Phần 1
Trên đường đi làm về, ngang qua khu dân cư mới đang xây dựng, thấy trước căn biệt thự chưa hoàn chỉnh của thằng bạn, có cái biển “Quán nhậu Út Hồng”. Tò mò, Tôi rẽ vào.
Đã hơn 5 giờ chiều, nhưng quán không có khách. Tiếp tôi là cô bé phục vụ tầm 19 – 20, khuôn mặt khá xinh, nhất là ở đôi mắt và nụ cười, dáng vẻ cao ráo, thon gọn với hai cái mông tròn trịa, chỉ tiếc là thiếu cặp đèn pha. Cô bé mời tôi ngồi, đặt cái menu trước mặt, rồi hỏi:
– Anh muốn uống gì ạ?
Tôi liếc qua cái menu, thấy chẳng có gì lạ, nên ngước lên hỏi:
– Quán này mở lâu chưa em?
– Dạ mới khai trương hôm qua đó anh.
Thấy cô bé đứng sát vào người, tôi làm ra vẻ như thân mật ôm lấy mông kéo sát thêm vào người hỏi:
– Em là chủ quán đó hả! Em tên gì vậy?
– Dạ em tên Duyên, còn Dì Út em mới là chủ quán.
– Dì Út tên Hồng phải không?
– Sao anh biết? Dì đó kìa.
Vừa nói Duyên vừa chỉ tay về phía người đàn bà mặc bộ bà ba trắng, đang lúi húi làm gì đó ở trong bếp.
– Vậy cho anh 2 chai bia Tiger đi, còn mồi thì để tính sau.
– Dạ anh chờ chút nha.
Nói xong Duyên gỡ tay tôi ra khỏi mông nàng, bước đi.
Tôi liên móc điện thoại gọi cho thằng bạn…
– Hello Hiệp…
– Tao nghe nè Tư…
– Tao thấy ngôi nhà của mày ở đường NVN mở quán nhậu, bộ tính chuyển qua dịch vụ ah!
– Ô không! Đã xây xong đâu, hết tiền đắp chiếu đó thôi. Còn quán nhậu là bà xã cho bà con xa, bà con gần ở tạm mấy cái nhà kho phía sau, vừa được tiếng giúp đỡ, vừa có người trông nhà hộ đó thôi.
– Ừ! Tao thấy có con bé phục vụ hay hay, tính trồng tí rau sạch, sợ nhầm đất cấm.
– Cứ thoải mái, không vợ, không con như mày muốn làm gì thì làm, tao vô can.
– Vậy có ra đây, uống vài chai với tao không?
– Thôi mày cứ vui vẻ đi. Đi nhậu mà không có lịch trước, với không có bà xã đi kèm, thì đời tao toang.
Đang nhìn đường, suy nghĩ vẩn vơ, bỗng có tiếng mời ngọt như mía lùi ở sau lưng.
– Anh mở hàng cho em đi anh! Hôm nay quán em đặc biệt có món heo rừng xào lăn ngon lắm đó.
Tôi quay lại nhìn sửng, Út Hồng mướt mịn trong bộ áo bằng lụa trắng, núi đồi phơi phới, hai mắt chớp nhanh thoáng bối rối trước cái nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống của tôi.
– Thế còn món gì đặc biệt hơn nữa không? Như món này chẳng hạn.
Vừa nói tôi vừa đưa mắt hất hàm về hai quả vú sữa trước mặt. Như một phản ứng tự nhiên, Hồng đưa tay lên ngang vú như che lại, thụt lùi ra sau một bước.
– Ý! Không được đâu anh. Anh đi một mình, hay còn đợi bạn?
Nghe nhắc tới chữ “bạn”, tôi liền nảy ra ý muốn ngồi lại lâu lâu, bèn nói:
– A! Anh đợi bạn, hơi đông đó em. Nếu em cho anh mở hàng em, hôm nay uống không say không về.
– Thì anh mở hàng em rồi đó.
– Nào có thấy gì đâu! Mở cho anh xem tí nào.
Tôi đứng dậy ôm Hồng hun chụt chụt liền hai cái vào hai má, rồi ngồi xuống ghế gọi phone cho Đức.
– Hello Đức! Anh Tư đây, xong hết chưa em.
– Dạ đâu vào đó rồi anh, mai cho kiểm tra lại lần nữa, rồi cho vận hành thử thôi.
