Phần 22
Nhìn hắn tận tâm bên dưới háng mình như thế, Yên Nhiên đỏ mặt quay sang hướng khác:
“Ngươi đã nuốt nước lồn của ta… Vậy thì lần sau ta cũng nuốt nước của ngươi… ưm… Mặc dù nó hơi kinh tởm nhưng ta sẽ cố gắng làm quen”
Hàn Phong ngước đầu lên: “Nước của ta chính là tinh trùng”
“Ừm… là… là tinh trùng” Yên Nhiên ngượng ngùng, nhỏ giọng.
Yên Nhiên quả thực rất xinh đẹp, đẹp nhất là khi nàng ngượng ngùng, nàng còn xinh đẹp và hấp dẫn hơn, đàn ông nhìn vào không ai có thể chịu được sự hấp dẫn này.
Nhưng với tính cánh lạnh nhạt của nàng, đàn ông có thể nhìn thấy biểu cảm ngượng ngùng của nàng cũng không có mấy người.
Hàn Phong rốt cục không chịu đựng được, hắn liền hôn lên môi nàng, cùng lưỡi nàng hòa quyệt qua lại với nhau.
Nước lồn của nàng trong miệng hắn cùng tinh trùng của hắn còn sót lại trong miệng Yên Nhiên, hai thứ nước ấy, dưới đôi lưỡi quấn quýt cũng được hòa trộn lại thành một, Yên Nhiên không do dự nuốt hết.
CHỤT…
Hàn Phong sau một hồi lâu mới buông tha miệng nàng, hắn nhìn nàng đang thở dốc sau nụ hôn, nhẹ nói:
“Nàng hôm nay rất tốt, chúng ta hôm nay gặp nhau đến thế thôi”
“Ừm… Chỉ cần ngươi muốn là được” Nạp Lan Yên Nhiên thở dốc, nói.
Hàn Phong khẽ cười, nụ cười nhẹ kết hợp với khuôn mặt điển trai của hắn, thiếu nữ mới lớn như Yên Nhiên nhìn vào cũng phải đỏ mặt.
Hắn nhẹ nhàng mặc y phục cho nàng, Yên Nhiên nhìn hành động dịu dàng của hắn, trái tim nàng trở nên loạn nhịp.
Yên Nhiên không bao lâu thì được Hàn Phong mặc quần áo lại chỉnh tề, nàng nhìn hắn vẫn thân thể trần trụi, cúi đầu nói nhỏ:
“Ngươi đã mặc cho ta… Vậy ta có thể mặc quần áo cho ngươi được không?”
“Được chứ, ta rất vui khi được nàng mặc cho” Hàn Phong cười nhẹ.
Yên Nhiên vui mừng, lúc trước là nàng cởi quần áo hắn ra, bây giờ nàng sẽ là một người vợ dịu dàng mặc quần áo lại cho hắn, và đây sẽ là người đàn ông đầu tiên được nàng mặc y phục.
“Được rồi” Yên Nhiên mặc cho hắn xong, tay nàng nhẹ nhàng vuốt lại nếp gấp trên áo hắn, cười nói.
Dưới bàn tay nhẹ nhàng của nàng, Hàn Phong quần áo đã chỉnh tề, bộ áo bào màu đen kết hợp với thân thể cường tráng của hắn, hắn lúc này trông vô cùng uy dũng.
“Tiêu Viêm mà nhìn thấy nàng dịu dàng với ta như vầy, chả phải là hắn sẽ phát điên lên sao?” Hàn Phong sờ mái tóc mềm mại của nàng, cười hỏi.
“Kệ hắn, ta muốn làm hắn phát điên” Yên Nhiên lấy tay che miệng, khẽ cười.
Nghĩ đến Tiêu Viêm nhìn thấy Hàn Phong đang địt nàng thôi, trong lòng nàng đã cảm thấy vô cùng háo hức rồi.
Đối với những hành động tình cảm của nàng đối với Tiêu Viêm sáng nay, hiển nhiên nó đều là giả dối.
Khi nàng biết Tiêu Viêm sẽ đối đầu với Hàn Phong, nàng quả thực rất muốn Tiêu Viêm sẽ tẩu hỏa nhập ma vì tức giận bản thân nàng cắm sừng lên đầu hắn.
“Ta cảm thấy Huân Nhi đang đến phòng Tiêu Viêm rồi, nàng hãy đi đi, nàng biết nên làm gì mà, đúng không Yên Nhiên?” Hàn Phong nở nụ cười.
“Ta đã rõ rồi” Yên Nhiên ánh mắt trở nên âm trầm, nàng nhẹ hôn lên môi Hàn Phong một cái rồi chạy đi.
