Phần 25: Cầu xin tôi
Làm tình kịch liệt như vậy, khiến hai người đàn ông còn lại trong phòng nóng mắt không thôi, Trương Lân là người đầu tiên chịu không nổi, sau khi hô một tiếng “dâm nữ”, cũng đỡ rễ căn cực thô dưới háng, đi về phía Tô Huyên.
Gân xanh dữ tợn, tráng kiện uy mãnh, thô đến mức khiến người ta sợ hãi.
Bọn họ muốn cùng nhau thao mình sao?
Thoáng nhìn thấy vóc dáng cường tráng của nam nhân, rễ căn siêu thô, cả người Tô Huyên căng thẳng, hoa tâm vốn đã bị mài giũa kịch liệt rung động, liền kẹp chặt lại khiến Chu Hòa càng thêm hung ác.
“Dâm đãng, thấy côn thịt của Lân Tử liền kẹp càng chặt. Có phải rất muốn được hai cây côn thịt cùng nhau thao cô hay không? Nói đi, phải không?”
“Không… Tôi không có… Đừng làm thế… Đừng làm thế… Tôi không muốn… Ra ngoài… A…”
Tô Huyên không ngừng lắc đầu, phủ nhận lời nói của Chu Hòa, sau lưng căng thẳng như dây cung, thân thể trắng nõn nổi lên một mảng lớn màu đỏ, chân dài bị kéo ra đến cực hạn, đáng thương lắc lư, hai vú trắng như tuyết càng giống như muốn nhảy dựng lên, hồng quả thỉnh thoảng lại khẽ lướt qua vòm ngực rắn chắc của nam nhân.
Ngoại trừ khoái cảm kịch liệt bị côn thịt điên cuồng cắm vào gây ra, lông đen rậm cứng rắn dưới gốc gậy thịt đâm vào hoa huyệt không lông, còn có tê dại do hoa hạch bị nghiền nát, run rẩy sưng lên… cả trong cả ngoài, các loại khoái ý hòa lẫn cùng một chỗ, làm cho thanh âm rên rỉ của Tô Huyên cũng nhiễm tơ tình triền miên, càng cự tuyệt, càng câu người.
Nghe nàng cứng miệng, Chu Hòa cười lạnh một tiếng, sau một lần trọng kích, cư nhiên rút cả cây gậy thịt ra, tùy ý để côn thịt màu tím đỏ còn đang nhỏ giọt dựng thẳng ở miệng hoa.
Lúc này, Trương Lân cũng đi tới trước người hai người, hai cây gậy thịt kích thước to lớn, mỗi người đều có thế mạnh riêng cùng dừng lại ở một chỗ, nhưng không một ai cắm vào.
Vừa mới bị thao sảng khoái như vậy, hoa tâm đã sớm bị côn thịt mở ra, miệng huyệt nhất thời không khép lại được, mất đi gậy thịt, dâm dịch liền theo hành lang chảy ra, chậm rãi chảy xuôi trong nếp gấp uốn cong.
Tô Huyên có thể rõ ràng cảm giác được dòng chảy của nó, hoa huyệt trống rỗng “òng ọc” phun ra mật dịch, một cỗ lại một luồng, nơi đi qua nơi lưu lại cảm giác ngứa ngáy phát diện, dục vọng của thân thể một khi được khai phá, liền không thể trở về như lúc trước, chỉ hận không thể lập tức được lấp đầy.
Nàng đã phải cắn chặt răng mình ngăn không cho mình mở miệng cầu xin.
Chu Hòa đương nhiên biết nữ nhân dưới thân không dễ chịu, bản thân hắn cũng đang phải cố nén dục vọng, nhưng nếu như hắn chỉ là muốn thao nàng, vậy sao không sớm lấy rượu ra, đem Tô Huyên cũng những cô gái kia cùng nhau làm cho bất tỉnh, cứ như thế, có thể thoải mái thao nàng, thần không biết quỷ không hay, cần gì phải dùng tay lại dùng miệng, uổng phí chậm trễ nửa giờ.
Từ sau lần đó, bọn họ yêu đến chết thân thể cực phẩm này, cho dù đã hoàn toàn phát tiết, trong lòng bọn họ vẫn cảm thấy không đủ, so với ngụy trang thành Cố Quân Diệc, bọn họ càng muốn dùng thân phận của mình để thao nàng, để cho nàng tận mắt nhìn thấy, căn rễ của mình đang xuyên qua thân thể của nàng như thế nào.
Giờ này khắc này, đối mặt với hoa huyệt đang tham lam chảy nước, Chu Hòa khàn khàn mở miệng: “Ngứa sao? Muốn được thao thì cầu xin chúng ta!”
Tô Huyên nhìn về phía hai người đàn ông đang nhìn nàng như hổ rình mồi, nàng vẫn chưa quên hình tượng của mình, tỏ ra như mình là một con thỏ trắng ôm một tia hy vọng, chuyển mắt nhìn về phía Trương Lân cầu xin: “Trương Lân, anh và Uyển Dung đã ở bên nhau năm năm… anh không nên làm như vậy…”
Lời còn chưa dứt, liền phát hiện ánh mắt nam nhân thay đổi, trong khát vọng mãnh liệt còn xen lẫn một tia hận ý, Trương Lân đột nhiên giơ tay lên, nhắm ngay huyệt bạch hổ xinh đẹp của nàng, tát một cái.