Phần 35
– Ha ha… em là nam thì sợ cái gì, nơi này đông người như vậy, chị cũng không có khả năng đem em đè ra mà, đúng không?
Khách hàng trong quán có khá nhiều ánh mắt đã tập trung qua nơi này.
Chu Thông mặt đỏ bừng, trong lòng hy vọng Tiếu Sĩ Quyên bà chị này miệng hạ lưu tình, hắn nhìn ra cửa tựa như là chuẩn bị kiếm lý do để chạy trốn, thật là xấu hổ không có chỗ chui rồi!
Tiếu Sĩ Quyên dù sao thừa có kinh nghiệm, biết trước trước hành động của hắn, nên đứng đè vai hắn lại, cười nói:
– Em trai sao vậy? Là chị không xứng với em trai hả? Chị nói thật vẫn còn y nguyên đấy, cái kia chưa từng có ai dám đụng vào, không tin thì em trai cứ hỏi Tiếu Phi.
Chu Thông nhìn nhìn vách tường, nghĩ rằng hay là mình đâm đầu vào tường chết quách quên đi, chuyện đối diện khó khăn với miệng lưỡi của Tiếu Sĩ Quyên này!
May mắn lúc này lại có người giải vây, một gã đàn ông khệnh khạng đang đi tới, cái áo hở ngực đầy lông thân hình vạm vỡ, ngực nở nang săn chắc, có thể so với cô gái có bầu ngực nhỏ.
Gã đàn ông lung la lung lay đi tới trước mặt Tiếu Sĩ Quyên nói:
– Lão tử thích loại đàn bà chua cay như thế này, cô thật là hợp khẩu vị của tôi đấy.
Nói xong vươn tay để trên khuôn mặt xinh đẹp của Tiếu Sĩ Quyên sờ soạng như chốn không người, Tiếu Sĩ Quyên vẫn cười híp mắt nhìn Chu Thông, mặc kệ bàn tay phải của gã đàn ông nham nhở này đang luồn vào bên trong cổ áo của nàng…
Mắt thấy bàn tay của gã đàn ông to con dọc theo đường rãnh khe vú của Tiếu Sĩ Quyên len vào, Chu Thông tự than mình lại gặp xui xẻo, hắn đành bước lên phía trước nói:
– Đại ca… xin ngừng tay lại được không? Chờ sau khi tôi rời khỏi nơi đây thì đai ca muốn làm gì thì làm, ngay trước mặt của tôi mà đùa bỡn chị của tôi như thế, nếu tôi không ra mặt thì không phải là một thằng đàn ông. Ai da… nhưng ra mặt thì tôi đánh không đánh lại đại ca, nhưng cũng đành phải liều mạng một phen thôi!
Gã đàn ông kia bàn tay đang mãi mê vuốt lên làn da bầu vú mềm mại trắng mịn lời nói của Chu Thông giật mình, đang trong lúc say mê phong cảnh bên trong, chỉ cần duỗi tay thêm chút xíu nữa thì đã khám phá đến đầu núm vú bí ẩn của người đàn bà này, thình lình bị người quấy rầy, gã vô cùng tức giận, liền rút tay bàn tay phải ra vung ngay nắm đấm vào mặt của Chu Thông, hắn không nghĩ tới này gã đàn ông hình thể lớn như vậy, lại ra tay nhanh đến như thế, hơn nữa đây chính là tốc độ của người có võ, hắn không kịp phòng bị, liền dính trọn nắm đấm lảo đảo qua một bên, máu theo từ khóe miệng chảy xuống.
Chu Thông lì lợm gắng gượng đứng thẳng dậy vẫn chưa suy nghĩ được biện pháp.
– Cô à… dừng lại đi! Đừng để chuyện xảy ra quá mức kiểm soát!
Tiếng la của Tiếu Phi dọa cho Chu Thông nhảy dựng, trong lúc nhất thời hắn không hiểu được trong lời nói Tiếu Phi là có ý gì.
Tiếu Phi đi đến trước mặt Chu Thông, dùng mu bàn tay mềm mại như không xương của mình, lau nhè nhẹ lấy khóe miệng rỉ máu của Chu Thông, thoáng cái trong đôi mắt của nàng như có lớp sương mù dày dặt, cuối cùng ngưng đọng, kết thành từng giọt nước mắt trong suốt chảy xuống trên làn da.
– Chu Thông… anh không sao chứ!
Chỉ đơn giản một câu nhưng bao hàm biết bao chân tình, Tiếu Sĩ Quyên nhìn thấy Tiếu Phi máu chảy ruột mềm trăm mối, Tiếu Sĩ Quyên bất đắc dĩ thở dài, hướng phía cửa khoát tay áo, hai tên bảo vệ to lớn đi đến đứng chấn ở trước mặt Tiếu Sĩ Quyên.
