Phần 441: Hoài nghi và điều tra. (3)
Cung tiệp dư cời vòng ngọc ở cổ tay, đưa tới tha thiết nói: “Thiếp thân nhà tiểu hộ, chẳng có gì hay, thứ này do quan gia tặng khi mới tiến cung, xin tặng cho tôn phu nhân biểu đạt ít tâm ý. Xin đại nhân tiếp nhận nếu sau sày đại nhân ở trước mặt quan gia nói tốt cho thiếp thân vài câu, thiếp thân không mong gì cả, chỉ cần đỡ bị người ức hiếp là may rồi.”
Lãnh Nghệ rợn sống lưng, vội vang lùi lại: “Không không, đây là vật quan gia thưởng cho nương nương, sao thần dám nhận. Nương nương yên tâm, thần nhất định nói tốt cho nương nương trước mặt quan gia, còn đồ thì thần không dám nhận.”
“Lãnh đại nhân nói thế cũng phải.” Cung tiệp dư đeo lại vòng, xem ra đối phương biết lợi hại rồi, nàng không lấn tới nữa, tủm tỉm cười: ” Thế này đi thiếp thân ở trong cung cũng có vài tỷ muội thân thiết, sau này nếu thuận tiện sẽ nghe ngóng hộ đại nhân.”
Không ngờ thoáng cái đã thành chuyện thế này, Lãnh Nghệ nhìn ra cửa, y sẽ ở trong cung rất nhiều, nếu như có thêm một nguồn tin, nhiều việc sẽ dễ dàng hơn, nàng thực sự là biết tranh thủ cơ hội. Lãnh Nghệ chắp tay nói: “Đa tạ nương nương, thần thấy vết thương của nương nương nếu chữa trị không khéo, nói không chừng để lại xẹo, thần sẽ bẩm với quan gia, xem có thể mời Hoa thần y tới giúp nương nương không?”
Cung tiệp dư chính là có ý này, chỉ tiếc Hoa thần y tính tình quái gở, trừ quan ra ra thì chẳng nể mặt ai, nên nàng muốn mời ông ta tới chữa trị cho mình cũng chẳng được. Không ngờ Lãnh Nghệ chủ động, đây hiển nhiên là tỏ thiện chí với nàng, đứng dậy thi lễ, cười ngọt ngào: “Đa tạ đại nhân.”
Vậy là hiệp ước liên minh bất thành văn giữa hai người được ký kết, quan hệ giữa hai người thoáng cái đã thân thiết hơn nhiều.
Lãnh Nghệ không cần khách khí nữa, cũng ngồi xuống ghế, hạ thấp giọng hỏi: “Theo nương nương thấy thì ai có thể giết Đát Cơ mỹ nhân?”
“Trong cung làm gì có ai không ghét ả, ả chết là tốt, đại nhân tội gì đi tìm căn nguyên, như thế sẽ đắc tội với nhiều người đó.” Cung tiệp dư thiện chí khuyên:
“Không được!” Lãnh Nghệ cười khổ: ” Nương nương hẳn biết, năm xưa tiên đế giết huynh đệ kết bái Trịnh Ân đã khiến Trịnh gia bất mãn, thế nên mới phải nạp Đát Cơ vào cung xoa dịu. Nay Đát Cơ cũng chết, nếu không có câu trả lời rõ ràng, họ không bỏ qua, không chừng sẽ thành phiền toái lớn, quan gia sẽ rất bị động.”
“Nói phải.” Cung tiệp dư có vẻ ngẫm nghĩ, ra hiệu Lãnh Nghệ tới gần hơn, nói chỉ đủ cho hai người nghe: ” Vậy thì có một người có khả năng… Chính là nhị hoàng tử Triệu Nguyên Hi.”
Lãnh Nghệ thoáng ngửi thấy mùi thơm từ nàng định lui một chút thì nghe một câu như thế, giật mình kinh hãi: “Vì sao?”
“Ai mà biết, hắn bình thường trầm mặc ít nói nhưng là thứ âm hiểm, đã háo sắc lại gan to bằng trời, từng trêu ghẹo cả thiếp thân đấy.” Cung tiệp dư tiết lộ:
Thằng nhãi đó mới mười ba mười bốn thôi mà, Lãnh Nghệ không cho rằng Cung tiệp dư lại đi nói dối ở loại chuyện này, mà nàng hiển nhiên không dám nói với Triệu Quang Nghĩa, nếu không Triệu Nghiên Hi bị xử phạt rồi thì nàng được gì, không chừng sau này ông ta chẳng bao giờ tìm tới nàng nữa, lại còn chuốc thêm lời đàm tiếu.
