Phần 17
Trở lại văn phòng ủy ban, trở lại thực tại, Chu Thông đầy cõi lòng tâm sự ngồi yên một chỗ suy ngẩm, nghĩ đến Hiểu Tình tại sao lại phải cùng với Lý Lỗi con trai của trưởng công an thành phố hòa cùng một khối, rồi lại nhớ qua Tiếu Sĩ Quyên cả người trên trăm triệu vạn, bối cảnh thâm hậu, tại sao phải đến trấn Tân Thôn một cái trấn nhỏ không có danh tiếng gì, mà muốn đầu tư? Một hồi lại tự hỏi, hiện ở bên ngoài đan lan truyền lời đồn, bí thư trấn vì Thôi Tình mà đại khai sát giới, rồi lại có câu chuyện mỹ nữ Thôi Tình độc yêu một tiểu nhân viên công vụ văn phòng ủy ban tên là Chu Thông.
Nghĩ đến đây Chu Thông cả người giật mình, tục ngữ nói: Không có lửa làm sao có khói! Bây giờ nhìn thấy trước mắt bí thư và trưởng trấn đã vào tư thế bất phân thắng bại không chịu bỏ qua, mà mình ở chính giữa vòng xoáy của sự tranh đấu bọn họ, vai trò của mình nếu là một con tốt thí thì sao?
Đang nghĩ đến nhiều chuyện thì thấy Tôn Mộng Đồng mang cái ghế làm việc đến để cùng song song với ghế Chu Thông, nàng ghé vào trên bàn nhìn Chu Thông, lâu nay hai người thường xuyên ngồi chung như vậy cùng vọc trò chơi trên máy vi tính.
Tôn Mộng Đồng mặc cái váy đen, nơi hai chân trần co dãn thỉnh thoảng chạm vào đùi của hắn, Chu Thông nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo động lòng người của Tôn Mộng Đồng, cố gắng kềm chế trong lòng cảm giác ngứa ngáy nhột nhạt.
– Anh Chu, có phải là anh bị người khác chơi đểu phải không? Hiện tại xác suất anh làm chủ nhiệm ban chiêu thương rất cao, tại sao bỗng dưng lại đưa anh đi đến trường đảng học tập, có phải là có người nhìn thấy anh không vừa mắt, xem anh là chướng ngại vật nên muốn anh biến đi?
Tôn Mộng Đồng trong giọng nói lộ ra sự quan tâm làm Chu Thông cảm động, tại văn phòng ủy ban, Lý Đào ở mặt ngoài hòa với Chu Thông là bạn hữu, nhưng bên trong cũng không thể thiếu sự cạnh tranh, Tiểu Hồng Mai cũng có chút chiếu cố đến Chu Thông, nhưng đến khi thời điểm mấu chốt, đương nhiên là cũng phải nghĩ đến cá nhân mình trước, cũng như bây giờ đang chi tranh làm chủ nhiệm ban chiêu thương, hai người liền đã thành đối thủ, chỉ có riêng Tôn Mộng Đồng đối với Chu Thông giống như là anh em chiếu cố với nhau mà thôi.
– Hừ… em nói linh tinh, anh chưa biết gì sao em lại linh thông như vậy?
Chu Thông không nghĩ nhiều, liền nói sang chuyện khác.
– Ha ha, anh không biết đâu? Ở mặt trên em có người cho biết!
Tôn Mộng Đồng đáng yêu hướng về phía trước chỉ chỉ.
– Ừ… thì ra là trên người em đã có lên rồi…
Chu Thông làm như là đã ngộ ra lẩm bẩm nói:
– Anh Chu xấu lắm, ai nói trên người của em có ai lên đâu? Không có… không phải em…
Nói tới đây Tôn Mộng Đồng khuôn mặt hồng hồng, quả nhiên mắc mưu vội vã giải thích, biện giải xong mới phát hiện mình bị Chu Thông trêu ghẹo, nàng liền nhấc hai tay thành nắm đấm nhỏ, đánh lấy trước ngực Chu Thông vừa la hét:
– Em mặc kệ… em mặc kệ, anh luôn chọc ghẹo em…
Tôn Mộng Đồng làm nũng la hét om sòm lên.