– Kéo hắn ra ngoài, bẻ lọi tay đi!
Tiếu Sĩ Quyên mặt không thay đổi ra lệnh, hai tên bảo vệ rất nhanh phóng tới, một trái một phải dùng thế võ cận chiến khóa tay gã đàn ông vạm vở kia dẫn đi ra ngoài, dưới sự giáp công điêu luyện của hai tên bảo vệ, gã đàn ông vạm vở không có sức đánh trả lại kịp một chiêu, ngoan ngoãn bị kè lôi đi ra ngoài.
Chu Thông lúc này ánh mắt cứ hết nhìn Tiếu Phi rồi quay qua Tiếu Sĩ Quyên, chưa kịp hiểu được chuyện gì thì Tiếu Sĩ Quyên đã lên tiếng nói.
– Này em trai… em cũng khá lắm, có can đảm lại dám liều mạng đấy!
Nói xong rồi Tiếu Sĩ Quyên bước thẳng ra khỏi quán, giờ thì suy ngẩm lại Chu Thông mới vỡ lẻ ra, thử nghĩ em gái của bí thư tỉnh ủy, tổng giám đốc của công ty thương vụ quốc tế Hoa Nam, tài sản cá nhân có trên trăm vạn Tiếu Sĩ Quyên xuất hiện ở bên ngoài, làm sao mà không mang theo lực lượng bảo vệ chứ.
Còn lại Chu Thông và Tiếu Phi ngồi đối mặt nhau, mọi người trong quán ăn lúc này đã bị khí thế Tiếu Sĩ Quyên dọa cho sợ ngây người.
Nhìn Tiếu Phi trước mắt, Chu Thông chợt nao lòng, trước mặt này cô gái xinh đẹp hoàn mỹ không có một chút tỳ vết nào, lại vì mình mà ứa lệ! Chu Thông nhẹ nhàng vỗ vỗ bàn tay của Tiếu Phi, lạnh toát còn trong lòng bàn tay tươm đầy mồ hôi.
– Vừa rồi là do anh không kịp phòng bị… thật ra anh có thể đánh…
– Em tin tưởng…
Câu nói bị nàng cắt đứt, Chu Thông hết biết nói gì thêm rồi…
– Không biết tại sao, sau lần anh cứu em, sau này em thường xuyên lại nghĩ đến anh, không thể quên được…
Tiếu Phi cúi đầu, khuôn mặt hồng hồng phá lệ tiên diễm, giọng nói giống như nốt nhạc trầm đầy xúc cảm, làm cho Chu Thông rất là cảm động trong lòng.
Đang trong lúc hai người nhu tình nhìn nhau, thì điện thoại Chu Thông không đúng lúc vang lên.
– Chu Thông, em đang ở đâu?
Giọng nói của Trịnh Phi Yến rất là sốt ruột.
– Trịnh phó chủ tịch, em đang ở khu vực phụ cận thành phố, sao rồi?
Trước mặt Tiếu Phi, Chu Thông chỉ có thể xưng hô với Trịnh Phi Yến như vậy.
– Mau tới cửa cổng ủy ban thành phố đón chị, chúng ta lập tức chạy về huyện Vân Sơn!
Theo như khẩu khí của Trịnh Phi Yến rất là gấp rút, Chu Thông cảm giác hình như là có đại sự xảy ra…
– Tiếu Phi, anh có việc gấp, phải chạy về ngay huyện Vân Sơn.
Chu Thông hướng về Tiếu Phi giải thích.
– Um… ừ… anh đi đi… có gấp, cũng đừng chạy xe nhanh quá…
Tiếu Phi dặn dò.
Hai người lúc này vội vàng chia tay rời đi, khi đến cổng ủy ban thành phố, Chu Thông nhìn thấy vẻ mặt Trịnh Phi Yến rất lo lắng, liền hỏi:
– Chị Trịnh, đã xảy ra chuyện gì?
– Bí thư Tôn Triều Dương đã qua đời rồi!
Trịnh Phi Yến nói một câu kinh người.
– A, sao… như thế nào lại qua đời đột ngột vậy? Ngày hôm qua vẩn còn mạnh khỏe mà…
Chu Thông rất là kinh ngạc.
– Nguyên nhân cụ thể chị cũng chưa có biết rỏ, trở về huyện thì mới biết được!
Trịnh Phi Yến vẻ mặt mệt mỏi nói.
Trên đường trở lại huyện Vân Sơn, hai người tắp vào lề đường ăn qua loa dằn bụng, tiếp theo chạy về ủy ban huyện, Trịnh Phi Yến làm phó chủ tịch huyện gặp được chuyện rối ren như vậy, chắc chắn là có rất nhiều chuyện bận rộn.
