Phần 177: Ngoại truyện 2 – Cảm giác xao động quen thuộc
Hôm qua Cố Quân Diệc tăng ca, Tô Huyên và Cố Trạch ở nhà chơi đua xe quyết đấu, hai người đều hưng trí bừng bừng, đợi đến khi Cố Quân Diệc trở về nhà, không ai buồn phản ứng lại với anh, mà điều khiến anh canh cánh trong lòng nhất chính là, Cố Trạch còn nói với Tô Huyên:
“Ai, nếu không phải chị và anh họ đã kết hôn, em nhất định phải theo đuổi chị!!”
Cố Quân Diệc nghe thế tức giận đến thiếu chút nữa đánh chết thằng em họ trời đánh này của mình.
Tô Huyên cảm thấy buồn cười, nhưng nam nhân nào đó lại càng ngày càng tức giận, bàn tay đang xoa bóp ngực nàng trượt xuống dưới, cởi quần của mình ra, lấy ra một cây lang nha bổng to lớn vô cùng, đỡ lấy thân thể mềm nhũn của Tô Huyên, cắm vào tận gốc.
“A… a… vào rồi… thật thoải mái… chậm lại… chịu… chịu không nổi a…”
Thanh thịt mang theo đố kỵ vừa cắm vào đã một lần nữa rút ra, nghiền nát hoa huyệt chặt chẽ ra ra vào vào, vô cùng hung dữ.
“Sao vẫn còn chặt chẽ như vậy, sao vẫn chưa chịu không buông lỏng ra, hả?”
Thân thịt căng mọng lấp đầy hành lang, mỗi một lần chen vào, đều mang đến ma sát thật lớn, làm cho người ta thư sướng không thôi, cả thể xác lẫn tinh thần đều đạt được thỏa mãn, khoái ý liên miên không dứt, cần cổ trắng nõn thon dài của Tô Huyên ngẩng lên, da thịt trắng nõn sáng bóng trong suốt, một đôi vú sữa cũng theo đó lắc trái lắc phải, không thể không tìm đồ vật ở xung quang dựa vào.
Gương trang điểm, tường, ghế sofa… Đều trở thành bình chướng để nàng chống đỡ va chạm, thân thể giống như một chiếc thuyền nhỏ lắc lư trên mặt biển xóc nảy, dùng đủ loại tư thế để lắc lư. Dòng nhiệt trong bụng bắt đầu khởi động, huyệt thịt tê dại không ngừng, nơi bị chèn vào khoái ý quay cuồng, vui vẻ đến khó có thể tự kiềm chế.
“A a… a… thật thoải mái… a… cắm tốt… a… ông xã cắm thật giỏi nha…”
Cố Quân Diệc sớm đã yêu đến chết người trong lòng, chỉ hận không thể dốc hết khí lực toàn thân, đem thân thể mình đưa vào trong huyệt động của nàng, hạ thân tận tình cắm rút, không ngừng khiến nơi đó tuôn ra mật dịch, trong lúc giao cấu lộ ra vẻ điên cuồng.
Hai người liên tục làm ba lần, mỗi một góc trong phòng đều không được buông tha, thậm chí ngay cả trên cửa sổ sát đất, đều bị phun lên, để lại không ít dấu vết màu trắng mờ, từ đó có thể mơ hồ nhìn thấy dấu vết thân thể nữ nhân bị đè lên trên đó, một khắc kia, cho dù biết nơi này là khu biệt thự, cho dù biết không ai có thể nhìn thấy, Tô Huyên vẫn khẩn trương đến tay chân tê dại, nước dâm phun ra như suối.
Từ chiều đến tối, côn thịt đỏ tím đem hoa huyệt cắm đến sưng đỏ lật ra ngoài, tinh dịch trắng đậm rót đầy bình, về sau, Tô Huyên thậm chí còn bị cắm đến ngất xỉu.
Vốn là hình ảnh vợ chồng vô cùng hài hòa, nhưng nửa đêm, Tô Huyên lại tỉnh lại.
Trong máu bắt đầu nổi lên cảm giác xao động quen thuộc, làm cho nàng kinh hồn bạt xác.
Nàng nhíu mày cắn chặt răng, nhớ tới gần đây nàng và Cố Quân Diệc ăn cùng một thứ với Cố Trạch, đó là thức ăn do chuyên gia dinh dưỡng chuyên điều phối dành riêng cho bệnh nhân, hơn nữa còn có chút một ít loại nguyên liệu bồi bổ thân thể, nên thân thể nàng hẳn là được tẩm bổ không ít khí huyết.
Cố nén chịu đựng trải qua một vòng rung động, Tô Huyên hít sâu một hơi, trong lòng hồi tưởng lại công việc gần đây, quyết định ngày mai chuẩn bị đi công tác.
Nàng thật sự là quá mệt mỏi, không bao lâu đã ngủ thiếp đi, nhưng lại không hay biết, sau khi nàng ngủ, nam nhân vốn đang ngủ say kia lại đột nhiên mở mắt ra, anh khẽ hôn người trong ngực, so sánh với động tác nhẹ nhàng kia, cảm xúc trong mắt anh lại thâm trầm phức tạp, trên cánh tay lại càng không biết từ khi nào nổi lên gân xanh, tựa hồ cực kỳ thống khổ.