Phần 6
Chu Thông vừa xuống xe trước phòng cấp cứu bệnh viện Lâm Giang, liền bị một đám nhân viên y tế vội vàng chen qua một bên, nhìn thấy cảnh tượng này, Chu Thông cũng tạm thời suy đoán được thân phận của cô gái mạnh mẽ ngang bướng này.
Nhìn xem nhiều người như vậy bu quanh dùng cáng đem Tiếu Phi mang vào trong phòng giải phẫu, Chu Thông trong lòng thở phào nhẹ nhõm, xoay người chuẩn bị quay trở về báo cáo kết quả công tác, khi nhìn thấy cái kính hậu phía trước đã rỗng tuếch, trong lòng đang tính toán làm như như thế nào để báo cáo kết quả công tác đây.
– Chủ tịch Tả cho gọi cậu vào bên trong gặp mặt!’
Thư ký Vương đi đến trước mặt Chu Thông nói.
Hắn đi theo theo Vương thư ký đi vào phòng làm việc của viện trưởng, nhìn thấy chủ tịch Tả đang ngồi nói chuyện với một vị ước chừng 50 tuổi nhìn qua hơi có vẻ già nua, thấy Chu Thông bước vào cửa, chủ tịch Tả liền vội vàng nói:
– Đây là Chu Thông, công tác ở ủy ban trấn Tân Thôn, có mặt tại hiện trường, còn vị này là bí thư thành ủy Hạ Gia Nông.
Nghe lời giới thiệu như thế Chu Thông thất sắc, chính mình chỉ là một nhân viên công vụ nho nhỏ làm ở ủy ban trấn, trong vòng một ngày chẳng những thấy được mặt chủ tịch thành phố, còn thấy cả bí thư thành ủy, xem ra là phần mộ tổ tiên của hắn tỏa ra đầy khói xanh.
Lúc này Chu Thông mới đem quá trình phát sinh giảng thuật nói cặn kẽ một lần, đương nhiên về phần chi tiết cởi quần dài, sờ đùi thì hắn giấu tiệt không kể ra.
Vừa nói hết thì thấy bí thư Hạ một nắm đấm đánh vào trên bàn, chén nước trên bàn văng rơi trên mặt đất rơi dập nát…
– Buồn cười, đây là công an của chúng ta đây sao? Bọn họ là vì dân chúng phục vụ sao? Trong khi có người bị thương không đưa đi cấp cứu mà còn đòi giữ người, bọn họ có còn một chút lương tri không! Chủ tịch Tả, không phải tôi muốn nhúng tay vào chuyện của bên ủy ban, việc này tôi sẽ tra xét đến cùng, hôm nay tất cả các công an có mặt ở hiện trường tất phải lập tức đều miễn chức, trở về trường đảng học tập lại!
Bí thư Hạ ngôn từ chánh nghĩa, Chu Thông cảm xúc cũng kích động, tự đáy lòng đối với vị bí thư thành ủy này cảm thấy kính nể, cán bộ chân chính vì nhân dân mưu cầu phúc lợi mới là vị cán bộ tốt.
Tiếu Phi xương đùi bị gãy, cũng may là có Chu Thông trước đó đã tiến hành cố định nẹp xương, mới không bị trật khớp xương làm trầm trọng thêm, sau khi phẩu thuật nối xương, bó bột, chỉ còn chờ một thời gian cho xương khép lại…
Tại trong phòng bệnh nhìn thấy Tiếu Phi vẻ mặt đau khổ, Chu Thông mấy lần muốn nói nói cáo từ cũng đều khó mà mở miệng.
– Cục cưng… cục cưng, con không sao chứ! Làm cho cô sợ chết đi được, sao con lại trốn ra ngoài lấy xe máy chạy đi vậy?
Một người đàn bà phong tư yểu điệu hấp tấp xông vào phòng bệnh la lên.