– Vậy thế này nhé! Ngoại trừ ai trực ca ở lại, còn tất cả anh em toán Bảo Trì ra quán nhậu Út Hồng, mới mở ở khu đất đỏ. Hôm nay anh Tư chiêu đãi.
Hồng đang sượng sùng vì bị tôi hun, nghe tôi nói qua phone liền tươi ngay nét mặt:
– Vây để em mang thêm bia, chuẩn bị bàn nhe anh!
– Ừh! Em làm trước hai đĩa heo rừng xào lăn đi nghe vợ, còn gì nữa anh gọi thêm sau.
– Hứ! Vợ hồi nào mà vợ? Nói nghe bắt ham.
Bàn nhậu càng lúc càng đông vui, quân số đã hơn chục người, bia mồi gọi liên tục. Hồng với Duyên quay như chong chóng, hết làm mồi lại bưng bia, tiếp đá. Tôi thì cứ kín đáo hết xoa mông lại vẹo đùi Hồng với Duyên mỗi khi có dịp, thậm chí còn luồn tay vào giữa hai chân Duyên để vuốt mu lồn.
Mãi đến 11 giờ đêm, tôi mới gọi tính tiền để anh em đi về. Hồng tính toán một hồi, đưa cho tôi tờ giấy ghi 7.280.000$. Tôi mở bóp chỉ có chưa đầy 3 triệu tiền mặt.
Bèn lấy một tờ 500K đưa cho Duyên, rồi lấy tờ Tín phiếu chi trả mệnh giá 10T đưa cho Hồng.
– Em chịu khó mai ra đổi ngân hàng hộ anh. Còn dư bao nhiêu mua gạo, mai nấu cơm chờ anh về nha.
Hồng cười tươi như hoa, nói theo: “Mai mà không về là biết tay đóa nha”.
Câu chuyện vui đến đó rồi cũng quên đi, chẳng có gì để nói, nếu như không có thằng bạn học gọi bất chợt trong giờ làm.
– Hello Tư! Thại đây, Thại Dúi đây, nhớ không?
– Ah! Thụi Dái đó hả, lâu quá, khỏe không mày?
– Khỏe như voi! Có việc gấp, cần nhờ mày giúp đây. Đầu đuôi là…
– Tao thấy không tiện nói qua phone đâu. Kiếm chỗ nào ngồi nói chuyện đi.
– Vậy mày cứ điểm chỗ đi rồi text cho tao, đúng 5 giờ chiều tao có mặt.
Chưa đến 5 giờ, tôi đã có mặt ở quán Út Hồng, không thấy Hồng, chỉ có Duyên đang loay hoay xếp bàn ghế ra để mở quán. Vừa ngồi xuống, Duyên đã mang ra một chai bia ướp lạnh và một chiếc khăn cũng ướp lạnh đặt trước mặt. Tôi ỡm ờ:
– Thế không lau mặt giúp anh à.
Tưởng là đùa thế thôi, nào ngờ Duyên làm thật, mà cử chỉ lại rất ân cần. Thằng tôi liền ôm Duyên vào lòng nút lưỡi, nàng cũng đáp trả nhiệt tình. Tay tôi chớp ngay cơ hội, luồn luôn vào trong quần Duyên móc máy. Đang mê mẩn thì xe của Quân trờ tới, hai người đành phải buông nhau ra.
Quân lôi bản thiết kế từ trong túi áo ra, thao thao nói về những trở ngại mà hắn đang vấp phải. Khi hiểu rõ vấn đề, tôi cười khặc khặc:
– Trời ơi là trời, tao tưởng chuyện gì liên quan đến công ty của tao, nên mới bảo mày ra đây cho kín đáo. Còn cái chuyện này, ai mà mất công ngồi chi li tính toán nữa, thời đại 4 – 5 chấm 0 rồi, mua luôn một cái module chuyển đổi trục, bỏ vào thế là xong. Để tao gửi cho mày cái Web, chuyên bán và cung cấp mọi module thiết bị chuyên dùng trong lĩnh vực SX dây chuyền, chính hãng của Nhật luôn, tha hồ chọn lựa cho thích hợp thì thôi.
Nói xong tôi bắn đường link qua cho Quân. Hắn mở máy ra xem, rồi chúi mắt vào mặc kệ cho tôi ngồi uống bia một mình. Cả nửa giờ sau, hắn mới nhìn lên hớn hở:
– Tuyệt quá Tư ơi! Cậu đúng là bạn tốt, mọi việc đơn giản quá mà tớ không nghĩ ra. Được rồi cậu xứng đáng được thưởng, hôm nay tớ đãi cậu từ A đến Z, bên Q5 có mấy em gái tàu HK mới qua, chuẩn mẫu xinh hết ý luôn, mình đi qua đó trả thù đi. Để mình tính tiền chỗ này cho.
