Phần 447: Ba điều kiện
Lỗ quốc công chúa đối diện với lời kết tội đanh thép của Lãnh Nghệ, nói không nên lời, yếu ớt bao biện: “Ta… Ta không biết… Ngươi nói gì.”
“Công chúa biết.” Lãnh Nghệ chỉ lên nóc nhà: ” Thần tới quá gấp, hắn chưa kịp lấy đi áo bào hả? Thần tin, áo bào của hắn được công chúa cất giữ thật kỹ, không lấy ra ngay được, nên hắn chưa kịp lấy đi đâu. Giờ lục phòng công chúa hẳn tra ra ngay thôi.”
Lỗ quốc công chúa không còn nói thêm được gì.
“Thực ra công chúa làm cũng kín lắm, nếu công chúa không sáng sớm đã ăn mặc đẹp như thế, vừa vặn là người đầu tiên xông vào phòng thì thần đã chẳng nghi ngờ.”
“Công chúa mặc áo của hắn là vì nếu có người vô tình phát hiện ra, cũng nghĩ quan gia phái thị vệ hành động, sẽ không dám nói đúng không? Từ đó thần nhớ tới mười ba cung nữ bị tháo khớp hàm, chuyện này cần người có võ công cao, được tự do hành động trong cung mới làm được, thần liền hoài nghi sự việc có dính líu tới nhau.”
Lãnh Nghệ vẫn nhìn mái nhà: “Thực ra thần cũng không biết là hắn, thần tin nếu là hắn, nghe tới cái áo bào sẽ vội tới chỗ công chúa để xóa dấu vết. Quả nhiên nói với hắn không lâu thì hắn tới đây rồi. Vì sao lại ngầm bắt cóc cung nữ ném vào Hổ Sơn? Công chúa muốn vi thần nói với quan gia hay là để thần nói đây? Thần nghĩ công chúa nên tự nhận tội còn có thể xử nhẹ, nếu không chu di cửu tộc thì nhà trượng phu của công chúa chẳng ai thoát.”
Lỗ quốc công chúa như người mất hồn, sau đó cười chua chát: “Ta làm đấy, ta làm đấy thì sao? Quan gia vì Hoa Nhị mà giết phụ hoàng ta, ta trả thù đấy.”
Lãnh Nghệ quát nhỏ: “Công chúa, lời này không được nói loạn.”
“Bọn họ dám làm, vì sao không cho ta nói.” Lỗ quốc công chúa đi từ cực đoan này tới cực đoan khác: ” Trước khi phụ hoàng giá băng, sức khỏe vốn rất tốt, buổi sáng ta tới thăm phụ hoàng còn trò chuyện vui vẻ, khi đó Hoa Nhị cũng ở bên cạnh. Vậy mà đến đêm có tin phụ hoàng bệnh mất, ta thế nào cũng không tin, lại nghe tam thúc lên kế vị.”
“Ta sớm biết tam thúc thích Hoa Nhị, hôm đó ta nghe cung nữ nói, phụ hoàng ta hẹn tam thúc uống rượu, Hoa Nhị cũng ở bên hầu hạ. Sau trong phòng có tiếng động, tam thúc ta vội vã đi ra, trong phòng chỉ còn lại Hoa Nhị, rồi nửa đêm Hoa Nhị chạy ra kêu gọi thái y… Thái y tới thì phụ hoàng ta chết rồi, nếu không phải họ câu kết hại phụ hoàng ta thì làm sao phụ hoàng ta đang khỏe mạnh lại chết?”
“Công chúa, chỉ là từ một phía, công chúa chỉ hoài nghi mà thôi.” Lãnh Nghệ cau mày:
Lỗ quốc công chúa cười thảm: “Ta tới dự tang lễ, muốn thái y kiểm tra thi thể phụ hoàng, tam thúc không cho, nói thái y Trình Đức Huyền tra rồi, là bệnh nên đột tử, không cần tra nữa. Ai chẳng biết Trình Đức Huyền là người tam thúc, lời ông ta càng làm ta tin ông ta giết phụ hoàng ta.”
Lãnh Nghệ xua tay, chuyện này quá lớn, y tuy tò mò nhưng biết một khi có ai dám đụng vào thì chết là cái chắc, y không định xả thân vì sự thật, ngăn cản: “Công chúa đừng nói nữa, chuyện này không trong phạm vi điều tra của thần. Thần chỉ biết công chúa và Long Huýnh cùng liên quan tới cái chết của Đát Cơ mỹ nhân, sau đó phán định thế nào là chuyện của quan gia rồi.”
