Phần 5: Cu Nhỏ Số Hưởng
Bàn tay của Cu Nhỏ loàng vô trong được chiếc quần ngắn của Diễm Trang thì nó bất ngờ, bàn tay của nó chạm vô phần bụng dưới giữa mu bướm với rốn của cô mát lạnh, nó thích thú vô cùng không ngờ lại còn được lợi, do cô không mặc quần lót khi ngủ. Lúc này Diễm Trang cảm giác cơ thể của mình ngứa ngáy khó chịu lắm rồi, nhưng mà cô vẫn nằm yên mà hưởng thụ cảm xúc đó chứ không có phản ứng gì. Cô đưa ngón tay lên để vô miệng mà cắn mà nút, còn tay còn lại thì cô dùng nguyên bàn tay đó ốp trọn vẹn lên bầu ngực to tròn của mình mà xoa bóp nắn nót. Cô rên rỉ “Ưm… Ưm!” Nhẹ nhàng trong miệng, mắt của cô thì nhắm tịt nhưng mà ý thức của con người cô vẫn mở sáng. Cô thầm nói một mình: “Bác Vinh ơi! Mau về đây với cháu! Cháu nhớ bác quá! Cháu thấy khó chịu quá! Ưm…”
Cu Nhỏ thấy Diễm Trang phát ra âm thanh trong miệng, nó cũng chưa biết âm thanh đó có ý nghĩa gì, nó chỉ biết là có thể người phụ nữ trẻ đẹp này đang rung động với các động tác của nó mang lại. Bởi vậy Cu Nhỏ quyết tâm làm tới luôn, nó ốp trọn vẹn lòng bàn tay trái của nó lên mu bướm múp míp của Diễm Trang, nó xoa bóp nắn nót và trượt xuống dưới mồng đốc. Nơi đó có một nhúm lông tơ lún phún mịn màng, rồi nó cảm nhận được ở nơi đỉnh mu bướm sát với cái mồng đốc thì hơi nhô cao gần giống như ngọn đồi. Cu Nhỏ xoa bóp nắn nót dịu dàng trên mu bướm xinh xắn của Diễm Trang một chút thì chịu không nổi, nó mất kiểm soát được hành vi của mình nên nó xoa bóp nắn nót mạnh hơn. Diễm Trang thấy bàn tay của nó xoa bóp nắn nót mạnh mẽ hơn lúc nãy trên mu bướm mình, cô kiềm lại không được nên mới rên “Á A A Ưm…” lớn hơn và làm cho Cu Nhỏ thoáng giật mình.
Nó tưởng Diễm Trang đau nên mới tạm thời dừng lại, nó chồm lên qua người cô xem lại thế nào để biết thêm động tĩnh. Khi chồm qua nhìn thì nó thấy khuôn mặt Diễm Trang rất đỏ, các ngón tay thì lần lượt được cô đút vào trong miệng mà nút mà cắn. Nó thấy đôi mắt của người phụ nữ trẻ đẹp nhắm tịt, miệng thì rên rỉ thật lạ thường. Cu Nhỏ cũng nhìn xuống dưới bầu ngực căng tròn trịa, nó thấy bàn tay của Diễm Trang đang xoa bóp nhào nặn trên đôi gò bồng đào đầy quyến rũ đó. Cu Nhỏ thấy Diễm Trang hành động như vậy thì nó cũng nứng tợn hơn, nó mất kiểm soát bản thân nên hành động của nó cũng táo tợn hơn. Cu Nhỏ cũng muốn được nghe những âm thanh rên rỉ phát ra từ miệng của Diễm Trang, nó cũng muốn được khám phá hết cơ thể xinh đẹp của người phụ nữ trẻ này và nhiều hơn nữa.
