Phần 74: Kinh tâm động phách
Theo Chu Hòa bắt đầu khởi động, mỗi một lần cắm rút, mỗi một giây đều là kinh tâm động phách như vậy.
Vì tránh không để phát ra thanh âm ma sát của quần áo, quần áo trên người Tô Huyên đã sớm bị cởi sạch, toàn thân không một mảnh vải nằm trong chăn nam nhân, gậy thịt thô to lần lượt đâm vào chỗ sâu, lấp đầy khoảng trống trong hành lang, hành lang chật hẹp bị quấy cho vừa mềm vừa tê dại, mật dịch róc rách chảy xuôi, chảy xuống khắp nơi.
Thân cây gậy thô to nhiều lần mài lên tầng tầng lớp lớp mị thịt, khe sâu kéo theo mấy chỗ mềm mại, lúc rút ra kéo mạnh về phía trước, lúc cắm vào lại bắn trở lại vách tường, làm cho tứ chi người ta bủn rủn, khoái cảm quá mãnh liệt khiến Tô Huyên bất giác cắn chặt bả vai Chu Hòa, để ngăn chặn tiếng rên rỉ đã đến bên miệng, phát tiết quá nhiều khoái ý.
Trong vô số lần cắm rút tốc độ cao, cây gậy khổng lồ cuối cùng đã đâm vào tử cung!
Thân gậy nóng rực trướng đến cực hạn, bởi vì hưng phấn mà nhảy lên không ngừng, cực phẩm hoa huyệt làm sao chịu được kích thích như vậy, toàn bộ hành lang cho dù có sức ăn đều bị ép đến căng chặt, mị thịt tầng tầng lớp nhúc nhích, hận không thể đem cự bổng này kẹp đứt ở bên trong.
“A…”, trong bóng tối, Chu Hòa không nhịn được gầm nhẹ thành tiếng, trên quai hàm kiên nghị lăn xuống mồ hôi to bằng hạt đậu, thân thể Tô Huyên bị đẩy lên rồi lại được bàn tay to nắm lấy cánh mông không ngừng kéo xuống, va chạm trùng kích, vô cùng kịch liệt.
Ước chừng qua nửa giờ, sau một hồi gia tốc cường độ cao, cự bổng kia mới dần dần mềm xuống, tinh dịch trắng dục theo chỗ giao hợp chảy xuôi, nhuộm ướt khăn trải giường vốn đã ướt sũng đến rối tinh rối mù.
Tô Huyên hư thoát dựa vào lan can giường ký túc xá, hạ thân ướt đầm đìa còn không ngừng phát ra thanh âm xấu hổ, đó là thanh âm khi hoa huyệt đầy nước nhu động. Khoái ý kịch liệt làm cho người ta mất đi khí lực, không còn lý trí, chỉ còn lại cảm giác thoải mái tự do phiêu tán chạy khắp quanh người.
Nam sinh đang ở độ tuổi thanh xuân niên tinh dịch vô cùng đậm đặc, ký túc xá nho nhỏ trong nháy mắt bị mùi xạ hương nam tính bao phủ, trộn lẫn chất làm mát không khí, ngược lại che dấu mùi vị trên người Tô Huyên.
Nhưng đây mới chỉ là khởi đầu.
Chờ đến khi trao đổi “cốc máy bay” lại càng thêm nguy hiểm.
Trong hoa huyệt của Tô Huyên tràn đầy chất lỏng, hơi động một chút chính là âm thanh tí tách, nàng đành phải dùng quần lót chặn lại, thật cẩn thận bò lên chiếc giường phía trên giường của Chu Hòa, đó là giường thuộc về Trương Lân.
Toàn bộ quá trình, nàng hoàn toàn nín thở, cũng không dám phát ra bất kỳ thanh âm nào, thậm chí, có thể nghe được trong không khí truyền đến tiếng hít thở thuộc về Cố Quân Diệc. Cũng may mấy nam nhân cũng cố gắng hỗ trợ che dấu, cuối cùng cũng chỉ là có kinh nhưng vô hiểm.
Đến khi nằm ở trong lòng Trương Lân, cả người Tô Huyên đã ướt đẫm, hai chân trộn lẫn mồ hôi, mật dịch, còn có dịch thể, rối tinh một mảnh.
Trương Lân đã nhẫn nại hồi lâu, tối nay vốn vô cùng kích thích, nữ nhân mà mình đêm đêm nhớ nhung tự mình đưa tới cửa, lại còn chơi đóng vai “học sinh thay phiên nhau làm thầy Tô”, mỗi người mười giây, đều là nhiệt tình tràn đầy. Nhưng đến khi chính thức vào cuộc thì chỉ chốc lát sau, đã bị quản lý và Cố Quân Diệc cắt ngang.
Sau khi trong phòng ngủ có thêm người, tất nhiên không thể làm bậy, anh chỉ có thể lẳng lặng chờ “cốc máy bay” được đưa đến tay. Bên tai là tiếng phốc xuy điên cuồng, thân thể lại cảm nhận tần suất lay động kia, làm cho anh cũng bất giác run rẩy theo, trên gậy thịt còn dính đầy dịch thể của nữ nhân, trong không khí còn có mùi vị của nàng, từng giây từng phút, đều là vô cùng giày vò.
Bởi vậy, đến khi nữ nhân rốt cục ở trong ngực anh, Trương Lân căn bản không có cách nào nhẫn nhịn được nữa, trực tiếp đem Tô Huyên đặt ở bên cạnh vách tường, cánh tay cường tráng đem hai chân nữ nhân mở ra thật lớn, kéo một cái gối đệm vào hông nàng, cầm cây gậy thịt cực kỳ thô to, không có bất kỳ dừng lại nào, hung hăng hướng vào khe hẹp tràn đầy hỗn độn kia cắm vào.