Phần 73: Cốc máy bay
“Âm thanh gì vậy?”
Giọng nam dễ nghe mang theo vài phần nghi hoặc.
Rõ ràng, tôi đã nghe thấy nó.
Tô Huyên sắp phát điên rồi, cây gậy cứng rắn như sắt kia hung hăng cắm vào, san phẳng từng nếp gấp của vách tường bên trong, hung hăng mài giũa nộn thịt mềm mại… Một làn sóng khoái cảm theo côn thịt cuồng đỉnh mãnh liệt đánh tới, kèm theo hoảng loạn bị phát hiện, đánh úp vào người nàng đến thất linh bát lạc.
Nghe thấy nghi vấn của Cố Quân Diệc, Chu Hòa không những không dừng lại, còn vừa mạnh mẽ làm vừa giải thích: “Lần trước mua cốc máy bay, thật sự mẹ nó dễ sử dụng… thoải mái đến muốn mạng… Mỗi lần cắm vào, đều liều mạng cắn tôi, cốc máy bay kiểu mới, bên trong còn mang theo chất bôi trơn, vừa cắm liền rỉ nước… Tôi thực sự không bị cảm lạnh, chỉ sợ bị quản lý phát hiện… a… sướng chết người, tiểu dâm… tiểu cốc… Lão tử ngày ngày làm chết ngươi!”
Cốc máy bay? Mình cư nhiên bị ngụy trang thành cốc máy bay? Còn cái gì mà cái cốc dâm nhỏ.
Tô Huyên nghe Chu Hòa quang minh chính đại miêu tả mình như thế liền có chút dở khóc dở cười, nhưng dù sao cũng là trước mặt Cố Quân Diệc bị người khác thao, thân thể bị kích thích, nàng dùng sức che miệng, không dám phát ra một chút âm thanh, cốc máy bay cũng sẽ không kêu nha.
Tiếng “Phốc phốc phốc” cùng “kẽo kẹt” còn đang không ngừng tăng nhanh, mặc dù chỉ là nghe thanh âm, cũng biết phi thường kịch liệt. Hai nam nhân khác bị ép dừng lại giữa chừng cũng ngứa ngáy, trong lòng bọn họ như gương sáng, cái gì mà cốc máy bay, thế gian này làm sao có cái cốc máy bay nào có thể làm cho người ta điên cuồng cùng nghiện như vậy.
Trương Lân khàn giọng mở miệng: “Đợi lát nữa nhớ cho tôi mượn dùng”
Bạch Cửu Chấp cũng phá lệ mở miệng: “Khụ khụ, tôi cũng mượn một chút”
Chuyện mượn cốc máy bay, ở trong phòng ngủ của nam sinh mà nói cũng không hiếm thấy, nhưng ở trong phòng ngủ của bọn họ, lại chưa từng xảy ra, dù sao mấy người đều là người có diện mạo tốt, gia cảnh tốt, hành vi cử chỉ đều có lễ nghĩa, trước đó cũng đã có bạn gái, ngay cả cốc máy bay cũng chưa từng dùng qua, chứ đừng nói là mượn lẫn nhau.
Nhưng nhớ tới gần đây bọn họ đều chia tay, Cố Quân Diệc tỏ vẻ lý giải, nhưng lý giải cũng không có nghĩa là muốn tham dự, anh đương nhiên không có khả năng làm loại chuyện này.
Nghe tiếng “phốc xuy” bên tai càng lúc càng thêm kịch liệt, Cố Quân Diệc chỉ nhíu nhíu mày, đầu tiên là đeo tai nghe, sau đó cầm lấy điện thoại di động, thuần thục mở một hộp thoại tin nhắn.
Tay đặt ở bàn phím điện thoại, nhưng mất nửa ngày, lại một chữ cũng không đánh ra được.
Anh say rượu nên hai mắt có chút nhìn không rõ, khứu giác thính giác đều giảm xuống, nhưng người trong đầu vẫn hiện lên rõ ràng như vậy, rõ ràng đến mức mỗi một nụ cười đều làm cho ngực anh rung động, ngay cả mũi cũng ngửi được hương vị của nàng.
Cố Quân Diệc không biết, người mà anh muốn nhắn tin, người mà anh vô cùng nhớ nhung, chính là “cốc máy bay” cách đó ba thước, đang bị cắm đến hoa cành run rẩy.
Dưới mí mắt của bạn trai cũ, bị bạn cùng phòng của anh ấy cắm huyệt đến cao trào là cảm giác gì?
Vừa mới xong, lại bị coi là “cốc máy bay” trao đổi đến trên giường một nam sinh khác tiếp tục bị thao, lại là cảm giác như thế nào?
Đêm nay, Tô Huyên cảm thấy văn tự đều khó có thể miêu tả cảm giác của mình, trong một khoảnh khắc nào đó nàng còn có một loại ảo giác, mình chính là một cái cốc máy bay, không có đạo đức, không có cố kỵ, có thể trao đổi. Trong ký túc xá này, bất kỳ người đàn ông nào cũng có thể lên, phần lớn là côn thịt thô to, kích thước như thế nào cũng có thể dung nạp, từng cái lại từng cái cắm vào trong đó, thô bạo cắm vào “cốc máy bay” vĩnh viễn không biết mệt mỏi.
Thậm chí bởi vì tắt đèn, bởi vì có Cố Quân Diệc ở đây, Tô Huyên không dám phát ra nửa điểm thanh âm, cũng không nhìn thấy bất kỳ biểu tình gì, mặc cho ba người tùy ý chà đạp, quy đầu nhét vào trong hoa huyệt, lại toàn bộ rút ra, đâm thủng hết lần này đến lần khác, làm cho ngũ tạng chấn động.