Phần 167: Một ngày nào đó, anh ấy sẽ biết
Giờ phút này, trong phòng thử quần áo không lớn, nhiệt độ bên trong đang liên tục tăng lên, một nam nhân dáng người cao lớn ôm một nữ nhân thân hình nhỏ nhắn, váy cưới màu trắng bị cuốn lên, hai cái chân thon dài bị kéo hơi tách ra, quần lót đã sớm bị nước dâm thấm ướt cũng bị đẩy sang một bên, rễ căn nam tính thô to tách hai cánh môi hoa ra, như cự mãng cùng khe hẹp, màu đỏ tím cùng màu hồng nhạt, tương phản rõ ràng.
Cố Quân Diệc cố gắng đè nén sự khó chịu, nhẹ nhàng ưỡn thắt lưng di chuyển trước sau, mỗi một động tác đều khiến cho thân thể vừa mới trải qua cao trào bắt đầu nổi lên dục vọng, miệng hoa bị đẩy ra, lộ ra nộn thịt mềm mại ở bên trong. Mới động vài cái, liền có xuân dịch róc tách chảy ra, miệng huyệt gắt gao cắt chặt quy đầu to lớn, bộ dáng đói khát khó nhịn.
Phản ứng kịch liệt của thân thể nữ nhân thoáng trấn an anh, nếu nàng không đưa ra câu trả lời cụ thể, vậy anh liền hỏi lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư…
“Đừng kết hôn nữa, có được không?”
Lần thứ hai nghe được những lời này, vả lại còn là lúc đang bị đại côn lớn như của lừa đực của nam nhân đang chọc cho cả người nhũn ra, nửa dưới thân thể đều tê dại, trong lúc hoảng hốt, Tô Huyên cư nhiên cảm thấy một màn này, lại có một loại ý tứ như đối phương muốn dùng thân thể để dụ dỗ nàng đáp ứng.
Anh ấy muốn nàng hứa chuyện gì? Hứa sẽ không kết hôn? Nhưng người kết hôn cũng không phải là nàng nha!
Hả? Đại não của Tô Huyên lúc này mới phản ứng lại, nàng đột nhiên ý thức được, người này sẽ không phải là cho rằng người sắp kết hôn chính là mình đấy chứ? Lại còn là cùng Tề Chính Viễn?
Lần này hết thảy đều đã thông suốt, trách không được tên này đột nhiên say rượu chạy tới, ngay cả phòng thử quần áo ở nơi công cộng cũng dám xông vào, nhìn thấy nàng mặc váy cưới, ánh mắt cũng không thích hợp, lúc trước còn âm dương quái khí nói để cho nàng thử váy cưới, hiện tại lại nhiều lần nói “Đừng kết hôn có được hay không”, còn nhất định phải ép buộc nàng trả lời…
Nhưng Tô Huyên ngốc trệ lại làm cho Cố Quân Diệc phẩm đến một ý tứ khác, ánh mắt bắt đầu trở nên càng thêm sâu hơn một chút, giống như có hắc khí tràn ngập bên trong.
Anh vòng hai tay đến trước người Tô Huyên, cứ như vậy mượn hình ảnh phản chiếu trên kính thử quần áo, mở hai cánh môi, lộ ra miệng huyệt, để cho khí lạnh xung quanh rót vào trong đó, kích thích Tô Huyên cả người run rẩy.
“Đã như vậy rồi, em còn muốn kết hôn với anh ta? Anh ta có biết em thích anh nhiều như thế nào không?”
Nói đến đây, vòng eo gầy gò mạnh mẽ còn cố ý khiến quy đầu đâm sâu vào hơn phân nửa, đút cho cái lỗ nhỏ ướt sũng phía dưới, sau đó lại nhẹ nhàng lui về phía sau.
“Tùy tiện chọc một cái sẽ ướt, ngậm rất chặt, căn bản không chịu buông ra!”
Nam nhân ôm chặt nàng vào lòng, giọng nói trầm thấp, cũng không biết đang hỏi ai:
“Anh ta có biết em thích tư thế nào không? Anh ta có biết khi nào em nhạy cảm nhất không? Anh ta có biết em…”
Trái tim Tô Huyên cũng có chút chua xót, nhưng cuối cùng vẫn là cảm giác đau đớn lúc trước quá sâu sắc, nàng cảm thấy, nếu có thể khiến anh hiểu lầm mà buông tay ra, đây có thể cũng là một chuyện tốt cho cả hai.
“Một ngày nào đó, anh ấy sẽ biết.”
Mấy chữ ngắn ngủi này khiến Cố Quân Diệc không nói nên lời, hai mắt cơ hồ hoàn toàn đỏ lên.