Phần 32: Cảm xúc chân thật
Đây là, đây là muốn làm gì?
Toàn thân Tô Huyên run rẩy, cho dù nàng có phóng đãng đến thế nào đi nữa, khi một chân bị đặt trên bàn ăn, lấy tư thế đứng thẳng, mở rộng hoa huyệt đối mặt với mấy nữ nhân đang nhắm mắt mê man như thế, vẫn cảm thấy vô cùng xấu hổ, nàng nhịn không được đem thân thể lui về phía sau, hoa huyệt cũng co rút lại, cố gắng giữ lấy chất lỏng bên trong, ngăn không cho chảy xuống.
“Trốn cái gì mà trốn, để Vương Kiều Kiều và Trần Uyển Dung nhìn xem, trong hoa huyệt này tất cả đều là tinh dịch của bạn trai các nàng! Cho họ bọn họ biết cô mới ăn côn thịt của bạn trai họ? Để bọn họ nhìn cho rõ, bên trong đó đầy đến mức nào! Đây chính là khuê mật tốt đấy, ăn côn thịt bạn trai của khuê mật, có phải đặc biệt sảng khoái hay không?”
Trong nháy mắt Tô Huyên đã hiểu được ý tứ của nam nhân này, hắn chính là muốn mượn hiện thực để cho nàng thấy rõ, nàng đã sớm bị bọn họ chiếm giữ. Hắn là muốn phá vỡ tất cả rụt rè cùng kiên trì của nàng, để cho nàng từ trong xương cốt trở thành một nữ nhân dâm đãng.
Tô Huyên quá biết, thế là nàng lập tức diễn, kỳ thật cũng không tính là diễn hoàn toàn, dù sao cũng có một bộ phận là cảm xúc chân thật của nàng.
Nàng không ngừng lắc đầu, tựa hồ không thể tin được mình đã làm ra loại chuyện này, muốn trốn về phía sau, nhưng phía sau chính là thân hình cương ngạnh của nam nhân, không thể lùi được. Thân thể run rẩy mang đến phản ứng dây chuyền, chất lỏng trong hoa càng chảy xuôi càng thêm hung mãnh, một mảnh trắng đục, tích tắc rơi trên mặt đất, trong không khí đều là mùi xạ hương của nam nhân.
“Không phải, không phải, tôi không tự nguyện. Kiều Kiều, Uyển Dung, thực xin lỗi… Tôi không phải, tôi không tự nguyện… Không phải…”
“Không muốn bị thao? Tôi lại không nghĩ vậy?”
Từ trong cổ họng của Bạch Cửu Cấp tràn ra một tiếng hừ lạnh, bàn tay trượt xuống dưới, rõ ràng là không hài lòng với câu trả lời của nữ nhân, nắm lấy tiểu hoa hạch bắt đầu vuốt ve.
Vừa mới nói lời xin lỗi xong, đã bị nam nhân đùa giỡn trước mặt mấy cô gái.
Ngón tay Bạch Cửu Chấp di chuyển xuống phía dưới, thăm dò hoa huyệt trắng nõn không lông nhưng đầy chất lỏng, hắn nhẹ nhàng tách đôi môi phấn ra, xoa xoa hoa hạch khiến Tô Huyên điên cuồng, đầu hết lắc qua trái lại lắc qua phải, nam nhân này có chỉ số IQ rất cao đã sớm hiểu được tất cả điểm mẫn cảm của nàng, lúc nhẹ lúc nặng, ngón tay như tạo thành tàn ảnh, môi hoa và hạt đậu nhỏ đều bị kích thích lợi hại.
Thân thể vừa mới trải qua mấy lần cao trào, hiện tại phi thường mềm mại mẫn cảm, làm sao chịu được loại đùa bỡn này, thân thể Tô Huyên run lên, chỉ chốc lát sau, lại bắt đầu động tình.
Lần này, nước chảy đến không kiêng nể gì cả, tinh dịch đậm đặc tràn đầy trong hoa huyệt, rốt cuộc không chặn lại được nữa, tí tách như nước tiểu, phun ra trước mặt ba vị nữ nhân đang mê man.
Quá dâm!
Nhưng chính là loại chuyện dâm loạn này, làm cho thân thể Tô Huyên hoàn toàn thức tỉnh, những dục vọng ẩn giấu trong máu bắt đầu kêu gào, trùng kích, làm cho nàng một lần nữa muốn cảm thụ khoái ý vô biên, cho dù là bị thao trước mặt mấy vị bạn gái chính hiệu này, cũng không sao cả!
Không, chính là muốn ở trước mặt các nàng bị thao, bị đại côn thịt mãnh liệt thao!
Tất nhiên là nàng không thể nói thẳng.
Tô Huyên khẽ rũ mắt xuống, khi thân thể đang bị đùa bỡn, trong dục niệm mãnh liệt, nàng đột nhiên nhẹ giọng, mang theo tiếng thở dốc mãnh liệt mở miệng:
“Không cần, tôi chỉ cần Quân Diệc…”