Phần 46: Tội lỗi và giải thoát
Trong nháy mắt này, trái tim Tô Huyên dâng lên cỗ cảm giác ấm áp nồng đậm, đồng thời cũng có một loại cảm giác tội lỗi mãnh liệt.
Anh ấy yêu thích mình như vậy, nhưng chính mình, thật sự xứng đáng sao? Thậm chí vài giờ trước, nàng còn đội mũ xan lên đầu anh, thậm chí còn tới 3 cái.
Cố Quân Diệc mà người khác cầu còn không được, nàng lại đối xử với anh như vậy.
Nàng dâm loạn như thế, thật sự không xứng với anh.
Một cỗ cảm xúc tự chán ghét dâng lên, làm cho người ta không khống chế được cảm xúc. Tô Huyên nghe thấy giọng nói của mình: “Thật ra cô ấy cũng rất tốt, có lẽ anh cũng thử nói chuyện phiếm xem sao.”
Nụ cười trên mặt Cố Quân Diệc chợt cứng đờ, vòng tay đang ôm Tô Huyên chợt siết chặt, hơn nửa ngày mới lạnh giọng mở miệng: “Tô Huyên, em có ý gì?”
Chính là bởi vì quá hiểu nhau, Cố Quân Diệc cũng nhìn ra được, những lời này của Tô Huyên không phải là nói giỡn, cũng không phải là lúc ghen tuông cố tình gây sự, nàng thật sự đề nghị anh cùng nữ sinh khác thử một lần, còn là với thân phận một người bạn gái.
Trong nháy mắt này, Cố Quân Diệc chỉ cảm thấy ngực mình bị đấm một quyền thật mạnh, nhận thức lâu nay hoàn toàn phá vỡ… không có nữ nhân nào đang yêu lại nguyện ý để bạn trai thử yêu đương cùng một nữ nhân khác!
Bầu không khí trở nên căng thẳng, tựa như tĩnh lặng trước cơn bão.
Tô Huyên lại đột nhiên có một loại cảm giác như được giải phóng, từ khi nàng bắt đầu cảm nhận được cảm giác cáu kỉnh trong thân thể, khát vọng được ân ái cùng nam nhân khác, tuy thoạt nhìn nàng nhìn như thành thục, nhưng trong đáy lòng lại giống như đang bị đè nén.
Nàng cải trang thành thỏ trắng trong mắt đám người Chu Hòa, trong nhiều lần giao hoan, đều làm bộ như bất đắc dĩ, không biết làm thế nào.
Bởi vì nàng biết rằng chuyện mình làm là vô đạo đức.
Trong trường hợp đã có bạn trai, lại dưới tình huống thân thể bạn trai không có vấn đề gì, nàng vẫn khát khao được ân ái cùng nam nhân khác, thậm chí còn đặc biệt yêu thích khi làm ra những loại chuyện cấm kỵ, điều này vô cùng không có đạo đức, cũng làm tổn thương bạn trai nàng.
Nhưng có thể làm sao bây giờ, thân thể của nàng chính là như thế, từ thân đến tâm, đều là dâm đãng vô cùng.
Một phần của cơ thể nói với nàng: “Trầm mê đi, hương vị của ham muốn quá tuyệt vời, cơ thể này vốn là nguồn gốc của dâm loạn, nên phục tùng theo mệnh trời”, Nhưng một phần khác của cơ thể nói với nàng: “Chuyện này là bất công đối với người yêu, đây là hành vi đê tiện và sa ngã”… Xung đột mãnh liệt, làm cho người ta giày vò không thôi.
Tâm tư đè nén đã lâu triệt để bộc phát ra, Tô Huyên há miệng, lần đầu tiên ở trước mặt Cố Quân Diệc không chút che dấu suy nghĩ của mình: “Người phụ nữ đầu tiên của anh là em, cho nên anh chỉ có thể nhìn thấy em, nếu anh không thử một lần, làm sao biết người khác không thích hợp với anh, đời người dài như vậy, vạn nhất sau này hối hận…”
“Ai cho phép em nảy sinh ra loại ý tưởng này?”
Nói đến một nửa đã bị Cố Quân Diệc cắt đứt, nam nhân từ trước đến nay luôn dịu dàng sủng ái nàng hết mức, lần đầu tiên lạnh như băng như vậy, rống đến Tô Huyên chấn động ngay tại chỗ.
“Là ai, là ai đã để cho em sinh ra loại ý nghĩ này!”
Không nhận được câu trả lời, Cố Quân Diệc lại hỏi lần thứ hai, nhấn mạnh chữ “Ai” kia hơn nữa, ngữ khí càng lạnh lẽo băng hàn hơn, trong mắt mang theo lửa giận mãnh liệt, thậm chí ngón tay cũng có chút phát run.
Anh chưa bao giờ, chưa bao giờ tức giận đến như vậy!
Anh chỉ thích một mình Tô Huyên, yêu sâu đậm đến mức thật sự là nâng niu trong lòng bàn tay chỉ sợ tan, tình yêu như vậy, theo thời gian yêu đương của hai người dài hơn, càng ngày càng nồng đậm, có đôi khi anh sợ rằng phần tình yêu này sẽ dọa nàng. Trong tất cả kế hoạch tương lai của anh đều có nàng, lại càng chưa bao giờ nghĩ tới muốn có chuyện gì với người phụ nữ khác, nhưng hôm nay, giả thiết như vậy, lại từ trong miệng Tô Huyên nói ra.