Phần 83
Đi vào “Vương Triều tửu gia” theo người phục vụ đẩy cửa phòng ra, Chu Thông phát hiện quả thật toàn là người quen, nguyên là Tôn Lôi con trai của bí thư huyện ủy Tôn Triều Dương trước đây, Nhậm Lan em vợ Tôn Triều Dương, công tử Âu Dã Long, ngồi ở phía dưới cùng chính là Đàm Kiếm.
Đám người này tụ tập vừa đủ đấy! Khẳng định là không có chuyện gì tốt!
Gặp Chu Thông tiến vào, Đàm Kiếm liền vội vàng đứng lên nhường chỗ ngồi, tại bên cạnh Đàm Kiếm ngồi xuống, khuôn mặt những người kia đều lạnh băng không thay đổi.
Chu Thông trong lòng phẫn nộ, mình nói như thế nào thì cũng là một chủ tịch trấn, đám con ông cháu cha này không có kiên quan gì đến chức quan, thế nhưng mà làm cho mình phải ra mặt cùng với các ngươi, chỉ có Nhậm Lan trong ánh mắt lóe lên rồi dịu xuống, có khả năng là do ngày đó khi cô cùng với Khổng Tử Cường phòng làm việc kích tình thì bị hắn bắt gặp nên có liên quan, chợt hắn nhớ tới cái âm hộ đào nguyên mật động với hai cái mép nhỏ âm hộ kiều nộn sưng đỏ ướt át lúc ấy thì mới phát hiện nhớ ra, chỉ có cái âm hộ của Nhậm Lan mới tương xứng to như như cái âm hộ của Tiếu Hồng Mai…
– Chu… chủ tịch, để tôi giới thiệu một chút, vị này là Tôn Lôi, các người đã biết nhau, vị này là Nhậm Lan cũng là dì của Tôn Lôi, tôi và Đàm phó chủ tịch thì anh cũng đã biết!’
Âu Dã Long giới thiệu đơn giản.
– Thật tình mà nói! Hôm nay gặp chủ tịch Chu là có hai chuyện, đầu tiên là xin anh nhắn dùm với Trịnh chủ tịch huyện, mỏ than đá của trấn Liên Hoa mấy lãnh đạo cũng đều có cổ phần, xin chủ tịch huyện có giơ cao mà đánh khẽ, khoan dung độ lượng, chuyện thứ hai là, sau này tại trấn Tân Thôn xin Chu chủ tịch chiếu cố cho bằng hữu của tôi là phó chủ tịch Đàm Kiếm!
Âu Dã Long nói một hơi, không chút nào đem Chu Thông để vào trong mắt.
Chu Thông nghe qua thì cũng hiểu, mấy người này cũng không phải là cố ý tìm đến mình, ở trong mắt bọn họ, hắn vẫn còn chưa đủ tư cách, bọn họ chính là thông qua hắn, chuyển lời hướng về phía Trịnh Phi Yến!
– Nếu không còn có chuyện gì, tôi đi trước!
Nói xong Chu Thông xoay người mở cửa rời đi, bên trong gian phòng Âu Dã Long khinh thường nói:
– Một tên chủ tịch trấn nho nhỏ mà bày đặt có cá tính… hừ…
Ra khỏi cửa phòng đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên hắn nhìn thấy một bóng dáng nhỏ thắn rất giống là Tiếu Phi, đang cùng một người đàn ông trung niên cao lớn sóng vai đi về phía trước, phía sau là hai người mặc âu phục lưng thẳng tắp theo sát, dường như là Tiếu Phi gặp nguy hiểm, Chu Thông vội hô to:
– Tiếu Phi!
Cô gái quay đầu điềm nhiên một chút rồi nói:
– Anh Chu Thông!
Quả nhiên là Tiếu Phi, Chu Thông vội vàng đi đến trước mặt hai người, thì bị hai người mặc âu phục ngăn trở không cho đến gần.
– Cứ để cho hắn đến.
Người đàn ông trung niên cao lớn xoay người lại, nhìn chằm chằm vào Chu Thông, ánh mắt uy nghiêm của ông làm Chu Thông không dám ngẩng đầu nhìn.
