Phần 88: Chờ đợi
Sau khi chia tay, anh chuyển ra khỏi ký túc xá và trở về nơi từng thuộc về riêng bọn họ.
Mỗi một góc trong phòng đều có bóng dáng của nàng, trên bàn còn để đồ trang sức hai người cùng nhau mua sắm, nhưng chủ nhân của chúng đã sớm không cần những thứ này, thậm chí ngay cả cùng anh cũng không cần.
Nàng dọn đi rất quyết đoán, nhưng bản thân anh lại cái gì cũng không nỡ, không nỡ dọn đi cái tổ nhỏ thuộc về bọn họ, không nỡ vứt đi từng thứ trong phòng, thậm chí, anh hèn mọn đến mức ngay cả wechat của nàng cũng không nỡ xóa.
Vạn nhất, vạn nhất nàng ấy hối hận thì sao?
Thế nhưng, thứ mà Cố Quân Diệc đợi được, là chính mình hối hận.
Theo thời gian từng chút một kéo dài, ngày đêm trằn trọc khó ngủ, anh bắt đầu không cam lòng, ngày đó vì sao bởi vì lòng tự trọng khó hiểu, không hỏi rõ nguyên nhân chứ?
Lịch sử trò chuyện cuối cùng trên điện thoại dừng lại vào ngày xem video diễn đàn.
“Nghe nói chúng ta chia tay, chuyện khi nào?”
“Vậy thì tính từ hôm nay trở đi đi.”
“Tùy em!”
Một khắc kia là cảm thụ gì, đại khái chính là toàn bộ trái tim đều bị thứ gì đó bóp lấy, không thở nổi.
Cố Quân Diệc cẩn thận nhớ lại toàn bộ quá trình từ chiến tranh lạnh đến khi chia tay lần này, bất luận nghĩ như thế nào, đều cảm thấy không đến mức chia tay. Anh tự nhận mình là bạn trai đủ tư cách, trước đó, bọn họ cũng không có bất hòa gì, thậm chí vào đêm xảy ra tranh cãi, bọn họ còn ân ái, anh rất xác định, toàn bộ quá trình vô cùng tốt đẹp, song phương đều đạt tới cực hạn cao trào.
Như vậy, tất cả đều rất tốt, làm sao có thể đột nhiên đến mức muốn chia tay đây?
Có thể là nàng hiểu lầm cái gì hay không?
Ý tưởng như vậy, khi nhìn thấy các bài đăng phân tích khác nhau trong diễn đàn, đã được kéo đến điểm cao nhất. Nhất là nhìn thấy hai tấm ảnh kia, anh có chút đứng ngồi không yên, muốn tìm nàng giải thích, giải thích mình cùng Vân Thi Hàm gì kia không có nửa điểm quan hệ, những lễ vật kia, sau khi biết không phải Tô Huyên tặng, anh liền trả lại ngay tại chỗ, thậm chí còn đề nghị, nếu đối phương không dây dưa nữa, hắn có thể trả phí lễ vật.
Chỉ tiếc đối phương không đồng ý, còn đem lễ vật anh trả lại tất cả ném đi.
Đối mặt với hai bức ảnh này và bài phân tích trên diễn đàn, Cố Quân Diệc tốn rất nhiều thời gian rẽ quanh diễn đàn thanh minh, lại lo lắng nàng không phát hiện, mình chủ động like chuyển tiếp, tăng độ hot cho bài viết, thậm chí bất chấp hành vi của mình có thể có chút không thân sĩ hay không.
Nghe đó lại nghe nói nàng được giáo viên hướng dẫn hẹn gặp, lại lo lắng nàng không vui, mượn chức vụ, lấy được sổ ghi chép trò chuyện tâm lý ngày hôm đó, tỉ mỉ nghiên cứu từng chữ trên, phàm là nơi viết “Tô Huyên nói” trên đó, đều phải xem đi xem lại rất nhiều lần, xác định nàng không tức giận.
Cuối cùng làm cho anh quyết tâm để cứu vãn một lần nữa, là một món quà năm mới.
Là quà tết Tô Huyên tặng cho anh.
Lúc nhận được quà, Cố Quân Diệc có chút không khống chế được nhịp tim, phản ứng đầu tiên là, anh đợi được rồi, nàng thật sự hối hận.
Nhưng chờ sau khi mở ra mới phát hiện, đây là món đồ hai người mua trước khi tách ra, chỉ là bởi vì tùy chỉnh cần thời gian, hiện tại mới đưa đến.
Đó là một đôi nhẫn bạc chế tác thủ công, kiểu dáng cổ xưa, một lớn một nhỏ, mặt bên trong khắc một dòng chữ… còn chưa nói qua, em thích anh.