Chu Thông nhân cơ hội quan sát diện mạo người đàn bà này, nàng có bả vai rất rộng, hai bâu vú Chu Thông đánh giá, bàn tay của mình rất khó cầm hết, thân cao hơn 1m7, mái tóc uốn lượn vô cùng có mỹ cảm, có thể xem đây là một phụ nữ xinh đẹp, nhưng Chu Thông thì lại suy nghĩ rằng, chỉ bằng vào thân thể của mình đem ra so sánh, khi ở trên giường chinh phục mỹ nữ nở nang này chắc là rất khó.
Cô cháu hai người nhao nhao trò chuyện, có thể nhìn ra Tiếu Phi và cô của mình cảm tình rất sâu đậm.
– Này cậu bé, nói mau nói em là ai? Lén lút ở chỗ này nhìn trộm chị à? Có phải hay không là thấy chị hấp dẫn? Thấy ngực chị to liền muốn cua chị hả? Nói cho cậu bé biết, ngực của chị bàn tay nắm vào rất là co dãn, cảm giác rất tốt đấy.
Người đàn bà này không che đậy miệng nói ra rả với Chu Thông.
Chu Thông bị nàng trêu ghẹo sửng sốt, vẫn là Tiếu Phi ra mặt giải vây:
– Cô cô, đây là người cứu cháu ở Linh Kê Sơn, hình như là công tác ở trấn Tân Thôn thì phải, vị này là cô của tôi tên gọi Tiếu Sĩ Quyên!
Người đàn bà này nghe qua hắn làm ở trấn Tân Thôn thì đôi mắt sáng lên nói:
– Này cậu bé, xem ra chúng ta thật là có duyên, chị sắp đến trấn của em để khảo sát đầu tư, đến lúc đó không thể thiếu cùng người của văn phòng ủy ban giao tiếp.
Nghe được nàng cứ gọi là “cậu bé”Chu Thông lại liên tưởng đến cây dương vật mà mọi người thường hay nói đùa bằng tên như vậy, nhìn hai vị mỹ nữ trước mặt trong lòng hắn lại rục rịch.
Chu Thông đột nhiên nhớ tới chủ nhiệm Thôi Tình đã từng nói qua có đoàn trên tỉnh sẽ đến Linh Kê Sơn khảo sát, rất có thể sẽ đầu tư vào trấn Tân Thôn, nhìn trước mắt mỹ nữ nở nang kia, trong lòng hắn đã hiểu vài phần.
… Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/06/quyen-sac.html
Sáng sớm hôm sau Chu Thông liền đem một phần số liệu Linh Kê Sơn cặn kẽ báo cáo giao cho trong tay Thôi Tình, nhìn Chu Thông vẻ mặt mệt mỏi bộ dáng cùng với những vết trầy xước trên tay, Thôi Tình trong lòng có chút băn khoăn.
Thôi Tình hôm nay mặc một cái áo gió màu đen, cái eo nhỏ trong suốt thắt lên sợi dây lụa buộc lưng, trên cổ quàng một cái khăn màu sắc rực rỡ, phía dưới khăn lụa lộ ra một mảnh da tuyết trắng, trung gian khe rãnh thật sâu mê người, hắn còn muốn nhìn xuống phía dưới một chút liền có cảm giác được ánh mắt giết người Thôi Tình đang nhìn chăm chăm mình, Chu Thông lưu luyến thu hồi ánh mắt điềm nhiên cười nói:
– Chủ nhiệm thật xinh đẹp, cô mặc bộ đồ này rất duyên dáng thích hợp…
Nói xong Chu Thông mỉm cười.
Nghe được Chu Thông khen ngợi, Thôi Tình trong lòng cũng thích thú, nàng đối với diện mạo mình từ trước đến giờ rất là tự tin, nhưng nhớ tới ngày đó, ở trước mặt thằng này mình không còn giữ được bí mật gì ở nơi riêng tư, trong lòng nàng vẫn là không có thoải mái.
– Buổi tối nay cậu cùng tôi tham gia vào bữa tiệc chiêu đãi của một nhà đầu tư mời, còn bây giờ đi ra ngoài làm việc đi!
Thôi Tình trầm mặt nói, Chu Thông vừa ra khỏi cửa, nàng liền hối hận dậm chân, văn phòng ủy ban cũng có vài người, tại sao mình không chút do dự liền lựa chọn thằng này cùng với chính mình đi tham gia buổi tiệc, chẳng lẽ là mình muốn mượn cơ hội này lại tìm đến hắn để gây phiền phức? Vừa nghĩ như thế thì trong lòng Thôi Tình lại thư thái hơn rất nhiều.