Vào phía trong một căn phòng, hai người mặc âu phục đứng ở ngoài cửa.
Chu Thông lúc này mới ngẩng đầu nhìn người đàn ông, phát hiện là một người tầm 50 tuổi, gương mặt hiền lành, chỉ có ánh mắt là uy nghiêm trấn thịnh, đó chính là ánh mắt của lãnh đạo cấp cao, nhìn xem qua thần thái thì Chu Thông phán đoán người đàn ông trung niên này có thể là cha của Tiếu Phi.
– Anh Chu… đây là cha em! Cha… còn đây là bạn trai của con… Chu Thông!
Nói xong Tiếu Phi im lặng…
Qua lời giới thiệu của Tiếu Phi chứng thực đúng như Chu Thông suy đoán, đối mặt với người đàn ông hiền lành này, Chu Thông không biết là nên xưng hô “Bí thư” hay là xưng hô là “bác”, hắn không nói được một lời đành đứng ở một bên.
Lúc này Tiếu Sĩ Lương cũng đang quan sát gã thanh niên này, ông cũng chưa biết tỏ thái độ của mình ra sao, quá nhiệt tình thì mất đi thân phận của một bí thư Tỉnh ủy, lãnh đạm thì lại sợ để cho Tiếu Phi thương tâm, cân nhắc qua rồi ông nói:
– Cám ơn cậu, nếu không có sự xuất hiện của cậu, Tiếu Phi đến nay cũng còn chưa gọi tôi một tiếng là cha, nó cũng không đồng ý gặp lại mặt tôi! Nhưng nếu cậu muốn trở thành bạn trai Tiếu Phi, làm con rể của tôi, cậu còn phải đi trên một con đường rất dài.
Tiếu Sĩ Lương tuy rằng vẻ mặt hiền lành, nhưng lời nói ra thật là thật uy nghiêm.
Chu Thông sửng sốt, không biết Tiếu Sĩ Lương nói vậy là có ý gì, mình và Tiếu Phi sau cái lần đó, chỉ là xem như xác lập quan hệ yêu thương, thế mới có mấy ngày mà bắt đầu nói về chuyện kết hôn? Có phải là quá nhanh chứ?
Tiếu Phi sắc mặt đỏ lên nói:
– Anh Chu… chuyện của hai chúng ta bất cứ kẻ nào can thiệp cũng không được, chỉ cần chúng ta nguyện ý sống với nhau, ngày mai nếu có kết hôn cũng đều được, nếu ai ngăn cản, em sẽ chết ở chỗ trước mặt người đó, qua hơn hai mươi năm em sống không có mẹ, có cha cũng như không có, đã thành thói quen không có người nào quản thúc rồi!
Nói xong lời này Tiếu Phi nhịn không được, khóc nức nở.
Chu Thông lấy ôm lấy bả vai Tiếu Phi, nhè nhẹ lau sạch lấy nước mắt trên khuôn mặt Tiếu Phi, trầm giọng nói:
– Yên tâm đi, em còn có anh!
Một câu nói đó làm cho Tiếu Phi càng khóc nức nở nhiều hơn.
Nghe con gái nói như thế Tiếu Sĩ Lương có chút ngượng ngùng, nhưng trong nháy mắt ông đã trấn định, vẻ mặt từ ái nhìn Tiếu Phi…
Chu Thông ngẩng đầu nhìn thẳng ánh mắt Tiếu Sĩ Lương nói:
– Thưa Tiếu bí thư, cháu bằng bất cứ giá nào cũng sẽ chiếu cố Tiếu Phi, không có điều gì có thể ngăn trở được!
– Bao gồm quan chức của cậu sao? Buông tha cho Tiếu Phi, đối với sĩ đồ của cậu có lẽ sẽ tốt hơn!
Tiếu Sĩ Lương mơ miệng đầy thâm ý nói.