Bởi vì Chu Thông chỗ ngồi nhìn xéo qua là cánh cửa phòng, cho nên nhìn thấy Thôi Tình đang đi đến, hắn vội vàng đẩy Tôn Mộng Đồng xích ra, không nghĩ tới vừa vặn đụng ngay bầu ngực của nàng, làm cho hai người vội vàng lúng túng hướng tránh ra bên cạnh, Chu Thông cũng phát hiện được bầu vú của nàng nhìn bên ngoài thì không nhô cao bao nhiêu, nhưng không ngờ khi chạm vào thì quá đầy nhục cảm…
Chu Thông thấp giọng hướng Tôn Mộng Đồng nói câu:
– Anh không phải cố ý… chạm vào đó…
– Hình như trong văn phòng ủy ban rất rãnh rỗi nên náo nhiệt quá, có lẽ công việc cũng không bề bộn lắm, chắc chúng ta cũng cần bớt ra một người để tham gia vào phong trào ‘Cán bộ về thôn’ của ủy ban trấn…
Mấy người trong văn phòng ủy ban nghe Thôi chủ nhiệm vừa đến nói như thế, ao cũng cúi đầu, sợ chủ nhiệm điểm tên của mình.
Cuộc họp vừa rồi trưởng, phó trấn trưởng muốn văn phòng ủy ban cho một người để tham gia vào chương trình ‘Cán bộ về thôn’ chuyện này ở bên ngoài cũng đã truyền bay tả lả, lúc ấy đã quyết định điều động Chu Thông, thời kỳ nhạy cảm này, ai cũng không dám xúc vào chuyện rủi ro này.
– Chu Thông, cậu tới phòng làm việc của tôi có việc!
Nói xong Thôi Tình âm mặt, xoay người đi ra văn phòng ủy ban, Tôn Mộng Đồng đáng yêu hướng về phía Chu Thông le ra cái lưỡi nhỏ…
Đi theo sau lưng Thôi Tình, nhìn thấy cái mông của nàng uốn éo tới ẹo lui, Chu Thông cảm thấy rất là khoái ý, một thân màu đen mặc đồ chức nghiệp mang vào trên người Thôi Tình rất có phong tình, cái quần tây ôm sát người làm cái bờ mông nàng chia làm hai bên rõ ràng.
Lúc lên thang lầu Chu Thông bị cái mông đít của Thôi Tình nhin từ phía sau hấp dẫn, nên không để ý bị vấp phải bậc thang lầu đẩy tới một chút, lập tức hắn té nhào vào phía sau Thôi Tình, hai tay kịp chụp lấy cái mông Thôi Tình, khuôn mặt không biết là vô tình hay cố ý lại dính sát bên dưới giữa hai chân của nàng, tạo ra một bộ dạng như là đang muốn cắn lấy bờ mông, cái tư thế này nhìn qua rất mờ ám, Chu Thông hít lấy còn ngửi được một cái mùi đặc hữu nồng nồng hơi gắt của nơi thần bí nữ tính đang bị ủ kín ở bên trong…
– Sắp đến nơi rồi, đây là chỗ công cộng, đừng có làm quá mức!
Thôi Tình cũng không quay đầu lại, rất bình tĩnh nói.
Nghe được giọng nói của Thôi Tình, Chu Thông sửng sốt, biết mình là hết đường chối cãi, giải thích thế nào thì Thôi Tình cũng sẽ không tin tưởng, đơn giản cứ vờ đi như là không có gì phát sinh, dù sao cũng không phải là mình cố tâm sổ sàng với nàng…
Đi vào phòng làm việc của Thôi Tình, Chu Thông mới phát hiện sắc mặt Thôi Tình không hề bình tĩnh giống như giọng nói của nàng…
“Xem ra chính mình vừa rồi không cẩn thận, lại chọc giận đến Thôi Tình, cảm nhận ở trong lòng Thôi Tình, hình tượng mình là một tên sắc lang đã ăn sâu vào thâm căn cố đế rồi…”.
– Cậu chuẩn bị về sắp xếp, 3 ngày sau có mặt tại trường đảng thành phố, tham gia một tháng học tập!
Thôi Tình tuy rằng vẻ mặt tức giận, nhưng giọng nói rất thản nhiên, Chu Thông không thể cảm thán có thể đi đến cương vị lãnh đạo, người phải kềm chế được cảm xúc của mình ít nhiều.
– Thôi chủ nhiệm, có phải là chị nhìn thấy tôi chướng mắt, nên làm khó dễ tôi!
Chu Thông oán nói.
– Nói cái gì dở hơi vậy? Bộ đi đến trường đảng học tập là do người khác nhìn cậu chướng mắt? Nói chuyện như một đứa bé thế à? Đây là sự giác ngộ đảng viên của cậu sao?