“Lãnh đại nhân… Đừng…” Lỗ quốc công chúa thấy Lãnh Nghệ muốn đi thì quỳ xuống kéo tay áo y, nàng không sợ chết, khi giết Đát Cơ nàng đã xác định rồi, nhưng nàng không ngờ Lãnh Nghệ lại kéo theo cả chuyện kia: ” Cần xin ngài, để ta gánh hết tội đi, đừng để liên quan tới Long Huýnh và nhà trượng phu ta, đều là lỗi của ta, tha cho họ, họ không biết gì.”
“Vậy vì sao Long Huýnh lại liên quan vào chuyện này.”
“Khi ta chưa xuất giá, lúc đó hắn chỉ là một cấm quân bình thường, một lần theo phụ hoàng ta đi săn. Đến trưa phụ hoàng ta nghỉ ngơi, ta đi bắt bướm, lỡ chân ngã xuống ao, hắn cứu ta. Hắn anh tuấn lại rất quan tâm tới ta, rồi bọn ta yêu nhau. Nhưng ta không thể nào gả cho hắn, bởi thế chỉ đành mỗi lần lấy cớ vào cung ở hẹn hò với hắn… Hắn chỉ giúp ta hãm hại Đát Cơ, chuyện khác… Hắn không biết gì cả, thật đấy…” Lỗ quốc công chúa nói tới đó cười thảm buông tay Lãnh Nghệ ra, chuyện tới mức này, nàng không còn cách nào, cắn môi rồi cởi y phục của mình: ” Chỉ cần đại nhân bỏ qua cho Long Huýnh và nhà trượng phu ta… Ta… Ta… Chuyện gì cũng có thể chiều ngài.”
Lãnh Nghệ quay đầu sang bên: “Công chúa đừng làm thế, nếu không thần gọi người vào đấy.”
“Đừng, đừng…” Lỗ quốc công chúa vội vàng mặc y phục vào: ” Xong rồi.”
Lãnh Nghệ cẩn thận quay người nhìn, thấy nàng thực sự mặc y phục vào rồi mới nói: “Công chúa không cần làm thế, thần có thể bẩm báo quan gia, Đát Cơ mỹ nhân lỡ chân ngã vào đống y phục mà chết. Quan gia tin tưởng thần, lại thêm căm ghét Đát Cơ sẽ không nghi ngờ gì. Song công chúa phải đồng ý với thần ba việc.”
Lỗ quốc công chúa không ngờ nhìn thấy tía sáng hy vọng cuối đường hầm, hai chân quỳ xuống: “Đa tạ… Đa tạ đại nhân! Kiếp sau ta làm trâu làm ngựa, kết cỏ ngậm vành báo đáp ân đức của đại nhân.”
“Thần không dám, xin công chúa đứng dậy, thần có ba điều kiện này công chúa đống ý mới nói tiếp được.” Lãnh Nghệ giơ ba ngón tay ra:
“Đại nhân cứ nói.” Lỗ quốc công chúa đứng dậy, đến thân thể này nàng còn dám hy sinh thì có gì không đồng ý nữa:
“Thứ nhất, công chúa phải thề độc, sau này không được có lòng hại quan gia và Hoa Nhị phu nhân nữa.” Lãnh Nghệ đưa ra điều kiện:
“Ta đã mưu hại họ một lần không thành, trời cao không có mắt, ta đã làm tròn hiếu đạo, giờ ta là người Thạch gia, ta đã tận tâm rồi. Ai chẳng sợ chết, tất nhiên ta không làm nữa.” Lỗ quốc công chúa quỳ xuống chỉ tay lên trời: ” Ta lấy danh nghĩa phụ hoàng và mẫu hậu trên trời thề, tuyệt đối sau này không dám nảy sinh lòng mưu hại quan gia và Hoa Nhị nương nương nữa. Nếu không vĩnh viễn không siêu sinh.”
Lãnh Nghệ đỡ nàng lên: “Yêu cầu thứ hai, thuyết phục Long Huýnh để hắn từ bỏ hôn ước với Thành Lạc Tiệp.”
“Hả? Hắn muốn cưới Thành Lạc Tiệp?”
“Công chúa không biết à?”
Lỗ quốc công chúa lắc đầu: “Ta không biết, hắn chưa bao giờ nói với ta.”
“Chẳng trách, Thành cô nương và thần trong quá trình phá án cùng nhau nảy sinh tình cảm, hứa hẹn chuyện trăm năm. Khai Bảo hoàng hậu trước đó đã hứa gả Thành cô nương cho hắn, mong công chúa thuyết phục hắn từ bỏ, công chúa vì cứu hắn mà không ngại hy sinh thân thể, hắn cũng nên vì công chúa mà hy sinh một chút chứ.”
“Ta hiểu, ta tin hắn sẽ đồng ý.”
“Tốt, yêu cầu thứ ba, mong công chúa giới thiệu thần cho trượng phu và công công của người.” Lãnh Nghệ mỉm cười nói ra yêu cầu nàng không ngờ: