Phần 3
Hắn nói xong người lại làm cho Thôi Tình có cảm giác là mình đã không đúng lắm, Chu Thông thành khẩn thẳng thắn khiến Thôi Tình giật mình, nàng thấy Chu Thông ít nhất so với Trác Ngôn tên lưu manh kia thì cường hãn hơn gấp trăm lần.
Nhưng nhớ lại vừa rồi trên trán Chu Thông tươm ra mồ hôi cùng dáng điệu bị căng thẳng của hắn, trên mặt của nàng lộ ra nụ cười! Nhưng lập tức nàng lại cố chấp quay lại với ý nghĩ của mình, hắn đã nhìn thấy trọn vẹn cái âm hộ của, hừ… không thể cứ dễ dàng như vậy mà buông tha cho hắn.
“Hừ, xú tiểu tử, ta muốn giáo huấn ngươi, ngay cả chỗ kia của ta, ngươi đều nhìn rồi, không thu thập ngươi một chút, thì khó tiêu mối hận trong lòng của ta”
Thôi Tình nguyền rủa một phen xong…
Chu Thông vừa mới ngồi xuống chỗ ngồi làm việc của mình, hắn bất chợt nhảy mũi, trong lòng bất an chịu đựng ngồi yên cho đến giữa trưa thì nhận được điện thoại của Hiểu Tình, hai người hẹn nhau tới trấn trên mua mỗi người một tô bún cay thập cẩm mang về nhà.
Sau khi ăn xong thì toàn thân đổ đầy mồ hôi, ăn xong Hiểu Tình đột nhiên đẩy chen bát ra riêng một góc, Chu Thông hiểu được là nàng muốn cái gì, trong lòng hắn không khỏi cười khổ, có câu nói là lông mọc trên thân thể nhiều thì chuyện đó rất mạnh, mà đôi cánh tay của Hiểu Tĩnh lông mọc vừa đen vừa rậm lại vừa dài, tính dục của nàng mạnh một cách đáng sợ, giữa trưa cơm nước xong hai người thường xuyên phải giao cấu qua một lần.
… Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/06/quyen-sac.html
Chu Thông xoay người lại, đem Hiểu Tình để trên cạnh bàn, nàng khom lưng hai tay vịn chặt cái bàn vễnh cái mông nhếch cao lên, hai đùi nàng hở ra, liên đới cái khe thịt âm hộ cũng hơi hơi mở ra, bên trong nội bộ đỏ bừng hàm xuân lộ, trong suốt mê người, quì thấp người sau cái mông của nàng, đầu lưỡi đầu tiên là dán sát vào rãnh đít của nàng thoáng dò xét, cái mùi mồ hôi mằn mặn, hòa lẫn cái mùi tanh tưởi chưa kịp vệ sinh qua cái âm hộ, nhưng nàng biết hắn lại khác người nghiện lấy cái mùi này, đầu lưỡi hắn điều chỉnh dán lên cái âm hộ, một đường liếm qua cái kẽ nứt, đôi môi nhẹ nhàng dừng ở viên âm hạch như hạt đậu đỏ mẫn cảm liếm quanh…
– Ừ… Chu Thông… đừng… um…
Hiểu Tĩnh khẽ lắc đầu, miệng nói tiếng đừng, nhưng cái mông mềm lại ráng nhếch lên cho hắn dễ thao tác.
Hắn liếm lấy cực kỳ có kiên nhẫn, mặc kệ Hiểu Tĩnh như thế nào nũng nịu thúc giục, uyển chuyển kêu hắn thọt mau vào, hắn vẫn là chặt chẽ ôm lấy bờ mông khéo léo, tại các nơi yếu hại tận tình bú liếm.
Hiểu Tĩnh cắn môi cố nén một lát, đúng là vẫn còn không chống chịu được…
Hiểu Tĩnh hai tròng mắt như sương trong suốt quay đầu nhìn Chu Thông rung giọng nói:
– Được rồi… vào đi…
– Ừ… anh tới đây.
Chu Thông gật gật đầu, dứng dậy khom người, đem cái mông đầy mồ hôi nâng lên, dương vật đi phía trước duỗi ra, nhẹ nhàng để đến ngay cửa miệng âm đạo trơn bóng trơn trợt, cái đầu khấc dương vật ấn nhẹ vào nơi cửa miệng âm đạo từ từ mà vào trong, vui sướng nhấn vào sâu trong hoa tâm mềm mại.
– Á… a… a…
Một chốc sau Chu Thông gần như nỏ mạnh hết đà, khi cảm nhận được Hiểu Tĩnh đã chuẩn bị đến cơn cực khoái, tinh quan buông lỏng chuẩn bị bắn ra, hắn chỉ có vội vàng nhắm lại hai mắt, một lòng một dạ suy nghĩ về chuyện khác, để giảm bớt sự sung sướng một lớp sóng lãng nóng hổi từ âm tinh của Hiểu Tĩnh đang đánh úp lại dội trên đầu khấc dương vật.
Hiểu Tĩnh thân thể tính dục cường hãn, nàng không giống những phụ nữ tầm thường khi tiết ra âm tinh thì mềm yếu vô lực, rõ ràng tự thân đã trào ra một cỗ âm tinh, mà cái mông đít vẫn có thể lay động hảy lên cấp nập như muốn cắn nuốt xé nát dương vật của Chu Thông.
Sau khi một phen kích tình mây mưa, hai người cùng cảm vui sướng đầm đìa.
– Làm tốt lắm!
Hiểu Tình giơ ngón tay cái đánh giá cao nhất cho Chu Thông.
Có một cái bạn gái như vậy, Chu Thông không biết chính xác là phúc hay là họa, hắn chợt lo lắng khi nhớ tới viện trưởng bệnh viện trấn Uyển Hồng Minh nơi Hiểu Tình đang công tác, một gã đàn ông trung niên đẹp trai phong lưu, nổi danh lạt thủ tồi hoa không thương hoa tiếc ngọc, rất nhiều nữ bác sĩ, y tá bệnh viện cơ hồ đều cùng hắn cấu kết một ngón tay.
Chu Thông bất đắc dĩ lắc đầu, thầm nghĩ rằng: ‘Nếu chuyện gì phát sinh, sớm muộn gì cũng sẽ phát sinh, nếu trong lòng không có tiêu chuẩn đạo đức. Chính bản thân mình mỗi ngày cũng nhìn chằm chằm đàn bà con gái, tuy rằng chưa từng xằng bậy quá đáng, nhưng trong lòng sớm đem mấy vị mỹ nữ văn phòng đổi phiên nhau mà làm…
Mọi người trong lòng ai cũng như thế, chỉ cho phép châu quan phóng hỏa, còn dân chúng thì không được đốt đèn…