Thôi Tình nổi giận đùng đùng phát ra một trận lửa nóng.
– Thôi chủ nhiệm, tôi sai rồi, không nên có ý nghĩ như vậy! Nhưng cũng là do tôi sốt ruột, tại vì tôi còn muốn ở lại công tác với mỹ nữ chủ nhiệm đấy thôi.
– Chuyện này tôi có hỏi qua rồi, thông báo là do đảng ủy trên thành phố trực tiếp gọi điện thoại đến phòng làm việc huyện ủy, có bàn tay của ai từ xa duỗi ra đấy, với lại, đi trường đảng học tập cũng không phải là việc không tốt, rất nhiều người sau khi học xong ở trường đảng đi ra, đều được đề bạt đặc biệt, chỉ cần thái độ của cậu đàng hoàng, thành tích xuất sắc, đó chính là vốn liếng để cậu thăng cấp.
Thôi Tình thay đổi thái độ mới vừa rồi phẫn nộ, chậm rãi nói.
Chu Thông biết là Thôi Tình đây là đang dạy dỗ chính mình, hắn cũng không ngờ được chính mình lại đi đến trường đảng học tập.
– Vâng… tôi nghe theo lời Thôi chủ nhiệm, dù sao tôi là lính của chủ nhiệm, sau khi học tập trở về vẫn phải còn dựa vào chủ nhiệm!
Chu Thông đơn giản biểu lộ thái độ của mình.
Thôi Tình đối Chu Thông biểu hiện cơ bản là vừa lòng, nhìn cặp mắt kia của hắn tham lam dòm ngó mình, Thôi Tình cảm thấy không chán ghét giống như lúc trước nữa, ngược lại cảm thấy thằng này có chút đáng yêu, nhớ tới vừa rồi thằng này lại mượn cớ lên thang lầu, lựa thời cơ ôm cái mông của mình, miệng còn phóng lên… chỗ đó của mình, làm trong lòng mình cũng hồi hộp, sâu bên trong hang động chỗ đó cũng ngưa ngứa một chút!
Có câu nói “không trải qua thì không biết ảo diệu bên trong” sau lần cưỡng gian phát sinh, Thôi Tình cũng xem như là sơ trải qua nhân sự, cãm giác mơ hồ bay bỗng lúc say rượu làm cho Thôi Tình khắc cốt ghi tâm, khiến chính mình vài lần trong lúc ngủ mơ, lại mơ thấy cảnh tượng lúc trong phòng rửa tay, thấy cái vật kia xấu xí, trong lòng khát vọng càng thêm mãnh liệt hơn.
Xong việc Thôi Tình không kêu Chu Thông đi ra ngoài, hắn cứ như vậy mặt đối mặt với Thôi Tình ngồi, từ từ Chu Thông phát hiện trên mặt Thôi Tình lại xuất hiện một tia ửng hồng, càng lộ vẻ kiều diễm của nàng.
– Thôi chủ nhiệm, nhìn thấy chị… có vẻ mỏi mệt quá, hay là tôi giúp chi xoa bóp kiên nghỉ ngơi một chút nhé!
Hắn nói xong thấy Thôi Tình cũng không phản đối, liền vòng qua bàn công tác đến sau lưng Thôi Tình, sờ nhẹ lên làn da trắng mịn, ngẫu nhiên đụng tới mái tóc dài mềm như tơ lụa, Chu Thông xoa bóp phía sau huyệt vị dưới lỗ tai Thôi Tình, nàng chậm rãi nhắm mắt lại, hài lòng tựa vào chỗ dựa lưng trên ghế.
Chu Thông rất chú ý đến độ mạnh yếu khi xoa bóp cho nàng, những đầu ngón tay nhấn nhá rất là đúng chỗ, hắn đừng từ từ trên xuống dưới nhìn xuống dưới cổ của Thôi Tình, làn da trắng như tuyết với sự phụ trợ của cái nịt áo màu hồng ở dưới hai bầu vú, cái nịt áo màu hồng rất là miễn cưỡng bào bọc lại chỉ được 2/3 diện tích ngọn núi, phần chân bầu vú còn dư lại bị Chu Thông quan sát không xót gì, mỗi một động tác hắn nhẹ nhàng chấn thoáng một phát, cái này đã không thể dùng từ thoải mái để hình dung, mà rõ ràng đang là kích thích, một loại để cho người vuốt ve xoa bóp.
