Phần 109
Chu Thông chưa từng có đã tham gia hoạt động hình thức phỏng vấn như vậy, nên cũng lo lắng xảy ra vấn đề, dù sao hắn vẫn luôn biểu hiện ra được phù hợp với tiêu chuẩn đấy, hội nghị mở ra, đơn giản chính là “Hoan nghênh đến đây truyền đạt học tập kinh nghiệm” tình cảnh lời nói, song phương biểu hiện lẫn nhau rất tốt, một mảnh không gian hài hòa tràn ngập tại trong hội trường.
Hội nghị sau khi chấm dứt, mọi người tất bật cơm trưa, ăn cơm xong sau đó đến nhà khách của huyện Bình Giang an bài, Chu Thông cùng người đồng hành nói chuyện phiếm, tuy rằng cùng Thôi Tình cùng đến từ hương trấn, nhưng mà Chu Thông không thấy nàng đâu, nên cùng Cung Yên Vân trò chuyện cũng tương đối nhiều.
Chu Thông nhìn xem đôi mắt tích thủy của Cung Yên Vân, nhớ tới ngày hôm qua lúc nàng le lưỡi trêu ghẹo hắn, trên đầu lưỡi phấn hồng của nàng đọng lấy một chút nước bọt nhễu xuống, hắn vội vàng ổn định, hỏi:
– Nghe nói nhà của cô ở thành phố Lâm Giang, vì cái gì không nghĩ cách quay trở về thành phố, một thân một mình rời nhà công tác cũng là khó khăn đấy.
– Đúng là có chút khó khăn, tôi cũng không dấu anh, trong nhà tôi cũng muốn tôi quay về nhà ở thành phố, cũng đã sắp xếp một chỗ cho tôi rồi, nhưng tôi thì không muốn, thật vất vả mới làm đến bí thư huyện đoàn, tôi không muốn mình thời gian qua lãng phí cơ hội một cách vô ích…
Không nghĩ tới Cung Yên Vân đối với chính mình lại tâm sự ra như vậy, Chu Thông nói:
– Trên thành phố không phải là tốt hơn sao? Thành phố cũng có thể phát triển vậy…
– Quay trở về thành phố thì tôi chỉ có thể làm một nhân viên bình thường, trong khi tại huyện tôi đã là bí thư, tôi không muốn sau này bị cấp dưới chê cười.
Chu Thông mỉm cười không nhiều lời nữa, mỗi người đều có suy nghĩ riêng chính mình, người nào cũng không có thể áp đặt được.
– Này… Tôi nhìn thấy anh vận khí tốt đấy, sau này có tiến bộ đừng có quên tôi nhé.
Cung Yên Vân chuyển chủ đề cười nói.
Lúc trước Chu Thông cùng Cung Yên Vân chỉ là sơ giao, nhưng mà qua việc trao đổi lần này Cung Yên Vân có ý đồ kết giao với mình rất rõ ràng…
– Đừng có đùa, cô hiện là bí thư huyện đoàn ủy, tôi chỉ là một chủ tịch trấn nho nhỏ, dù có nỗ lực thế nào cũng không theo kịp cô đâu…
Chu Thông cũng cười nói, Cung Yên Vân có được quan hệ trên thành phố, nói đến sự tình tiến bộ, Chu Thông không cho là mình so với Cung Yên Vân nhanh hơn được…
– Chuyện anh thăng lên là sớm hay muộn mà thôi, dù sao đến lúc đó anh không quên tôi là được…
Cung Yên Vân dịu dàng nói.
Chu Thông hặc hặc cười cười cũng không có nói tiếp cái đề tài này.
Hắn thông qua Cung Yên Vân, thì nhận thức Bao Thanh Hải phân cục trưởng công an huyện, Bao Thanh Hải là xuất thân quân nhân, nói chuyện rất là thẳng tính, người cũng hiền hòa, rất nhanh liền cùng Bao Thanh Hải quen thuộc…
Bao Thanh Hải cũng là từng nghe nói qua Chu Thông, đối với Chu Thông mới có ngoài hơn hai mươi tuổi mà đã lên làm lên chủ tịch trấn, nên cũng rất là tán thưởng, hắn vỗ Chu Thông bả vai nói:
– Cậu có tiến bộ như vậy, tiền đồ vô lượng a!
Đang trong lúc song phương nói chuyện hứng thú, thì điện thoại Chu Thông đột nhiên vang lên, cầm lấy nhìn qua là bí thư Mộng Lan gọi tới.
Tiếp thông điện thoại sau đó, thư ký của phó chủ tịch Mộng Lan nói ra:
– Chu chủ tịch, phó chủ tịch Mộng Lan bảo anh đến phòng số sáu của nàng…
– À… phó bí thư huyện gọi, tôi có việc phải đi rồi…
Cúp điện thoại, nhìn Bao Thanh Hải, Chu Thông nói ra.