Cu Nhỏ thấy Diễm Trang xoa bóp nắn nót vú mình mà không có gì là phản ứng hay la mắng cho hành động của nó, với lại cô ấy cũng có biểu cảm hứng tình giống như nó vậy, nên nó sẽ liều lĩnh một phen này xem sao. Cu Nhỏ lấy cái bàn tay trái của nó hiện tại đang xoa bóp nắn nót cái mu bướm nhô cao của Diễm Trang ra ngoài, nó cũng bắt chước theo phim ảnh mà tạo ra những cảm xúc lãng mạn dành riêng cho Diễm Trang. Nó dùng bàn tay của nó vuốt ve từ eo thon của cô trượt xuống dưới cái đùi thon thả và vuốt ngược lại lên cái eo, khi vuốt ve ở eo và đùi nó cố tình nhấn mạnh bàn tay của nó xuống để tạo ra được những cảm xúc dâng trào cho Diễm Trang nhiều hơn. Còn bàn tay phải của Cu Nhỏ thì nó ốp trọn vẹn vô bờ mông của Diễm Trang mà bóp bóp, nó cũng dùng các đầu ngón tay phải của nó mà nhào nặn như nhào bột không thương tiếc cái bờ mông to tròn kia. Diễm Trang thấy đau đau nơi đó, nhưng cô vẫn im lặng mà không làm gì, vì lúc này thì cơ thể của cô cũng hứng tình lắm rồi. Cô vẫn còn muốn biết thêm về thằng bé này nó sẽ làm gì với cô nữa, nên cô cố gắng chịu đựng và cũng mượn cơ hội này để Cu Nhỏ giải tỏa những bức xúc tình ái trong người cô.
Diễm Trang thấy bản thân mình chắc cũng không vượt qua được cái cám dỗ này khi mà nó dùng tay dùng chân tìm mọi cách để tấn công và tiếp cận lên cơ thể cô, nên cô giả vờ ngáp ngủ “Huơ… Hơ” rồi thay đổi tư thế. Diễm Trang xoay người nằm sấp xuống dưới nệm, hai chân dài của cô thì khép lại và duỗi thẳng ra. Khuôn mặt xinh đẹp của cô thì quay sang ra ngoài, lưng với mông của cô thì hướng thẳng lên trần nhà, hai cánh tay xinh như ngà ngọc của cô thì xếp vòng cung lại, trong đó hai lòng bàn tay của Diễm Trang thì xếp chụm vào nhau tạo thành đệm nâng đỡ khuôn mặt mặt xinh xắn của cô. Cu Nhỏ thấy Diễm Trang thay đổi tư thế ngủ, nó thoáng thất vọng bèn ngồi dậy quan sát. Bỗng dưng nó lại nhoẻn miệng cười tươi khi mà mắt nó nhìn tư thế nằm sấp của Diễm Trang, nó vui lắm vì đây không chỉ là một cơ hội ngàn năm có một mà vô tình cô đã tạo ra cho nó hưởng lợi.
Cu Nhỏ đang nhìn ngắm nghía thân hình tuyệt mỹ của Diễm Trang, nó cũng biết chảy nước miếng khi đứng trước món mồi ngon này mà lần đầu tiên trong đời nó được chiêm ngưỡng. Cu Nhỏ đảo mắt ngó nghiêng ngó xuôi ngó ngược, cuối cùng mắt nó thì dừng lại hai bờ mông nhô cao của cô mà thăm dò. Cu Nhỏ thấy Diễm Trang vẫn thở đều, nên nó ngồi sát lại và đưa hai bàn tay của nó đặt lên cái mông to tròn của cô mà xoa bóp nhào nặn. Bây giờ thì Diễm Trang rên rỉ “Ưm! Ưm” và thấy mình đổi tư thế nằm sấp có gì đó sai sai, không những không thoát được mà còn tạo ra cơ hội cho thằng bé này nhiều hành động táo tợn hơn. Diễm Trang tự nhủ với bản thân rằng, nếu nó có hành động tiến xa hơn nữa thì cô sẽ phản kháng và la mắng cho hành động của nó.
Cu Nhỏ đang nhào nặn xoa bóp nắn nót cái mông to tròn trịa thì bỗng dưng nghe được tiếng rên rỉ của Diễm Trang truyền đến tai nó, làm cho nó hưng phấn tột độ mà làm cái động tác liều lĩnh với cơ thể của cô. Nó cúi mặt xuống dưới cái đường rãnh giữa mông cô mà hít hà như điên như dại, nó ủi ủi cái sóng mũi của nó vô sâu trong khe mông, miệng nó thì chúi nhủi vào phần môi âm hộ mà ngửi ngửi. Hai bàn tay của nó thì bóp méo hai múi bờ mông to tròn của cô mà banh ra, đồng thời nó cũng dùng hai bờ môi của nó mà cắn mà nhay nhay hai mép bướm, nó cũng dùng đầu lưỡi của nó liếm láp trên mép bướm ngoài lớp quần ngắn mỏng của Diễm Trang. Cu Nhỏ tuy mắt nó không thấy được cái rãnh sâu bí hiểm kia của cô, nhưng hai bờ môi và lưỡi của nó thì cảm nhận được có nước ở xung quanh mép bướm này. Nó cũng mơ hồ không biết nước đó là nước miếng của nó hay là nước chảy ra từ cửa miệng hang bướm xinh xắn và múp míp của Diễm Trang nữa, nó thấy thích thú vô cùng với cảnh tượng này, nó cảm giác đầu lưỡi lành lạnh tê tê.
