Phần 73
Bắt đầu từ lúc đi làm, người đến phòng làm việc của Chu Thông không ngừng, có các lãnh đạo các phòng ban đến báo cáo công tác, có các xí nghiệp ở trong trấn đến bàn công việc, cũng có các cấp lãnh đạo gọi điện thoại tới hỏi về công việc, ngưu quỷ xà thần tụ tập chung dưới một mái nhà, Chu Thông giờ mới phát hiện mình ngay cả đi toilet cũng phải mang theo điện thoại…
Lúc tan tầm Chu Thông bận rộn rối tinh rối mù, lãnh đạo thượng cấp đến liên hệ công việc kiểm tra thì phải bồi dưỡng cơm nước, chính mình vì muốn làm tốt các loại quan hệ nên phải tiến hành mở tiệc chiêu đãi, có khi Chu Thông phải tham dự đến vài bữa cơm, bận rộn muốn chết.
Chuyện họp đã trở thành công việc trọng yếu đầu tiên của Chu Thông, trên huyện bất cứ ban ngành nào từ trấn lên họp đều điểm danh phải có một, hai lãnh đạo đứng đầu trấn tham gia, Chu Thông vì không muốn để cho thượng cấp lãnh đạo bất mãn, cho nên đành phải mỗi lần có cuộc họp thì có mặt, khiến cho bây giờ mà nghe đến chuyện họp thì đau đầu muốn điên, Chu Thông đã lĩnh giáo rất nhiều sự lợi hại…
Chu Thông tuy rằng mỗi ngày đều nhìn thấy Thôi Tình, Tiếu Hồng Mai, Tiêu Yến cùng các mỹ nữ khác, nhưng liên tục thời gian rãnh đều không có, cứ nhìn thấy đít mông vú lượn lờ khiến cho Chu Thông nhịn không được, đôi lúc trong giờ việc cùng với tay trái thêm tay phải tự thủ dâm thỏa mãn chính mình…
Giờ thì Chu Thông đã thường xuyên sử dụng lái xe Vương Dũng để đi công việc với chủ nhiệm văn phòng ủy ban Tôn Mạnh Đồng, họp, đi công tác đều có Vương Dũng lái chiếc Hummer của Tiếu Phi đưa cho, chở hắn và Tôn Mạnh Đồng qua lại, rất nhiều bữa ăn đều có Tôn Mạnh Đồng tham gia cùng.
Nhìn bóng dáng Tôn Mộng Đồng bận rộn tận tâm tận lực, Chu Thông động chút tâm tư, có nên hay không nên chọn lúc có cơ hội kêu Tôn Mạnh Đồng bàn việc riêng tư đây?
Đương nhiên, sau một thời gian công tác, Chu Thông cũng dần dần hình thành cho mình một cái vòng tròn nhỏ, có câu nói quan trường chính là một cái vòng tròn, nếu mình không có căn cơ, không có vòng tròn cho riêng mình, thì đừng có mong hướng về phía trước phát triển, Chu Thông biết rõ sự lợi hại trong đó.
Trước kia hắn không phải là lãnh đạo, cho nên cao lắm là cùng với vài người quen xúm lại, uống rượu, đánh bài, nói khoác, chửi thề văng mạng, nhưng bây giờ thì khác, hắn làm chủ tịch trấn Tân Thôn, nhân vật các dạng bắt đầu hội tụ ở chung quanh hắn, vì muốn còn sống tốt hơn ở chốn quan trường, hắn phải mau chóng hình thành cho mình cái vòng tròn nhỏ, mà bình thường cái vòng nhỏ thì thường tụ hội ở trên bàn cơm với ly rượu.
Nhà hàng “Tiểu Thúy Hương” ở trấn Tân Thôn.
Gần đây, Chu Thông cùng với vài cấp dưới thân tín thường xuyên tụ tập ở chỗ này, trao đổi công tác.
– Chào chủ tịch…
Nhìn thấy Chu Thông mới vừa vào cửa, chủ nhiệm phòng xây dựng nếp sống mới Hoàng Vĩ bước đến tiếp nhận cặp xách giấy tờ của Chu Thông.
– Ha ha, mọi người đều tới đủ rồi à?
Chu Thông càng ngày càng hưởng thụ sự phục vụ của chủ nhiệm Hoàng Vĩ, Chu Thông cho rằng bợ đỡ kỳ thật cũng là điều rất trọng yếu trong công tác, ít nhất là đa số các lãnh đạo đều cần.
Chu Thông tại ghế chủ vị ngồi xuống, Tôn Mạnh Đồng ngồi ở bên cạnh Chu Thông, cười hì hì nói:
– Hôm nay trưởng thôn 3 là Quách Anh Tuấn mời khách, ông ta bảo muốn giới thiệu cho anh làm quen một người.
Chu Thông gật đầu, hắn đối với người trưởng thôn này vẫn có hảo cảm, từ khi hắn lên làm chủ tịch trấn, Quách Anh Tuấn là người trước tiên bày tỏ đầu nhập, xem như là nhóm đầu tiên thuần phục, nếu Quách Anh Tuấn mời khách, thì chút mặt mũi này, đương nhiên Chu Thông phải nể mặt, có nhiều việc, chủ tịch trấn không có khả năng đích thân tới được, công tác cụ thể vẫn phải là dựa vào các trưởng thôn phía dưới khai triển.