Nhân viên ghi chép của văn phòng ủy ban là Quách Phương nói cho Chu Thông biết, tối hôm qua vào lúc 21 giờ có một người gọi số điện thoại cấp cứu 120, báo là phát hiện một chiếc xe hơi đậu ở phía đông huyện ở trong ven khu rừng liễu, bên trong có một người đang kêu cứu mạng.
Khi xe trung tâm cấp cứu chạy đến thì mới phát hiện là xe của Tôn bí thư, nghe nói lúc ấy quần dài của Tôn bí thư còn chưa có kéo lên, nằm chết ở chỗ ngồi xe sau.
– Có tìm ra nguyên nhân cái chết chưa?
Chu Thông vội vàng hỏi tới.
– Có điều tra ra được rồi, là trúng gió, giống như gọi là… cái gì là Mã Thượng Phong đó!
Quách Phương nói.
– Mã Thượng Phong? Cái gì là… Mã Thượng Phong?
Chu Thông lại hỏi.
Nghe hắn hỏi như thế, khuôn mặt Quách Phương mặt chợt ửng đỏ lên, trên máy vi tính gỏ vào “Mã thượng phong” ba chữ rồi nói:
– Anh tự xem đi!
Chu Thông bước tới sau lưng của Quách Phương nhoài người nhìn xuống thì thấy một hàng chữ: Mã Thượng Phong: Là nói về một hành vi trong lúc đang giao cấu, đột nhiên bị dẫn tới tử vong ngoài ý muốn, nó chẳng những bao gồm trong lúc cực khoái thì tử vong, mà còn gồm cả hành vi trong lúc đang giao hợp, khi phát sinh ra chứng bệnh này, nam nữ song phương vì không có chuẩn bị trước tình huống xảy ra, nên thường thường người nữ hốt hoảng hất người nam rơi xuống, khiến cho việc cứu giúp không kịp… … loại bệnh này thế tới hung mãnh, nhưng nếu không biết cách châm cứu xương cụt thì nguy hiểm vô cùng.
Sau khi xem xong thì Chu Thông đã hiểu rỏ, vị bí thư huyện ủy này cũng lãng mạn lắm, tuổi đã lớn như vậy, mà còn chơi trò “xe chấn” dẫn tới uống phí tánh mạng rồi.
Việc này nếu lộ ra bên ngoài thi sẽ thành trò cừơi quái dị, nếu không ngoài suy đoán thì cảnh sát chỉ sẽ đơn giản thông báo bí thư huyện ủy bị trúng gió nên mất mạng…
Hắn đang suy nghĩ như vậy thì nghe Quách Phương tiếp tục nói:
– Anh có biết kia người đàn bà kia là ai chăng? Là đội phó hình sự của công an huyện, chính là Khương Xuân Lệ cán bộ cấp khoa, có dáng người rất khêu gợi dụ dỗ đàn ông.
Quách Phương giống như là cái máy nói, không cầm giữ lại chuyện biết ở trong lòng, nàng nói thao thao bất tuyệt.
Chu Thông ngó ngó máy tính, từ trên cáo nhìn xem bộ ngực Quách Phương kia cao cao nổi lên, lại ngó qua máy tính, rồi nhìn xem từ nơi ngã ba háng của nàng, từ nơi bẹn hơi hơi hở ra một hình tam giác hơi hơi phồng lên, Quách Phương chớt thấy ánh mắt của hắn, vội vàng lấy hai tay che lại trên nơi cái gò mu của mình.
Trong văn phòng ủy ban, Quách Phương là một mỹ nữ đúng tiêu chuẩn, dáng người thon cao, rất biết cách mặc quần áo, những nơi nhạy cảm đặc thù của phụ nữ đều rõ ràng xông ra, thân người trên của nàng mặc một cái áo thun ngắn màu trắng bó sát, cái áo hở từ rốn trở lên, lổ rốn nhỏ lỏm sâu đáng yêu lõa lộ ở bên ngoài, không biết là do cái thắt lưng quần quá ngắn, hay là cái áo quá nhỏ, từ lổ rốn thẳng đến thắt lưng quần hở ra một đoạn da thịt, đoạn này làm cho cái eo thon nhỏ mê người cũng bạo lộ ra bên ngoài, phía dưới rốn có mấy sợi lông đen mịn màng chạy dài xuống phía bụng dưới, một cái quần dài màu trắng bó sát người tạo ra bên dưới hạ thể, trước mu một đống no đủ, đem cái hình dáng bộ vị mấu chốt thật cao hai mảnh hở ra, Chu Thông vừa nhìn thấy, chút lửa dục liền từ bụng bay lên, hắn hận không thể tiến lên ôm lấy Quách Phương ôm vào trong ngực vuốt ve một hồi, thám hiểm bên trong cái âm hộ của nàng…
Thấy Quách Phương với bộ dáng cảnh giác, Chu Thông chậm rãi áp chế tâm hoả, mỉm cười, hắn cảm thấy vị tiểu mỹ nữ này thật là có ý tứ.
