Phần 50: Chu Hòa
Trong mắt Vân Thi Hàm lướt qua một tia không vui, cô ta quanh năm được mọi người nâng niu như một ngôi sao, làm sao có thể chịu được vẻ ghét bỏ như vậy, một câu “Không biết điều” đã đến bên miệng lại nhẫn nhịn nuốt xuống, ngược lại giương lên một nụ cười:
“Được, em tin tưởng học tỷ không phải là kẻ lừa đảo, vậy hy vọng học tỷ làm một người tiền nhiệm đủ tư cách, không cần quấy rầy cuộc sống sau này của học trưởng nữa!”
Nói xong câu đó, cô ta còn cố ý chờ đợi thêm vài phút, lại phát hiện Tô Huyên không có nửa điểm phản ứng, giống như một quyền đánh vào trong bông, dẫn không nổi nửa điểm gợn sóng. Lại dây dưa trong chốc lát, Vân Thi Hàm đành phải đứng dậy dời đi.
Ba phút sau, tại cầu thang thư viện, có hai nữ sinh đang đứng cùng một chỗ, một trong số đó, chính là Vân Thi Hàm, người còn lại là khuê mật của cô ta.
“Chuyện gì xảy ra vậy, nữ nhân kia cư nhiên không nổi giận? Không chụp được bộ dáng cô ấy khi dễ cậu, có muốn nghĩ thêm biện pháp khác không?”
“Không có việc gì, dù sao cũng đã xác định cô ấy và học trưởng chia tay, câu nói vừa rồi đã ghi âm lại chưa? Gửi lên diễn đàn, mình muốn cho tất cả mọi người biết, Tô Huyên gì kia, đã sớm bị vứt bỏ! Những người không quan trọng, không xứng đáng để chúng ta chú ý”
“Ghi âm lại hết rồi, gửi ngay! Cũng đúng, cậu và học trưởng rõ ràng là càng xứng đôi hơn, cũng coi như lão nữ nhân này thức thời! Thi Hàm, chờ cậu và học trưởng ở cùng một chỗ, cũng đừng quên giới thiệu huynh đệ của hắn cho mình quen biết nha ~”
“Đó là đương nhiên, chúng ta chính là khuê mật đấy ~”
Hai người nhìn nhau cười, trong mắt đều mang theo khát vọng tương lai cùng chí đắc ý vô cùng.
Sau khi đuổi đi nữ nhân không ra gì kia, cho dù Tô Huyên có khắc chế thế nào đi nữa, tâm tình vẫn có chút bị ảnh hưởng.
Nàng đứng dậy chuẩn bị đi mua chai nước chỗ máy bán hàng tự động, vừa đi qua góc đường, phía sau liền truyền đến một trận đại lực, cả người liền bị đè lên giá sách.
Thân hình cường tráng của nam nhân kề sát vào người nàng, từng câu từng chữ đều tràn ngập vui mừng.
“Hai người chia tay?”
Là Chu Hòa.
Nửa tháng không gặp, nam nhân tựa hồ không có biến hóa gì, nếu muốn nói tới biến hóa, đó chính là ánh mắt nhìn nàng càng thêm nhiệt liệt, cũng càng thêm không kiêng nể gì.
Cơ hồ ngay khi nàng bị anh đè ép, khí tức hùng tính mãnh liệt truyền đến, thân thể Tô Huyên lập tức bất giác nhũn ra, dục vọng trong cơ thể luôn bị đè nén lập tức kêu gào đòi được thỏa mãn.
Không muốn dây dưa nhiều, Tô Huyên chỉ khẽ gật đầu, liền muốn đẩy nam nhân ra.
Nhưng khí lực của nàng đương nhiên không thể chống lại sinh viên quốc phòng mỗi ngày đều được huấn luyện, huống chi, câu trả lời của nàng trực tiếp làm cho nam nhân trở nên phấn khích, hai tay rắn chắc chợt thắt chặt, Chu Hòa thậm chí không khống chế được cảm xúc của mình, trực tiếp ở thư viện không người cười thành tiếng, từng câu từng chữ đều mang theo vẻ hào hứng:
“Đây tuyệt đối sẽ trở thành chuyện Cố Quân Diệc hối hận nhất đời này!”
Có phải Cố Quân Diệc hối hận nhất hay không, Tô Huyên không biết, nhưng, tin tức này làm cho nam nhân trước mặt phi thường vui vẻ, ngược lại là rất rõ ràng.
Sau khi cười to một lần nữa, trên mặt Chu Hòa mang theo ý cười tràn đầy, tựa hồ là không khống chế được niềm vui sướng này, anh trực tiếp cúi đầu ngậm lấy cánh môi Tô Huyên, đầu lưỡi dùng sức cuốn lấy lưỡi nhỏ, mút nuốt mật ong, tinh tế nghiền qua cánh môi ướt át rồi chui thẳng vào trong, khác với vẻ mặt gấp gáp trước kia, nụ hôn lần này tuy cũng táo bạo, nhưng thiếu vài phần chiếm hữu, nhiều hơn một chút ôn nhu.
Trong lúc miệng lưỡi giao triền, khí tức nam tính chợt xâm nhập, làm cho thân thể mẫn cảm của Tô Huyên càng thêm mãnh động, nửa tháng không được hoan ái, chỉ thoáng chịu kích thích một chút, liền như có dòng điện rậm rạp chạy loạn trên người, đánh thức càng nhiều giác quan, trong lúc nhất thời, thân thể nàng cư nhiên mềm hơn phân nửa.