Lãnh Nghệ hít sâu một hơi, không dám đi sâu vào chuyện này: “Có phải ý nương nương nói là hắn có ý nghĩ quá phận với Đát Cơ mỹ nhân sao?”
“Đâu chỉ là nghĩ thôi, hè vừa rồi trời nóng, Đát Cơ tới hậu hoa viên tìm một lương đình nghỉ ngơi, ả mặc hơi mỏng, khi đang ngủ bị hắn thừa cơ khinh bạc. Đát Cơ đâu vừa, hắn bị ả chửi mắng bỏ chạy. Ta chỉ nhìn thấy hắn bị Đát Cơ đuổi đánh, sau bỏ không ít công sức nghe ngóng cung nữ hầu hạ hôm đó mới biết nguồn cơn.” Cung tiệp dư giọng kịch tính tiết lộ một tin động trời:
Lãnh Nghệ miệng co giật, thằng nhãi đó đúng là được chân truyền của cha rồi, nên biết hắn phải gọi Đát Cơ là hoàng thẩm.
Cung tiệp dư thì thầm hỏi: “Con tiện nhân Đát Cơ đó bề ngoài tỏ ra trinh liệt, nhưng mà ngầm vụng trộm khó nói là không có. Lãnh đại nhân kiểm tra thân thể ả có dấu vết gì không?”
Lời này nếu là nữ tử bình thường khó hỏi ra được với một nam nhân, nhưng Lãnh Nghệ không phải nam nhân, y là thần tử, ở mối quan hệ đặc biệt này, nhiều thứ không phải là kiêng kỵ lắm. Lãnh Nghệ cười méo xẹo, không dám nói nhiều sợ thành đề tài buôn chuyện của nàng: “Thần đâu dám kiểm tra, chuyện này phải để người nội đình tìm hiểu. Đa ta nương nương nhắc nhở, không còn gì nữa nương nương có thể về rồi.”
Tiếp đó Cung tiệp dư chủ động bảo thị nữ của mình tới trả lời câu hỏi của Lãnh Nghệ, đúng như Cung tiệp dư nói, thị nữ này trải chiếu ngủ dưới sàn tới khi trời sáng mới dậy sau đó là nghe thấy ồn ào mới ra ngoài.
Manh mối bây giờ hướng về phía Nhị hoàng tử Triệu Nguyên Hi, trước khi hỏi chuyện hắn, Lãnh Nghệ đi tìm Lăng Yên!
Lăng Yên ở trong tẩm cung cùng Hoa Nhị phu nhân, Lãnh Nghệ nhờ Đại Ngốc truyền lời, không lâu sau tiểu cô nương xinh xắn đi ra, hất hàm hỏi: “Lãnh đại nhân, không cầu kiến sư tỷ ta mà tìm ta làm gì?”
Lãnh Nghệ cười nịnh: “Ta tìm tỷ tỷ cầu viện đây, trước tiên xin hỏi đêm qua tỷ tỷ ở đâu?”
“Ta và Đại Ngọc ở cùng sư tỷ trong tẩm cung chứ ở đâu.” Nói tới đó Lăng Yên như nhớ ra cái gì: ” Nghe nói Đát Cơ chết bất ngờ trong phòng, quan gia phái ngươi tra án đúng không, chẳng lẽ ngươi nghi ta giết người?”
“Làm gì có chuyện đó, tỷ tỷ là người xuất gia, đến con kiến còn không làm hại, sao có thể giết người.” Lãnh Nghệ cẩn thận nói: ” Lát nữa ta phải hỏi chuyện nhị hoàng tử, song không hiểu sao hắn có thái độ bất thiện với ta, hồi Nguyên Tiêu từng có ý đồ hãm hại ta. Lần này ta hỏi chuyện hắn, sợ hắn giở trò, nên cần một nhân chứng ở bên cạnh. Tỷ tỷ giúp ta nhé.”
Vì Lãnh Nghệ hay tới Nam Kha Tự, nên quan hệ hai người tốt dần, Lăng Yên cười khúc khích: “Ngươi muôn mổm gọi tỷ tỷ ngọt như thế, ta có thể không đồng ý được sao? Được rồi, ta báo với sư tỷ một tiếng.”
Một lát sau hai người về phòng của Đại Cần, bên cạnh nơi xảy ra án mạng, Lãnh Nghệ nói: “Tỷ tỷ chỉ ở bên nghe trộm là được, không cần biết hắn nói gì cũng đừng ra.”
Lăng Nhiên nhỏ tuổi thấy chuyện này thú vị liền đồng ý ngay, chui vào cái tủ lớn, bộ mặt thích chí lắm.
Cuộc sống trong cung quá buồn tẻ mà, huống hồ nàng còn ở trong chùa tu hành.