Phần 34
Cổ của Trịnh Phi Yến nâng lên thật cao, phối hợp với tiết tấu rút ra đút vào của Tả Đại Quốc, miệng rên rỉ nho nhỏ, đồng thời thân mình cũng không ngừng lay động, Tả Đại Quốc một chân đứng trên mặt đất, một cái chân khác đặt ở trên cái ghế so pha, hông eo trước sau đong đưa đẩy tới, dương vật mỗi một lần sáp nhập đều cố gắng hết sức, hai cái tay nắm đôi bầu vú Trịnh Phi Yến mạnh mẽ xoa bóp không khống chế, một trận cuồng loạn trên thân thể nàng, gần 10 phút dưới sự kích thích trợ giúp của thuốc kích dục ” V ” đầu khấc dương vật của Tả Đại Quốc run lên nghênh đón cái âm đạo đã là cực hạn, ông gầm lên một tiếng ” hừ…” lấy hơi, đồng thời đem toàn bộ tinh dịch bắn ra vào trong âm đạo nàng!
Tả Đại Quốc một đường rong ruỗi tiêu sái xong, đã hoàn tất quá trình phun ra, từ trên người của Trịnh Phi Yến lui ra, tùy ý chà lau một chút, mặc cái quần lại, tiếp theo khôi phục hình tượng khuôn mặt nghiêm túc của vị chủ tịch, trên giường và dưới giường hoàn toàn là hai bộ mặt hoàn toàn bất đồng.
Mặc quần áo tử tế xong, Tả Đại Quốc lại đến gần bên cạnh Trịnh Phi Yến trần truồng trước mặt, lấy bàn tay nhẹ nhàng nắn bóp đối với hai bầu vú no đủ cùng với đầu núm vú vẫn còn xúc động kia săn cứng cao ngất.
Trịnh Phi Yến nũng nịu ngâm ngâm, nhưng trong bụng nàng đầy lấy oán hận mà lại không thể làm gì, chính mình cũng chỉ là một cán bộ cấp phó xử, trước mặt của chủ tịch thành ủy bất quá chỉ có tác dụng làm công cụ đồ chơi để ông ta phát tiết mà thôi.
Thưởng thức xong, Tả Đại Quốc mệt nhọc ngồi xuống lại.
Trịnh Phi Yến lẳng lặng ngồi đối diện với Tả Đại Quốc, nàng cũng có vẻ uể oải dị thường, vừa bị bệnh xong chưa lành, lại bị quần thảo đè ép một trận, sắc mặt tái xanh với hơi thở nặng nề.
– Như vậy đi, em khoan trở về huyện, ngày mai chủ tịch huyện của các huyện sẽ tập trung về thành phố Lâm Giang tham gia giao lưu, anh sẽ cho người gọi điện thoại báo cho chủ tịch huyện Vân Sơn là em đã đại diện đến đây.
Tả Đại Quốc rất nghiêm trang nói, hoàn toàn nhận không ra là con người vừa rồi mới thân thiết thọc dương vật vào âm đạo của Trịnh Phi Yến…
Trịnh Phi Yến biết rõ làm như vậy là không ổn, nhưng vẫn không dám đưa ra ý kiến phản đối, chính mình dù sao không phải là chủ tịch huyện, nếu không có sự ủy thác trực tiếp của chủ tịch huyện trưởng, tự một mình đi thay thế, đây là điều đương nhiên đắc tội với người.
Nhưng Trịnh Phi Yến cũng tin tưởng vào chủ tịch tả Đại Quốc đã có cân nhắc lường trước chuyện này, năng lực làm quan của Tả Đại Quốc so với việc dùng dương vật thọc vào âm đạo đàn bà, thì năng lực này của ông ta mạnh hơn vô số lần.
Sự thật cũng là như vậy, hiện ở bên ngoài đều đã tung tin là ông sắp xuống đài, rất nhiều người thân cận của ông cũng đang lo lắng, biết Trịnh Phi Yến là người của mình, thì ông phải mạnh mẽ chứng minh cho bọn họ nhìn thấy! Mẹ kiếp lão tử vẫn là vững vàng như thế nào.
Trịnh Phi Yến gọi điện thoại báo Chu Thông biết là cứ việc đi dạo chơi trong thành phố, nàng đang còn phải gặp vài vị lãnh đạo báo cáo công tác.
… Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/06/quyen-sac.html
Không biết làm gì cho qua hết thời gian, Chu Thông lái xe chẳng có mục đích đi dạo quanh thành phố, nhìn thấy bên ven đường có một quán ăn nho nhỏ, hắn ghé vào định kiếm chút rượu uống chơi.
Vừa đi vào cửa, chợt nghe đến tiếng kêu kanh lảnh:
– Là Chu Thông sao?
Chu Thông kinh ngạc quay lại đầu đi, hắn ngạc nhiên đúng là Tiếu Phi hơn nửa năm rồi không gặp.
Chu Thông nhìn Tiếu Phi, thật sự khó mà tin được trước mắt cô gái này chính là cô gái chua ngoa bốc đồng của nửa năm về trước, Tiếu Phi mặc cái áo màu vàng T – shirt, thân dưới là một cái quần short jean đơn giản, bao vây lấy thân thể yêu kiều duyên dáng của nàng, Một mái tóc dài theo bên trái rủ xuống đến trước ngực, cái cổ thon dài, trắng như ngà voi, cô gái nhỏ kia trên khuôn mặt tinh xảo mịn màng nhàn nhạt làn son phấn, da thịt hiện tuyết trắng trong suốt hơi ửng hồng như hoa hải đường, trên đôi môi hồng nhuận thoa lấy một tầng son màu trong suốt, cái miệng khẽ trương khẽ hợp làm cho người dễ xúc động, Cái áo T – shirt che không được có uyển chuyển dáng người vốn hình chữ S, một đôi bầu vú nhô lên cao cao, hình thành ở trước ngực một phong cảnh gò đồi xinh đẹp, eo thon tinh tế, một đôi đùi đẹp thon dài mượt mà, phối hợp với bờ mông rất tròn nhếch lên, hàm súc dáng người thiếu nữ trưởng thành sớm.
Thấy Chu Thông ngơ ngẫn nhìn mình, Tiếu Phi nở nụ cười.
– Um à… Tiếu Phi… em khỏe… chứ.
Dù cái miệng Chu Thông rất là lợi hại, nhưng nhất thời cũng nghẹn lời.
– Hừ… không biết xấu hổ còn hỏi, lâu như vậy cũng không liên hệ với người ta, không có gì tốt!
Tiếu Phi quẹt mồm có vẻ tức giận trông rất đẹp mắt, đây mới là Tiểu Phi không thèm nói đến đạo lý.
Hai người cùng ngồi nói chuyện hàn huyên.
– E hèm… em trai, chị vừa đi toilet, thì em trai chạy đến nắm lấy cơ hội tán cháu gái của chị à! Lần sau chị có đi toilet cũng phải mang em trai đi theo thì mới chắc ăn được.
Không cần quay đầu lại, thì hắn cũng biết chính là bà cô làm người ta nhức đầu của Tiếu Phi lại xuất hiện, Chu Thông gãi gãi đầu hướng phía Tiếu Sĩ Quyên cười nói:
– Chị à… đã lâu không gặp, em cũng nhớ đến chị.
– Ha ha, em trai thực ngoan, câu nói này làm chị thích lắm! Thưởng cho một mình em, hôn một cái coi.
Nói xong thế nàng lại thật sự hôn xuống dưới quai hàm Chu Thông, một đôi môi hồng hồng khắc ở trên mặt của Chu Thông.
– Một cái dấu hôn thì không đều, bên kia một cái nữa, đối xứng mới đẹp!
Nghe nói như thế Chu Thông liền vội vàng đứng lên, một bên xua tay, một bên lui về phía sau nói:
– Tốt rồi chị… một cái cũng rất đẹp rồi!
Chu Thông thật sự là sợ bà chị này…