Lúc này Quách Anh Tuấn muốn giới thiệu cho hắn một nhân vật để làm quen, Chu Thông cũng không mấy quan tâm đến.
– Chủ tịch, gần đây phó chủ tịch Đàm của trấn đang tăng cường hoạt động…
Chủ nhiệm phòng tổng hợp Lý Đào ngồi ở bên trái cạnh Chu Thông nhỏ giọng nói.
Lý Đào cùng Tôn Mạnh Đồng trờ thành trợ thủ đắc lực cho Chu Thông, ở trong quan trường Lý Đào lẫn lộn vào thời gian so với Tôn Mạnh Đồng lâu hơn, nên Chu Thông đối với Lý Đào coi trọng, có nhiều công việc vẫn là theo ý kiến của Lý Đào nêu lên mà tiến hành.
Nghe Lý Đào vừa nói như vậy, Chu Thông nhíu đôi lông mày, nhìn Lý Đào liếc mắt một cái không hé răng, hắn biết Lý Đào khi nói chuyện hoặc làm việc rất rõ ràng dứt khoát, chuyện không quan trọng thì gã sẽ không nói…
Tôn Mạnh Đồng ở bên cạnh tiếp lời nói:
– Anh Thông, chuyện chủ Nhiệm Lý nói, anh phải chú ý đến mới được…
Nhìn trong gian phòng lúc này chỉ có ba người bọn họ, Hoàng Vĩ đã đi ra ngoài gọi thức ăn, Tôn Mạnh Đồng nhỏ giọng nói:
– Anh Thông, gần đây Đàm Kiếm mỗi ngày đều đến phòng làm việc của bí thư Khổng báo cáo công tác, hôm nay em theo ngoài cửa nghe ngóng được hắn hình như là đang đâm thọt về anh, chỉ có điều em không có nghe rõ nội dung.
Chu Thông rơi vào trầm tư, từ khi lên làm chủ tịch trấn, có rất nhiều chuyện hắn đều tự hỏi, cũng như là Đàm Kiếm muốn gì? Hắn chưa hề có đụng chạm gì đến lão ta…
Nhìn thấy ánh mắt của Chu Thông quan tâm đến, Tôn Mạnh Đồng cao hứng, nói tiếp:
– Tình hình của bản thân Đàm Kiếm em cũng đã thăm dò được về cơ bản rồi, em có một đồng học tình cờ ở cùng với cơ quan cha của Đàm Kiếm, theo bạn học nói, Đàm Kiếm là con trai của phó cục trưởng Đàm Vệ Sĩ cục thuế thành phố, trước kia Đàm Vệ Sĩ cùng phó bí thư huyện ủy Thôi Cương là chiến hữu cũ, vị trí phó chủ tịch trấn Đàm Kiếm chính là như vậy mà có được, đây là chiêu số của phó bí thư huyện ủy Thôi Cương.
Tin mật báo của Tôn Mạnh Đồng làm cho Chu Thông cuối cùng cũng biết vì sao mà Đàm Kiếm vênh váo như vậy, lúc nào cũng có bộ dáng cao cao tại thượng.
Kỳ thật, chuyện này cũng không phải là vấn đề để Chu Thông để ý tới, hắn quan tâm nhất vẫn là Đàm Kiếm kia làm sao lại cùng với hắn đối nghịch? Vô luận chính hắn nhún nhường như thế nào thì Đàm Kiếm cũng không vừa mắt với hắn?
– Chủ tịch, việc này tôi có nghe được một ít lời đồn, phó chủ tịch Đàm hình như đang đeo đuổi Phó chủ tịch Thôi Tình.
Lý Đào nói tới đây thì nhìn Chu Thông ngập ngừng…
Nhìn Lý Đào ấp úng không nói hết, Chu Thông lờ mờ có chút hiểu ra.
– Ưm… chuyện này có liên quan tới tôi?
Chu Thông kinh ngạc hỏi.
Tôn Mạnh Đồng lúc này lại mỉm cười nói:
– Hì… anh vẫn chưa biết gì đâu, em nghe nói Đàm Kiếm không biết vì sao lại nghi ngờ anh có ý với Thôi Tình người tình trong mộng của hắn ta, cho nên rất là ghen ghét anh…
“Mẹ kiếp” có một loại bực tức muốn mắng người, chính mình đã giày vò Thôi Tình trên giường mà Thôi Tình cũng không oán mình, còn tên Đàm Kiếm này là cái gì, mà cả chuyện lão tử tán gái cũng muốn quản đến, trách không được Đàm Kiếm mình ánh mắt nhìn về phía mình rất là không tốt, hừm… lộn xộn từ cái chuyện này!
Đang suy nghĩ, thì thấy ngoài cửa phòng ăn đi vào Hoàng Vĩ, Quách Anh Tuấn và một thanh niên mập mạp trẻ tuổi.
– Xin lỗi chủ tịch Chu, xe chạy ở trên đường xảy ra trục trặc, cho nên đến muộn, tôi xin tự nhận rượu phạt.
Quách Anh Tuấn vừa vào cửa liền nói.
Vốn thấy Quách Anh Tuấn đến muộn Chu Thông có chút bất mãn, giờ đành mỉm cười, xem như là bỏ qua…
Sự tình có điểm phức tạp, Đàm Kiếm khí thế hung hăng, phải suy tính đối phó đây…