Thời gian còn lại Chu Thông cố ý ma sát vùng phụ cận dưới bờ vai, nơi có hai sơi dây đeo cái áo nịt ngực, sau nhiều lần cố gắng thì cuối cùng hai sợi dây lưng cũng lỏng rộng ra rất nhiều, Chu Thông loáng thoáng nhìn thấu đến hai đầu núm vú hồng nhạt đính trên đầu đỉnh núi của Thôi Tình.
Bởi vì động tác của hắn giờ đã tập trung chung quanh ở hai bầu vú rồi, bàn tay có chút dùng sức như là nhào nặn lên vú, đầu núm vú của nàng đã không chịu được sự mơn trớn đã trở nên cứng ngắc, sung huyết hơi nhô lên cao rồi, sau một hồi bị đôi tay hắn kích thích, Thôi Tình thỉnh thoảng thân người run run, nàng cố cắn lại đôi môi, sợ rằng sẽ phát ra thành tiếng, Thôi Tình cũng biết là âm đạo của nàng bắt đầu ẩm ướt, từng chút… từng chút chất lỏng đã rỉ ra bên ngoài cái quần lót rồi, thật sự là mắc cở chết người.
Chu Thông hơi thở cũng đã nặng dần, trong lúc nhất thời bị kích động, trên đôi tay độ mạnh chợt tăng, Thôi Tình “a…” kêu lên một tiếng, hai người đồng thời giật mình tỉnh lại, Chu Thông đành luyến tiếc quay trở lại ngồi trên ghế sofa.
– Thủ pháp của cậu cũng tốt, tôi có cảm giác thật thoải mái, thiếu chút nữa là ngủ quên rồi, về sau này cậu sẽ là thợ đấm bóp miễn phí nhé!
Thôi Tình bình tỉnh giống như không có phát sinh cái gì, bàn tay nàng chỉnh sửa lại dây đeo nịt vụ cho xiết chặt lại, nữ thật nữa giỡn giỡn nói.
“Nếu còn muốn thoải mái hơn, thì để tôi phục vụ luôn ở dưới háng, đảm bảo là sảng khoái đến chết luôn…”
Đương nhiên câu nói này Chu Thông chỉ có thể thầm nghĩ đến, ngoài miệng hăn lại phải duy trì hình tượng của mình…
– Vì mỹ nữ, tôi cam tâm tình nguyện phục vụ, dù không được trả tiền đấm bóp, tôi cũng rất là vui rồi!
Một câu nói của hắn làm cho Thôi Tình nở nụ cười.
– Mỹ nữ? Tôi có đẹp lắm không mà gọi là mỹ nữ? Chỉ sợ là lấy lòng a dua mà thôi…
Thôi Tình không giải thích được vì sao mình lại hỏi câu này.
– Chị Thôi Tình, trong lòng của tôi chị là người đẹp nhất đấy! Tôi rất thích, nhưng không phải là vẻ đẹp bên ngoài của chị, mà chính là con người của chị, cho nên bất cứ lúc nào dù là đang làm việc, hay trong sinh hoạt, tôi đều nguyện ý tận tâm tận lực hết sức mình vì chị!
Chu Thông ánh mắt thâm tình nhìn chăm chú vào mặt Thôi Tình nói.
– Thật không? Có phải đối mặt với mỗi một cô gái cậu đều nói như vậy? Vừa rồi tôi thấy cậu và Tôn Mộng Đồng ngồi rất sát nhau, cô bé ấy cũng rất đẹp đấy…
Thôi Tình lời nói thản nhiên nhưng dường như có hương vị dấm chua.
Nghe nàng nói như thế Chu Thông trong lòng chỉ muốn chửi thề. Móa nó! Thì ra mỹ nữ chủ nhiệm này, đông xả một câu, tây mắng một câu, phát ra toàn lửa, nguyên lai là đang ghen sao? Có phải nàng đã thích mình?
– Tôn Mộng Đồng? Đó là một cô gái, trước sau đều là bằng phẳng như sân bay, có chỗ nào mà là đẹp đâu?
Nói thì nói như vậy, Chu Thông tới giờ cũng mới phát hiện ra Tôn Mộng Đồng ở phía trước ngực không phải là sân bay, lại có dấu co dàn cực kỳ, diện mạo của nàng cũng không phải là dùng để trưng cho đẹp, nhưng lâu nay, hắn vẫn đối đãi nàng như cô em gái, không hề có gì ý nghĩ gì xấu.
– Cái gì sân bay? Lại nói bừa! Được rồi… cậu đi về chuẩn bị sắp xếp đồ đạc để chuẩn bị lên đường đi!