Phần 175: Tái hợp – yêu đương – đính hôn – kết hôn
Tái hợp – yêu đương – đính hôn – kết hôn, dường như bắt đầu từ ngày đó, cuộc sống đã bị ấn vào nút tua nhanh, khác với năm năm cô đơn, Cố Quân Diệc cảm nhận được sâu sắc, vì sao thời gian không thể chậm hơn một chút, như vậy anh có thể kéo dài từng giây từng giây, lâu hơn để yêu vợ mình, Huyên Huyên của anh.
Cố gia không đồng ý? Không sao, anh sẽ phụ trách dưỡng lão, nhưng cũng sẽ không để bọn họ vươn tay vào điều khiển cuộc sống của anh. Thật vất vả mới dỗ dành được Huyên Huyên nguyện ý ăn lại đám cỏ quay đầu này của anh, dù chỉ là một chút nguy hiểm anh cũng không dám mạo hiểm.
Lão cha già của anh có một đứa con riêng ở bên ngoài, Cố Quân Diệc luôn biết, trước kia anh vẫn luôn cảm thấy không sao cả, hiện tại anh cũng nói rõ ý nghĩ của mình, bây giờ anh không còn ở nhà nữa, nếu bọn họ cảm thấy Cố gia cần có một người ngồi ở ngôi vị hoàng đế, vậy thích tìm ai kế thừa tìm người đó đi.
Anh cứ như vậy, khiến ba mẹ anh tức đến muốn phát điên, nhất là mẹ Cố, hậu viện bốc cháy, lại còn là đại hỏa ngập trời, làm sao còn để ý đến chuyện con dâu, thậm chí nhiều lần tìm đến trước mặt Tô Huyên, hy vọng nàng có thể mang theo con trai bà trở về nhà.
Cố Quân Diệc chủ động ký khế ước bán thân, tỏ vẻ cho dù có chết, mỗi một xu mình kiếm được, đều thuộc về Tô Huyên.
Người trong giới cười anh ngốc nghếch, cũng có người ngầm nghị luận anh là con rể tới cửa, nhưng chuyện đó có liên quan gì đến anh chứ, trên thực tế, Cố Quân Diệc rất muốn triệt để ăn cơm mềm, không làm tổng tài gì nữa cả, thậm chí anh còn muốn làm thư ký dưới tay nàng, cái gọi là công việc, chính là ban ngày làm việc cho nàng, buổi tối mạnh mẽ làm nàng, thời thời khắc khắc không muốn tách rời.
Khi yêu một người đến như thế, bản thân sẽ trở nên đặc biệt mẫn cảm, chỉ cần đối phương có một chút gió thổi cỏ lay, đều sẽ bị coi là chuyện trọng đại nhất.
Sáng thứ hai, Trịnh Kỳ Nhiên nhìn thấy khuôn mặt đen sì sì của bạn thân mình, lập tức đoán được.
“Lại đi công tác à? Không phải tôi nói chứ, đây là lần thứ hai trong tháng này rồi, tháng trước cũng có một lần, còn có tháng trước, hí, sao lại thường xuyên như vậy, còn không cho phép cậu đi theo, đừng nói là có người khác ở bên ngoài nha, dù sao người ta chính là Tô tổng nổi danh đỉnh đỉnh, phú hào đứng đầu bảng a, chậc chậc ~”
Sắc mặt Cố Quân Diệc càng khó coi hơn, ánh mắt như đao, phóng vèo vèo về phía người nào đó:
“Ánh mắt phó tổng giám đốc Trịnh quả nhiên là sáng như ngọn đuốc, không bằng hạng mục của thành phố B lần này để cậu nhận đi nhỉ?”
Trịnh Kỳ Nhiên liên tục xua tay cầu xin sự tha thứ, thành phố B ở cách đây xa như vậy, nếu thật sự nhận lấy hạng mục này, vợ anh tuyệt đối sẽ cào chết anh. Cũng may anh hiểu rõ bạn tốt nhà mình, vội vàng nói ra mấy đoạn chuyện Tô Huyên đối tốt với anh, xoa dịu trái tim mỏng manh dễ vỡ của bạn tốt, đồng thời cứu vãn cho cuộc sống hôn nhân của mình.
“Những người bên ngoài kia thì tính là cái thứ gì chứ? Sao có thể so với tổng giám đốc Cố nhà chúng ta, mấy ngày trước không phải còn có một tờ báo viết một bài ca ngợi hai người sao, còn nói hai người là cặp tình nhân xứng đôi nhất thế kỷ này, lang tài nữ mạo, cậu đẹp trai như vậy, tổng giám đốc Tô làm sao còn có thể để ý đến người khác…”
“Cô ấy tuyệt đối chỉ yêu một mình cậu, mỗi lần đi công tác trở về, không phải lần nào cũng mang về cho cậu đủ loại quà tặng sao, năm ngoái lúc cậu tổ chức tiệc mừng sinh nhật, ai nha, cảnh tượng đó thật sự là quá lãng mạn, đến cả tôi đều phải sinh lòng đố kỵ!”
Quả nhiên, sắc mặt bạn tốt nhà anh lập tức sáng ngời lên, khóe miệng thậm chí cũng không khống chế được mà cong lên.
Trịnh Kỳ Nhiên lau mồ hôi trên trán, âm thầm thở dài trong lòng, hảo gia hỏa, tổng tài bá đạo cái con mẹ gì chứ, rõ ràng chính là một tên ngốc nghếch ngọt ngào.
Chờ đến khi trong phòng làm việc khôi phục lại yên tĩnh, Cố Quân Diệc cầm lấy điện thoại di động, trong lòng vẫn có chút nhớ nhung rậm rạp, cùng với một chút ủy khuất, anh cầm điện thoại di động muốn gọi cho nàng, lại nhớ tới đối phương đã nói, không thể quấy rầy nàng lúc đang làm việc.
Đột nhiên hai mắt anh sáng lên, cầm lấy điện cố định trên bàn gọi điện qua số nàng, trong lòng cũng đã chuẩn bị xong bản nháp, lấy lý do là chuẩn bị tiến hành thương lượng dự án bên thành phố B với tổng giám đốc Tô, như vậy là được rồi!!
Điện thoại vừa kết nối, đầu dây bên kia liền vang lên một thanh âm khàn khàn:
“Alo?”
Vừa nghe được âm thanh này, lời thoại Cố Quân Diệc chuẩn bị xong đều quên hết sạch sẽ.
“Em bị bệnh à?”
Đầu dây bên kia sửng sốt một chút, tựa hồ có chút bối rối, một lát sau mới tùy ý nói:
“Ừm, đêm qua gió bên bờ sông quá lớn, có một chút cảm mạo, em đã uống thuốc rồi, anh yên tâm ~~~”
Nhưng trái tim Cố Quân Diệc đã bị kéo lên, đây đã là lần thứ ba trong hai năm nay, anh phát hiện nàng bị cảm lạnh khi đi công tác, đây chỉ là trùng hợp thôi sao?