Diễm Trang thấy cơ thể của mình sắp chết trong men tình vậy, nếu để lâu quá chỉ e là thân hình xinh đẹp này sẽ bị thằng bé chiếm lấy, nên lúc Cu Nhỏ tập trung vào việc xoa bóp nhào nặn mông to tròn của cô, miệng lưỡi thì liếm láp trên cái mu bướm múp míp của cô, mũi nó thì cọ xát ngửi ngửi vô cái rãnh mông liên hồi. Cô lấy cái tay vớ lấy cái di động mà âm thầm lặng lẽ nhắn tin cho ông Vinh:
– Bác Vinh ơơi! Cháu thấy khó chịu quá bác ơi! Bác mau về nhà đi bác…
– Uhm! Bác về ngay liền đây! Nhưng mà có gì không Diễm Trang?
Diễm Trang nhắn tin cho ông Vinh chỉ một tin là bỏ điện thoại di động sang một bên, ông Vinh thì nhận được tin nhắn của cô xong thì cũng về…
Cu Nhỏ thấy Diễm Trang không có la mắng mỏ nó nên nó tưởng tượng như cô đã thầm cho nó tự do sờ soạng, nên nó làm điều người lớn nào cũng phải làm. Nó ngừng hôn hít liếm láp bờ mông mà ngẩng mặt lên ngồi dậy, mắt nó đỏ hoe nước dãi thì chảy ra liên tục đến mức độ lưỡi của nó liếm không kịp phải rớt xuống nệm giường ngủ. Con cu to trong quần nó ngổng lên từ nãy giờ, cu nó chĩa chĩa như bảo nó mau nhanh chóng tuột quần xuống để con cu to được giải phóng ra ngoài. Cu Nhỏ thấy nứng tợn chịu không được nữa rồi, nó dùng hai bàn tay của mình để mở khóa quần và kéo xuống dưới ngang đầu gối, nó thấy đầu cu của nó rỉ rả những giọt nước nhờn nhợt. Cu Nhỏ thấy Diễm Trang vẫn còn nằm yên, nên hài lòng bàn tay của nó đặt lên lại bờ mông nhô cao của cô mà xoa bóp nhào nặn. Nó xoa bóp nhào nặn say mê với cái mông to tròn trịa của Diễm Trang một hồi thì dừng, nó dùng các ngón tay bấu chắc chắn vào thắt lưng ở mí quần của cô chuẩn bị kéo xuống. Cu Nhỏ vừa dùng sức để kéo quần Diễm Trang xuống dưới thì nghe tiếng chuông cửa “Tính! Toang! Tính! Toang” ngoài cổng làm cho nó giật mình rồi chùm mền lại ngủ như chưa có gì xảy ra.
Diễm Trang nghe tiếng chuông cửa thì cô bật người ngồi dậy chạy ra ngoài, cô biết là người bấm chuông không ai khác ngoài ông Vinh người đàn ông cô yêu thương. Diễm Trang chạy thoăn thoắt ra cửa ngõ, khi cánh cửa cổng vừa hé mở thì cô nhào tới ôm hôn ông Vinh quyết liệt, cô như vỡ òa khóc nức nở mà nghẹn ngào.
– Bác Vinh ơi! Cháu nhớ bác lắm! Bác có biết không? Ưm! Ưm…
– Bác biết mà! Diễm Trang của bác đừng khóc nữa. Nhìn giọt nước mắt của cháu rơi làm tim bác nhói đau, như có trăm con dao đâm vào tim bác vậy…
– Bác! Hu hu… Ưm…