[HOÀN THÀNH: Điểm thân mật Nhã Phi đạt 60%: Nhận 5000 điểm thiên mệnh, x1 Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, x1 vũ kỹ Địa Giai cao cấp]
[Nhiệm vụ: Phá trinh Nhã Phi, tăng điểm thân mật của Nhã Phi lên 80%, hoặc 100%]
[Phần thưởng: Đấu Tông + 5 sao, x1 Bàn tay ma quái, Công pháp song tu cao cấp, Định Tông lệnh]
[100% Nhận thêm: X1 vũ kỹ thiên giai cao cấp, dị hỏa ngẫu nhiên từ top 4 – 10]
[Thất bại: Nhã Phi sẽ thuộc về Tiêu Viêm, bị Tiêu Viêm địt mỗi ngày]
Hàn Phong há hốc mồm, phần thưởng của nhiệm vụ mới quả thực hấp dẫn hắn, nhưng thất bại cũng thốn không kém, quả nhiên hệ thống đang bắt ép hắn làm nhiệm vụ cấp tốc.
Điều đó chứng tỏ mối uy hiếp của Tiêu Viêm đang lớn dần, nguy cơ của hắn và hệ thống càng cao lên, vì vậy hắn càng phải thu về một nữ chính càng sớm càng tốt.
“Cũng đúng thôi, Tiêu Viêm càng ngày càng phát triển mạnh, chúng ta không thể cứ lề mề được” Nguyệt nhi đáng yêu hiện ra, nàng hôm nay diện bộ váy xanh, nàng trông vô cùng xinh đẹp.
“Nàng hiện ra cũng không thể không nói cho ta biết một tiếng chứ?” Nguyệt nhi xuất hiện đột ngột làm Hàn Phong giật mình, hắn làu bàu.
“Mặc kệ ta, ta thích vậy đó thì làm sao?” Nguyệt nhi phồng má, phản bác.
Hàn Phong không thèm trả lời nàng, nói: “Được rồi, nàng có chuyện gì? Nói luôn đi”
“Ta không đáng ghét đến nỗi ngươi không muốn nói chuyện với ta đó chứ… Hứ, ngươi là đồ vô tâm” Nguyệt nhi chống nạnh quát, sau một hồi hậm hực nói:
“Nạp Lan Yên Nhiên bị thôi miên, tốt nhất ngươi đừng nên làm gì quá đáng với nàng, ngươi nên yêu chiều nàng một chút, để khi sau này nàng ta hết bị thôi miên, ngươi sẽ dễ tán nàng ta hơn”
Dứt lời, Nguyệt Nhi hậm hực liếc xéo hắn một cái, thân hình liền biến mất.
Hàn Phong ngẩn người: “Không lẽ ta bị nàng ghét sao?”
“Cộc cộc”
Trong phòng, Tiêu Viêm mắt đang nhắm lại tu luyện, nghe tiếng gõ cửa hắn liền mở mắt: “Ai đấy?”
“Ta đây, Nạp Lan Yên Nhiên” Tiếng Yên Nhiên bên ngoài truyền vào.
Tiêu Viêm không chần chừ liền ra ngoài mở cửa, dưới vầng trăng, Nạp Lan Yên Nhiên diện váy bào xanh đứng trước mặt hắn, nàng xinh đẹp tựa Hằng Nga từ trong truyện cổ tích bước ra.
Thấy Tiêu Viêm nhìn mình ngây ngốc, Nạp Lan Yên Nhiên che miệng khẽ cười:
“Trên mặt ta có dính gì sao?”
“À… không… không có” Tiêu Viêm bừng tỉnh, lấy tay xoa đầu bối rối:
“Tại vì nàng đẹp quá… Ta… ta không thể nhịn được”
Nạp Lan Yên Nhiên mỉm cười, nụ cười xinh đẹp tựa trăng sáng, nàng sát khuôn mặt lại gần Tiêu Viêm:
“Đó là suy nghĩ của chàng sao?”
“Thật, nàng rất xinh đẹp” Tiêu Viêm ấp úng, khuôn mặt nàng sát mặt hắn, từng tạo hình hoàn hảo trên khuôn mặt nàng, hắn không hề bỏ sót điều gì, làm hắn càng nhìn thì lại càng mê đắm nàng.
Dưới ánh sáng hiu hắt của mặt trăng chiếu rọi, ánh mắt nàng, đôi môi nàng, chúng làm Tiêu Viêm trở nên ngẩn ngơ, nó như dẫn hắn đến vùng thiên trời xa xôi.