Ủy ban trấn tân Thôn cách làm so cái các ủy ban trấn hơi khác, nhiệm vụ chiêu thương đầu tư, trên huyện thì có phòng chiêu thương đầu tư, các trấn thì do phòng kế hoạch phụ trách về chiêu thương đầu tư, nhưng ủy ban trấn Tân Thôn vẫn chưa có thực thi, do đó nhiệm vụ chiêu thương đầu tư liền rơi xuống trên đầu văn phòng ủy ban trấn.
… Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/06/quyen-sac.html
Lại đi vào nhà hàng khách sạn Hoàng Nhật, Chu Thông không tự chủ lại nhớ tới dáng người Thôi Tình, cùng với cảnh sắc cái quần lót ôm lấy âm hộ nàng, cùng đi chung vào nhà hàng với Thôi Tình, hắn liền liếc qua nơi bộ vị cái âm hộ đó của Thôi Tình rồi nhanh chóng thu hồi ánh mắt.
Lầu hai bước vào phòng “Hoa Cúc Uyển”, vừa nhìn thấy ba chữ “Hoa cúc uyển” làm làm cho Chu Thông nhớ đến cái mông gợi cảm của Thôi Tình vểnh lên, ý dâm lại nổi lên một phen.
Trước cửa gian phòng, một gã đàn ông cao gầy còn trẻ tuổi, mang cái kính mắt gọng vàng, vừa nhìn thấy Thôi Tình liền vươn hai tay bắt lấy, rồi xoay người chỉ dẫn hai người vào trong an vị.
– Đây là Triệu Lương Đống giám đốc công ty điện tử Lâm Giang, đây là nhân viên phụ trách về chiêu thương đầu tư của ủy ban trấn Chu Thông.
Thôi Tình giới thiệu ngắn gọn, hai người lại đứng lên bắt tay nói vào câu rồi lập tức ngồi xuống.
– Giám đốc Triệu, không phải anh nói công ty của các anh hôm nay có mấy lãnh đạo bộ phận đến để cùng trao đổi sao?
Thôi Tình nhìn thấy trong buổi tiệc này chỉ có một mình Triệu Lương Đống liền nghi ngờ hỏi…
– À… như thế này, ta muốn mở tiệc chiêu đãi gặp trước một mình Thôi chủ nhiệm để trao đổi thêm vài chi tiết trước khi cùng nhau thỏa thuận.
Chu Thông rất nhanh nhận ra Triệu Lương Đống lúc nói những lời này, trên mặt biểu lộ rất mất tự nhiên.
Còn Triệu Lương Đống khi nhìn thấy Chu Thông xuất hiện cùng lúc với Thôi Tình! Gã hận không thể lập tức bóp chết Chu Thông, chính gã dùng trăm phương ngàn kế, kế hoạch tốt này đều bị tiểu tử này đi theo Thôi Tình phá hư.
Thôi Tình thì một bộ ngây thơ không rõ thế sự.
… Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/06/quyen-sac.html
Trong bữa tiệc phần lớn là Triệu Lương Đống mời rượu Thôi Tình phối hợp, Chu Thông phần nhiều là tự rót tự uống, rất nhanh Thôi Tình đã lộ vẻ say rượu, lúc này Chu Thông biết mình đã đến lúc ra tay, nên nói:
– Giám đốc Triệu, thời gian còn lại nhóm đàn ông chúng ta phải đối kháng rồi, còn Thôi chủ nhiệm thì tạm thời để nghỉ ngơi đi.
Triệu Lương Đống đành phải bảo vệ tư thế của người đàn ông, không thể không nâng chén nhưng trong lòng gã thầm nghĩ “Con mẹ nó… chuốc say thằng này, thời gian còn lại thì mình sẽ làm được Thôi Tình rồi… Thôi Tình… đừng trách tôi, khi lần đầu tiên gặp cô thì tôi đã không quên được rồi…”