Chu Thông trong lòng chợt động, nhưng hắn lập tức hủy bỏ ý nghĩ đó trong lòng, chính hắn đối với Tiếu Phi cảm giác rất khác với những người đàn bà đã từng quan hệ, hắn thật sự rất là yêu say đắm nàng, bây giờ Tiếu Phi cũng đem tất cả hy vọng dựa vào trên người của hắn, nếu hắn phản bội nàng, chỉ sợ là Tiếu Phi khó mà sống nỗi.
Nghĩ đến đây, Chu Thông kiên định nói:
– Thưa Tiếu bí thư, cho dù có bị mất chức, cháu cũng sẽ không hối hận, quyết không buông tay!
Nghe hắn nói như thế, trong mắt Tiếu Sĩ Lương cũng như là tán thưởng, vừa rồi ông nhận được điện thoại của Tiếu Phi, ông đã bỏ qua tất cả mọi chuyện, hủy bỏ cả cuộc họp, rồi vội vả chạy tới đây, đối với đứa con gái tưởng chừng đã mất đi nay đã nhận lại, Tiếu Phi từ nhỏ đến lớn đã thua thiệt hơn bạn bè cùng trang lứa, ông như mắc nợ nàng rất nhiều, nhìn thấy Tiếu Phi dâng trào nước mắt, Tiếu Sĩ Lương cũng thật là khó khăn, bản thân ông rất yêu thương con gái, nhưng vì lợi ích của gia tộc là trên hết, chỉ sợ mình đến lúc đó cũng vô lực không bảo đảm được hạnh phúc của con mình.
Chính ông là một cái ví dụ sống sờ sờ, cuộc hôn nhân chính trị, kết hôn cùng với mẹ của Tiếu Phi, thì bạn gái của ông đã mang thai, cho nên bây giờ chỉ cần Chu Thông và Tiếu Phi thật tình yêu nhau, lập trường kiên định, ông sẽ giúp cho bọn họ, quyết không để lập lại bi kịch giống như trên người của ông tái diễn, nghĩ đến đây, Tiếu Sĩ Lương đành nói.
– Vậy thì phải trông chờ vào vận số của cậu rồi!
Nói xong Tiếu Sĩ Lương bất đắc dĩ thở dài một hơi!
Tiếu Sĩ Lương đứng lên, vỗ vỗ bả vai Chu Thông nói:
– Hãy chiếu cố thật tốt Tiếu Phi, đừng làm cho Tiếu Phi bị ủy khuất, nó lâu nay là một người lưu lạc, hãy tạo cho Tiếu Phi một mái ấm áp gia đình.
Nói xong ông liền mở cửa bước đi ra ngoài.
Nhìn Tiếu Phi khuôn mặt thùy mị đẫm nước mắt, Chu Thông cảm giác thấy quyết định của mình cũng không phải là nhất thời nổi máu, hắn đối đãi với Tiếu Phi cũng không phải là bởi vì nàng là thân phận con gái của bí thư Tỉnh ủy, nước mắt của nàng luôn có thể dễ dàng đụng chạm sâu trong nội tâm của hắn, sự cô độc của nàng, làm hắn cũng cảm động lây.
Ra khỏi cổng “Vương Triều Tửu Gia”, Tiếu Sĩ Lương leo lên chiếc xe công vụ, hai gã cận vệ một tấc cũng không rời theo sát đuổi kịp, Tiếu Sĩ Lương cũng không dặn dò đi đâu, tên thư ký ngồi ở ghế trước cũng không dám hỏi nhiều.
Trầm tư thật lâu, Tiếu Sĩ Lương cũng chưa nghĩ ra biện pháp gì, em gái của ông Tiếu Sĩ Quyên ỷ vào công trạng tạo dựng công ty thương vụ quốc tế Hoa Nam cự tuyệt sự an bài hôn nhân của gia tộc, đã khiến cho gia tộc rất bất mãn, Tiếu Phi nếu lại vẫn khư khư cố chấp, như vậy thì chính bản thân ông rất có thể cũng sẽ bị gia tộc vứt bỏ, mất đi sự ủng hộ của gia tộc, chính ông còn muốn tiến hơn một bước vào trung ương cơ hồ là không thể nào được đấy!