– Ừ… mau đi đi.
Bao Thanh Hải cười ha ha, gian phòng của Mộng Lan so với đám người Chu Thông thì giá cao hơn rất nhiều.
– Tiểu Chu, ngày mai dựa theo sắp xếp, em tiến hành trao đổi việc cải cách chữa bệnh, xem tài liệu huyện ủy sửa lại mấy chỗ, đem nội dung công tác xây dựng đảng nhấn mạnh thêm một ít.
Mộng Lan hướng Chu Thông nói ra.
Do vì tại nhà khách, lại đang thời gian nghỉ ngơi, Mộng Lan mặc quần áo vô cùng tùy ý, nàng mặc một cái váy lụa ngủ mỏng, làn vải dính sát tại trên gò mu nàng, hoa văn của cái quần lót rất rõ ràng nổi bật ra, rãnh mương cái âm hộ thì hiện lên rõ ràng nhất.
Chu Thông cố hết sức khống chế con mắt của mình không dám hướng phía dưới hạ thể của nàng nhìn xem.
– Tiểu Chu, ngày mai giao lưu trao đổi, trọng tâm là tác dụng tổ đảng, phần này trong huyện đã sửa chữa qua nội dung, em cầm lấy xem qua để làm quen một chút.
Mộng Lan đem tài liệu đưa cho Chu Thông.
Chu Thông cung kính nhận lấy theo trong tay Mộng Lan tài liệu, tay hắn có ý chạm lướt vào phía trước bầu vú của Mộng Lan, nàng mặt không đổi sắc, nhưng trong lòng suy nghĩ:
“Trên thế giới này quả nhiên không có con mèo nào mà không thích trộm đồ tanh, tiểu tử này nhân cơ hội dám muốn ăn đậu hủ của bà chị à…”
… Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn:https://tuoinung.com/2022/06/quyen-sac.html
Lần này trao đổi kinh nghiệm nội dung cải cách chữa bệnh được thành phố đề cử lên tỉnh, lãnh đạo tỉnh ủy đã tiến hành khen ngợi, lúc này huyện ủy mới quyết định tiến hành điều chỉnh, đem trấn Tân Thôn làm trọng điểm để tiến hành trao đổi kinh nghiệm với huyện Bình Giang.
Phó chủ tịch huyện Mộng Lan nhìn xem Chu Thông có quy củ ngồi ở chỗ kia, âm thầm gật đầu…
“Tiểu tử này quả nhiên cũng khá”
Mộng Lan đối với Chu Thông thằng này thì nàng có chút thưởng thức, có thể trong thời gian rất ngắn công tác làm ra vững chắc như vậy, năng lực của hắn hẳn là sẽ vượt qua thử thách đấy.
– Mộng phó chủ tịch, sau khi trở về nhất định xem qua tài liệu, hiểu rõ nội dung.
Chu Thông nói ra.
Mộng Lan trong lòng hảo cảm đối với Chu Thông âm thầm cao hơn một tí, đúng ra ngoài giờ công tác, chúng ta có thể cùng đi nhảy disco, uống rượu với nhau, cho dù là cùng tiến lên giường giao hoan cũng được, nhưng một khi đã là công tác thì phải nhận rõ ràng vị trí của mình.
Lúc gần rời khỏi phòng phó chủ tịch Mộng Lan, Chu Thông cố ý cẩn thận quan sát cái âm hộ của nàng, đích thực là hai mép ngoài của nàng rất là đầy đặn phồng nhô lên, đã vậy mơ hồ có chút dấu vết ẩm ướt.
… Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/06/quyen-sac.html
Ngày hôm sau, trong phòng họp, Chu Thông trước mặt các ban ngành hai huyện trình bày công tác cải cách chữa bệnh của trấn, Chu Thông đối với công việc này thì đã nhớ rõ tại trong đầu, ngày hôm qua lại nghiêm túc tiếp thu sửa chữa qua tài liệu, lý luận của hắn chiều sâu cũng lớn hơn, từng cái một thí dụ dẫn chứng nói ra, từng số liệu cũ, mới bật ra đối chiếu, đặc biệt là thôn dân trong quá trình cải cách được những ích lợi gì, đến khi Chu Thông chấm dứt trình bày, thì trong hội trường tiếng vỗ tay so với những chủ đề khác càng nhiệt liệt hơn một tí.
Sau đó những nội dung trao đổi khác thì Chu Thông không có nghe vào bao nhiêu, công tác của hắn coi như là đã hoàn thành, tâm tình lúc này trầm tĩnh lại, hắn lại bắt đầu quan sát các bộ vị mấu chốt đặc thù của các nữ cán bộ trong hội trường mà đánh giá.