Nói xong Quân lấy một tờ 500K để lên bàn, rồi một hai kéo tôi đứng dậy.
Lúc đi ra, Duyên đi như chạy theo, nhìn tôi hỏi:
– Lâu rồi mới quay lại, sao đi ngay vậy anh!!!
Nhìn thấy Duyên như có vẻ quyến luyến, làm tôi cũng nao lòng, nói bừa:
– Anh có việc gấp, Chủ nhật có muốn đi lễ với anh không?
– Dạ!
– Thế 8 giờ anh đến đây đón nha!
– Dạ!
Đúng 8 giờ sáng chủ nhật, tôi đến trước quán chẳng thấy ai. Đang dáo dác, thì nghe Duyên gọi từ cách đó một đoạn khá xa, nàng giải thích là không muốn dì Hồng biết nàng đi với tôi. Tôi ậm ừ, rồi đèo nàng đi lòng vòng, Duyên hỏi:
– Mình đi lễ ở đâu vậy anh?
– Em muốn đi lễ ở đâu?
– Em không biết, Em không có đạo.
– Anh cũng vậy, mình đi ăn sáng nha!
Thế là tôi đưa Duyên đi ăn sáng ở sân thượng của một K/S. Ăn xong, đi theo lối cầu thang xuống phòng mà tôi đã đặt trước, Duyên lẳng lặng đi bên cạnh tôi như đồng tình, không khác gì một đôi tình nhân đã thường xuyên hò hẹn.
Vừa đóng cửa phòng, tôi liền đè Duyên xuống giường rồi áp môi hôn, Duyên không chống cự mà nhắm mắt hưởng thụ như đợi chờ từ rất lâu. Vừa hôn môi, vừa bắt đầu lần mò, một… hai… rồi tất cả các nút áo đều được tôi cởi hết ra. Người Duyên áp sát vào người tôi, khiến tôi có thể cảm nhận được hơi thở phập phồng, hồi hộp của nàng. Tôi hôn dần xuống má, xuống cổ, rồi xuống vai Duyên. Tay tôi đặt vào bên ngoài cái áo lót màu trắng nhỏ bé của Duyên, xoa nắn nhè nhẹ.
Duyên dường như cũng tự nguyện dâng hiến, nên theo từng nụ hôn và bàn tay điệu nghệ của tôi, chẳng mấy chốc quần áo trong ngoài của Duyên, đều được tôi khéo léo gỡ bỏ.
Bộ ngực trắng ngần, hai bầu vú nhỏ như trái quýt, nhưng cân đối, tôi liếm nhè nhẹ lên hai cái núm vú đỏ hồng, thi thoảng mút chùn chụt mấy cái. Mỗi lần tôi mút đầu vú, là một lần Duyên lại ưỡn cong người lên và miệng thì u ơ, ú ớ vì bị kích thích.
Duyên hé mắt ra nhìn, đôi mắt nàng như sáng ngời lên niềm hạnh phúc, vì được tôi say đắm, âu yếm cơ thể của nàng. Phải chăng đó là điều nàng mong muốn từ khi mới gặp tôi lần đầu, một tình yêu sét đánh chăng!!!
Tôi ngồi dậy, cởi bỏ hết quần áo trên người. Ngồi xoa nhè nhẹ như vỗ về đôi chân thon nhỏ của Duyên, rồi ngậm lấy mấy ngón chân của nàng mà mút nhè nhẹ. Duyên nửa như muốn rụt chân về, nửa như muốn tận hưởng những cảm giác lạ thường đang dâng trào đến. Hai bàn tay tôi vuốt dọc lên hai đùi của nàng, cái lưỡi liền nhẹ lướt theo sau.
Tôi vuốt ve mấy sợi lông lồn mong manh chiếu lệ, rồi nhanh chóng đưa tay đẩy rộng chân nàng ra hai bên, để có thể thoải mái nằm vào giữa. Lấy hai cái tay banh rộng mép lồn của nàng ra rồi đưa cái lưỡi liếm phớt vào cái khe lồn. Dòng nước dâm thuỷ trắng đục và đặc quánh từ lồn nàng trào ra. Tôi cố liếm sạch không bỏ sót chút nào, rồi đẩy nhẹ lưỡi lách vào giữa, ngoáy mở rộng ra từng chút một.