Biện pháp duy nhất chính là nếu Chu Thông có thể phù hợp yêu cầu làm con rể của Tiếu gia, xuất thân của hắn là bần nông, muốn được gia tộc tán thành, ít nhất hắn phải trở quan viên cấp thành phố! Nghĩ đến đây, Tiếu Sĩ Lương liền lấy điện thoại di động ra bấm số.
– Alo… có phải là đồng chí Hạ Gia Nông? Tôi là Tiếu Sĩ Lương, hiện đang ở tại huyện Vân Sơn, trấn Tân Thôn, lão lập tức tới ngay một chuyến nhé!
Không đợi Hạ Gia Nông trả lời, Tiếu Sĩ Lương liền cúp ngay điện thoại!
Lúc điện thoại gọi tới thì Hạ Gia Nông đang có cuộc họp họp tại thường ủy hội của thành ủy, lúc nghe được âm thanh “ục ục” thì ông mới ý thức máy đã cúp, ông liền nhìn chung quanh hội trường rồi nói:
– Tan họp!
Mọi người trong ánh mắt đều thấy quái lạ khi đứng dậy rời đi, vừa rồi đang thảo luận về chuyện của mỏ than trấn Liên Hoa của huyện Vân Sơn, đến lúc mấu chốt, thì Hạ Gia Nông nhận được cuộc điện thoại liền tuyên bố tan họp, cú điện thoại này tầm quan trọng như thế nào thì cũng có thể nghĩ ra được.
Hạ Gia Nông rất nhanh thông báo cho chủ tịch thành phố Tả Đại Quốc cùng với vài vị thường ủy biết, ngay lập tức từng chiếc xe hơi y theo thứ tự rời khỏi thành phố Lâm Giang hướng về trấn Tân Thôn chạy đến, trên đường đi, chủ tịch Tả Đại Quốc lại thông báo cho bí thư huyện Lý Chấn làm tốt công tác tiếp đãi.
Bí thư Tỉnh ủy đang ở tại trấn Tân Thôn? Lý Chấn mồ hôi hột toát ra vì bất ngờ, liền gọi điện thoại thông báo cho bí thư trấn Khổng Tự Cường làm tốt việc tiếp đãi, nếu để xảy ra vấn đề gì thì tất cả đều cùng nhau treo mũ từ quan…
… Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/06/quyen-sac.html
Không lâu sau Tiếu Sĩ Lương đang cùng Khổng Tự Cường nhàn nhã thưởng thức trà ở trong đảng ủy, thì cũng là lúc đoàn xe hơi từ thành phố Lâm Giang đến, ngay lập tức đoàn xe của huyện Vân Sơn cũng tới, trước sân đảng ủy trấn Tân Thôn Tân Thôn đã đậu đầy các loại xe.
Thấy một màn như vậy, Tiếu Sĩ Lương mặt nhăn nhíu mày, đợi Hạ Gia Nông bước vào gian phòng ông liền mở miệng nói:
– Mấy đồng chí so với tôi còn uy phong hơn nhiều đấy!
Nghe được câu trách này, trên khuôn mặt Hạ Gia Nông chảy mồ hôi, ông âm thầm trách tự trách mình, trước đó không có điều tra trước bí thư Tỉnh ủy đến trấn chỉ có một chiếc xe công vụ với bốn người, còn lãnh đạo thành phố Lâm Giang và huyện Vân Sơn tất cả lại cò hơn mười mấy chiếc xe hơi đến…
May mắn mà Tiếu Sĩ Lương cũng không nói thêm cái gì nữa.
Với nhóm bí thư và chủ tịch huyện đối với chức vụ bí thư tỉnh ủy mà nói, đó là cao quan từ xa không chạm đến, vì thế ai cũng không muốn bỏ qua cơ hội thật tốt này, bí thư huyện ủy Lý Chấn mang theo các lãnh đạo khác trong huyện tiến vào, có thể cùng lãnh đạo trên tỉnh trực tiếp trao đổi trò chuyện, ai mà không muốn, ai mà không có ý tưởng là cố quan hệ với một lãnh đạo tỉnh để tìm chỗ dựa làm hậu trường.
