậy…
Nhìn Đàm Kiếm vội vàng rời đi, Chu Thông thản nhiên cúi người nhặt lên giấy tờ văn kiện, rồi cất bước trở về văn phòng…
Chu Thông ngồi trước bàn làm việc tự cười ha ha, Tôn Mạnh Đồng phải nói thẳng là thùng thuốc súng, muốn ăn đậu hủ của nàng thí ít nhất cũng phải xem lại tuổi tác của mình, bối cảnh của nàng thật ra vẫn là một ẩn số đấy…
Tiếng cười vẫn chưa dứt thì điện thoại di động của hắn vang lên, cầm lấy lên xem thì thấy là Trịnh Phi Yến gọi đến.
– Chu Thông, lấy chiếc xe của em chạy đến ủy ban huyện đón chị, chị có việc vần phải đi gấp.
Nhận được tin của Trịnh Phi Yến, sau đó Chu Thông đến đón cô rồi chạy xe lên xa lộ, trên đường đi Trịnh Phi Yến nói cho Chu Thông biết, chủ tịch thành phố Tả Đại Quốc cố ý muốn nhân cơ hội việc tai nạn tại mỏ than trấn Liên Hoa để hạ bệ Lý Chấn xuống, để cho cô thượng vị lên thay vị trí bí thư, nhưng lực cản rất lớn, nên cần phải lên thành phố hoạt động lo cho công việc một chút.