Luồn tay xuống, tôi quỳ nhẹ nâng hai mông của Duyên, nàng cũng co chân trụ vào hai gót, hẩy mu lồn lên cao, cho tôi bú liếm. Lúc này Duyên tuy nhắm mắt như đang mê mẩn, nhưng hơi thở nàng càng lúc càng gấp gáp hơn. Không biết vì hồi hộp hay mong muốn được tôi đụ vì lồn hưng nứng.
Đưa cái đầu con cặc nóng, đang cương cứng, đến ngay cửa lồn của Duyên. Tôi cầm cặc vỗ nhè nhẹ như gõ cửa động thiên thai, rồi từ từ, ấn sâu vào. Khi đầu con cặc vừa vào hết, Duyên bỗng đẩy người tôi thật mạnh, làm con cặc tôi vuột ra ngoài.
– Thôi Anh!
– Sao thế Em?
– Em đau… với lại em sợ nữa.
– Đau mà sướng có phải không em. Mình yêu nhau, có gì đâu mà sợ em. Anh sẽ làm cho em sướng, sướng mãi, không bao giờ quên thì thôi.
Tôi nham nhở trả lời ngọt xớt, vì thấy Duyên lúc này lại đau với sợ, y chang kiểu mấy em rau sạch mà tôi đã từng chăn.
– Dạ! Em biết… nhưng nhe nhẹ thôi nhe anh.
Tôi cười thầm trong bụng,”lại thế nữa”, Để rồi xem còn vờ vịt được bao lâu. Nhìn Duyên nằm nhắm mắt, lồn hây hẩy như chờ đợi, Tôi nóng cả người, cầm cặc dúi dúi cho vào hết cái đầu khấc lần nữa, rồi nhấc mông cao lên, dập xuống một cái lút cán cho bỏ ghét.
– Ah… h. H. H!!! A. A. A. A…
Duyên hét lên một tiếng thất thanh, hai tay đập đập xuống giường, rồi nằm im, nước mắt trào ra trên khuôn mặt.
Con cặc tôi tuột ra, từ lỗ lồn Duyên đang nhíu khép lại, một vệt máu đỏ ri rỉ ứa ra, tuy không nhiều, nhưng rất rõ, Duyên vẫn còn trinh nguyên.
Tôi như trên trời rơi xuống, lắp bắp:
– Em chưa… chưa… Lần… lần đầu của em hả?
– Dạ!
– Vậy sao em dám… dám đi với anh.
– Dạ! Em cũng không biết… Em tin anh… tại em yêu anh…
Nghe Duyên nói yêu tôi, hai lỗ tai tôi lùng bùng, nhưng cái cảm giác lần đầu được phá trinh con gái, nó làm tôi háo hức và sướng không cưỡng được.
– Anh cũng yêu em! Vậy mình yêu nhau em nhé!
– Dạ!
Lần này tôi từ từ, nhẹ nhàng đưa con cặc vào sâu trong lồn của Duyên. Rồi để nguyên con cặc mình trong lồn nàng mà cúi mặt xuống hôn vú, hôn môi, như làm cho nàng cảm thấy yên tâm hơn. Sau đó mới tiếp tục cù cưa nhè nhẹ con cặc bên trong lồn nàng, để cho cơn đau của nàng dần dần được thay thế bằng những cảm giác ngất ngây hưng sướng.
Quả nhiên, cảm giác khi có con cặc ngọ nguậy ở trong lồn, nó làm người Duyên như bấn loạn không còn kiểm soát được. Nửa như muốn khép chặt đùi, không cho con cặc nó nhúc nhích, Nửa như muốn dang chân, hẩy lên cho con cặc nhanh nhanh vào sâu, sâu hơn nữa.
Nàng hẩy hẩy mông lên, biết là cơn đau của nàng đã dịu, tôi nắc cặc nhè nhẹ ra vào. Duyên cũng ư ư bắt đầu rên rỉ, tôi chưa bao giờ cảm thấy sướng, sướng tột độ như lúc này, sướng hơn trăm vạn lần đi chăn rau. Và cả Duyên cũng vậy, tôi chắc là nàng đang rất mãn nguyện vì được yêu. Tôi ôm lấy Duyên, ghì thật chặt, để bắn cho thật sâu vào lồn nàng, tất cả tinh trùng đang rộn ràng trong con cặc của tôi…