Phần 48: Em gái mưa tìm tới cửa
Cuối tuần, Tô Huyên một mình đến góc tầng tám của thư viện tự học, tầng lầu cao, sách trên giá sách phần lớn đều là ngoại ngữ, bởi vậy là nơi yên tĩnh nhất trong thư viện, nhất là hôm nay vào cuối tuần, hoàn toàn trống rỗng.
Tô Huyên cố gắng đè nén sự phiền não trong lòng, ý đồ đem sự chú ý đặt ở trên sách, nhưng hiệu quả cũng không tốt lắm.
Trước kia có Cố Quân Diệc ở bên, dục vọng của hắn cũng rất mạnh, khi không có chuyện đặc biệt gì cần làm, bọn họ cơ hồ cách một ngày đều sẽ làm, mỗi lần còn không chỉ làm một lần. Nhưng cho dù là khi đó, thân thể nàng cũng sẽ thỉnh thoảng cảm thấy cáu kỉnh, chứ đừng nói đến hiện tại, nàng và Cố Quân Diệc cũng đã nửa tháng không gặp mặt, ân ái lại càng không có.
Hôm đó, sau khi cãi nhau, Cố Quân Diệc cũng trực tiếp chuyển về ký túc xá ở, nhiều lần tình cờ gặp nhau ở trường, Tô Huyên vừa định chào hỏi, nam nhân liền làm như không thấy rời đi trước.
Tô Huyên nhìn như ôn nhu duyên tĩnh, rất dễ nói chuyện, kỳ thật trong lòng nàng lại là người ăn mềm không ăn cứng, hơn nữa dục vọng trong máu bắt đầu trở nên mãnh liệt, sau vài lần bị làm lơ, nàng bắt đầu nghiêm túc suy tư, nàng và Cố Quân Diệc thật sự thích hợp sao? Hoặc là nói, thân thể như nàng, giống như bà ngoại nói, không thích hợp để có bạn trai cố định.
Từ sau khi có suy nghĩ như vậy, Tô Huyên không những không tìm đến Cố Quân Diệc nữa, còn đem ba người Chu Hòa cùng nhau kéo đen, không để ý đến ai nữa.
Nàng ấy cần phải suy nghĩ nghiêm túc.
Bây giờ đã nửa tháng trôi qua, dục vọng trong cơ thể càng ngày càng mạnh, Tô Huyên không dám đi đến nơi đông người, ngay cả tiết thể dục cũng nhiều lần vắng mặt, ban ngày có chuyện cần làm còn có thể dời đi sự chú ý. Đến buổi tối, loại dục vọng này bắt đầu lên men trong xương cốt, cảm giác ngứa ngáy rậm rạp nổi lên, mặc kệ dùng ngón tay thủ dâm như thế nào, đều không thể phát tiết ra được.
Nhiều lần, nàng thậm chí còn muốn gõ cửa hàng xóm, tùy tiện tìm một nam nhân, nhưng nhìn thấy ảnh chụp chung của nàng và Cố Quân Diệc treo trong phòng, trái tim nàng lại chậm lại, cuối cùng vẫn lựa chọn nhẫn nại.
Nhưng giống như đập nước, nước sông càng chảy càng dâng lên cao, Tô Huyên cũng cảm thấy mình càng ngày càng nguy hiểm, tựa hồ chỉ cần một cơ hội, toàn bộ con đập sẽ sụp đổ.
Đang suy nghĩ miên man, chiếc ghế ở phía đối diện đột nhiên bị kéo ra.
Một cô gái trẻ tuổi, ngũ quan diễm lệ mặc, vòng eo nhỏ xíu làm nổi bật dáng người xinh đẹp không thể nghi ngờ, cô ngồi đối diện Tô Huyên, nở một nụ cười nhìn như hữu hảo, nhưng thực tế tất lộ, vừa mở miệng đã thẳng thắn.
“Học tỷ, em phải làm thế nào thì chị mới có thể nhường lại Cố học trưởng cho em?”
Vân Thi Hàm, hoa khôi mới tới đang được vạn người chú ý, cũng là em gái mưa vẫn luôn dây dưa với Cố Quân Diệc.
Lần trước gặp phải chuyện như vậy, vẫn là khi cô và Cố Quân Diệc vừa mới yêu nhau.
Khi đó, trong trường học có không ít nữ sinh mê luyến Cố Quân Diệc không phục, thật đúng là có khí phách nghiêng nghiêng tìm tới cửa. Tô Huyên không thích những chuyện này, vô luận là bị người cảnh cáo uy hiếp, hay là bị người ta vây xem như khỉ, trở thành đề tài nóng hổi của diễn đàn trong trường, đều làm cho nàng rất mất hứng.
Nàng còn suy đoán qua, có lẽ là bởi vì nàng là người của Tô gia, nữ nhân trong gia tộc nàng từng trải qua quá nhiều chuyện cung đấu, dẫn đến nữ nhân Tô gia hiện giờ, phiền nhất chính là cùng nữ nhân khác lục đục, mẹ Tô là như thế, Tô Huyên cũng vậy.