Bàn tay của Tiếu Sĩ Lương nhẹ nhàng chạm một chút vào bàn tay của Hạ Gia Nông, Tả Đại Quốc, Lý Chấn cùng Trịnh Phi Yến, rồi lướt qua Khổng Tự Cường trực tiếp nắm lấy bàn tay của Chu Thông nắm thật chặc cùng một chỗ:
– Chào Tiểu Chu…
Giọng nói của Tiếu Sĩ Lương đột nhiên truyền vào trong tai của mọi người, khiến cho mọi người đều cả kinh giật mình.
Nhìn đến Tiếu Sĩ Lương bàn tay đưa ra nắm chặt tay của mình lắc lắc, Chu Thông bị kích động cả người phát run.
– Xin chào Tiếu bí thư…
Chu Thông rung động, hắn hoàn toàn không có nghĩ đến Tiếu Sĩ Lương sẽ trực tiếp đi tới dùng bàn tay nắm lấy tay mình, việc này làm hắn vô cùng bất ngờ, không nghĩ tới Tiếu Sĩ Lương vì con gái mà áp dụng phương thức như thế này để giúp đỡ hắn…
Vỗ nhẹ nhẹ bả vai Chu Thông, bộ dáng có vẻ thân thiết, Tiếu Sĩ Lương mỉm cười, cũng không nói thêm gì, rồi bước vào cửa của ủy ban trấn, ông biết chỉ cần như thế cũng đủ cho Chu Thông hưởng xái rồi.
Giống như là xảy ra một việc đại sự gì vậy, cơ hồ tất cả mọi người đề quái dị nhìn về phía Chu Thông…
Bí thư Tỉnh ủy chủ động bắt tay với một chủ tịch trấn nho nhỏ của trấn Tân Thôn! Tin tức này không cần bao lâu sẽ truyền khắp huyện Vân Sơn, thậm chí tại thành phố Lâm Giang cũng sẽ lưu truyền lưu lan rộng.
Ngay lúc Chu Thông có một loại cảm giác choáng váng, người của các nhóm bắt đầu hành động, tình huống tổ tông mấy đời của Chu Thông cũng bắt đầu truy tìm tới ra, một ít các trưởng phòng tổ chức cán bộ lập tức có đề tài mới, tất cả đều triển khai thảo luận vây quanh về chủ đề Chu Thông, cuối cùng kết luận chỉ có một, Chu Thông sở dĩ còn trẻ như vậy có thể lên làm đến chức chủ tịch trấn, tất cả đều là do mặt trên có người đỡ đầu, hắn xuống dưới trấn làm một cán bộ nho nhỏ chủ tịch, không ngoài mục đích chính là trộn lẫn vào cơ sở để trải qua công tác, hắn không phải là cá trong ao, tiền đồ của hắn rất rộng lớn về sau.
Đứng ở nơi đó, tận mắt thấy bí thư Tỉnh ủy chủ động nắm Chu Thông, mỗi người đều kinh ngạc thiếu điều nhảy dựng, không nhìn ra được a! Chu Thông này hậu trường không chỉ có một mình chủ tịch huyện Trịnh Phi Yến, thì ra còn có người đỡ đầu trên tỉnh đấy, hơn nữa hậu trường này là cây đại thụ lớn vô cùng.
Một số ít đối đã từng cùng với Chu Thông có mâu thuẫn ở trên huyện thì trong lòng đang thất kinh, tiểu tử này che giấu quá sâu, có quan hệ lớn như vậy, tại sao lại chạy đến huyện Vân Sơn này làm gì, đây không phải là chạy tới để hại người sao? Nghĩ đến đây, những ai đã từng đắc tội với Chu Thông thì trong lòng buồn bực vạn phần, tiểu tử này… con mẹ nó không nói, có hậu thuẫn mạnh như vậy lại ẩn núp tránh ở cái địa phương nhỏ bé này, thật là không hiểu nỗi…