Sau khi bí thư huyện ủy chết rồi, có người vui mừng, mấy kẻ u buồn, vui mừng chính là vài vị lãnh đạo, tranh quyền đoạt lợi, sắp xếp lại vị trí thì tất cả những vị lãnh đạo đó đều có cơ hội, chỉ cần nắm bắt được kỳ ngộ, lợi dụng hợp lý trong tay tài nguyên quan hệ, sẽ mở rộng được lợi ích của mình, buồn là dàn quan viên phía dưới, vừa mới dựa vào một cái, chuẩn bị thu hoạch, thì bị đóng băng, phía dưới một lần nữa lại phải đầu tư vào người mới.
Chu Thông thì ngược lại vô lo vô nghĩ, chưa có việc gì đang loanh hoành, thì bỗng nhiên Chu Thông đột nhiên nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, đó là người đàn bà cùng với Quách Binh, thôn trưởng thôn Hạ Sơn bàn việc công, làm việc tư chung một khối, có tên gọi là chị “Nhậm ” Chu Thông liền chỉ vào chị “Nhâm ” đang đi từ phía xa hỏi Quách Phương:
– Đó là ai vậy?
Quách Phương cười nói:
– Anh thật sư là kiến thức hẹp hòi, huyện Vân Sơn còn có ai mà không biết đến nàng, cô ấy là em vợ của bí thư Tôn Triều Dương, tên là Nhậm Lan, có phải là thấy quá xinh đẹp phải không? Đừng có yêu thầm, danh hoa đã có chủ, nghe nói là bạn trai của nàng là lãnh đạo trên thành phố, đừng nhìn hơn ba mươi tuổi chưa có kết hôn mà xem thường, dư âm phong vận thành thục, rất là có hương vị! Dáng người kia, chính em nhìn thấy mà còn muốn bổ nhào qua!
– Em cái gì cũng có y chang mà muốn bổ nhào qua để làm cái gì?
Chu Thông hỏi.
– Anh… hừ… em muốn làm gì thì kệ em!
Quách Phương mặt hồng hồng nói.
Chu Thông rốt cuộc cũng hiểu rõ Quách Binh vì sao lại dám ăn hối lộ trái pháp luật trắng trợn, Chu Thông lại nhớ tới lão Lưu nước mắt lưng tròng thì trong lòng đã cảm thấy buồn phiền khó chịu, rồi lại nhìn đến người đàn bà kia với phong tư yểu điệu hắn chợt có một lại cảm xúc muốn tiền dâm hậu sát.
Đã biết thân phận của Nhậm Lan, Chu Thông càng cảm thấy được ở thôn hạ Sơn càng khó can thiệp vào, bí thư Tôn triều Dương mới qua đời, trong khoảng thời gian ngắn cũng không có ai muốn động đến người nhà của ông, nếu không khiến cho cho người tưởng rằng được chim quên ná, được cá quên nơm.
Sáng sớm hôm sau, huyện Vân Sơn có cuộc họp nội bộ trong ủy ban, đề tài nghị luận không còn là việc “Xe chấn” nữa, mà là tối hôm qua tại trên một diễn đàn lớn trên mạng, bươi móc ra một số vấn đề không tốt, huyện Vân Sơn lập tức nổi danh, Chu Thông mỉm cười nghe mọi người nghị luận, hắn chính là người cung cấp thông tin cho người viết bài, sự tình đã nhanh diễn biến loan truyền trên mạng thành ra như vậy.
… Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/06/quyen-sac.html
Thôn trưởng thôn Hạ Sơn là Quách Binh bị điều tra, bí thư trấn Liên Hoa là Thôi Hồng Hà bị cảnh cáo, cô em vợ bí thư huyện ủy chợt mất dạng thần bí, một loạt đưa tin liên tục trên báo mạng, hơn nữa việc bí thư huyện ủy “Xe chấn” tử vong, vai nữ chín thì chìm hãm sâu sương mù, huyện Vân Sơn trong lúc nhất thời thanh danh đại chấn.
Trong cuộc họp Đảng ủy, chủ tịch huyện Lý Chấn kiêm phó bí thư đảng ủy vẻ mặt tối đen ngồi ở bên trong, “rầm” một đấm, đánh vào cái bàn, đồng thời cũng như là đánh vào trong lòng mấy vị thường ủy…
– Ngày mai bí thư ban thanh tra kỷ luật Vương Siêu cùng đi với tôi lên thành phố báo cáo… tan họp!