Phần 164: Kích tình dưới váy cưới
Sau khi rèm cửa được kéo ra, tầm nhìn trong nháy mắt trở nên rộng mở, thứ đầu tiên nàng nhìn thấy chính là Tề Chính Viễn mặc âu phục, dáng người cao ngất, bên cạnh anh còn có tiểu thư hướng dẫn mua hàng của XX, hai người đồng thời nhìn về phía nàng, trong mắt đều dâng lên kinh diễm.
Bên trong phòng thử quần áo, ánh đèn lấp lánh, càng chiếu rọi ra màu trắng thánh khiết của chiếc váy cưới này, chỉnh thể đơn giản, lấp lánh thần vận, vừa hoa lệ vừa tao nhã, vòng cung duyên dáng làm cho vòng eo thon gọn tựa như chỉ dùng một bàn tay liền có thể nắm hết, phác họa ra đường cong hoàn mỹ. Trang sức kim cương cùng hoa được thêu rơi trên sa trắng, mấy trăm đóa hoa lập thể đan xen vào nhau, đẹp đến mức khiến người ta kinh thán.
Bị người khác nhìn chằm chằm không chớp mắt, Tô Huyên lập tức khẩn trương hẳn lên, ngay cả bộ vị bị ngậm dưới thân cũng mãnh liệt rung động.
Ở trước mặt đối tượng xem mắt, bị người tiền nhiệm liếm huyệt!
Trước mặt mọi người, bên trong váy cưới cất giấu một nam nhân!
Bất luận là cái nào, đều đủ khiến người ta phát điên, hiện tại, cả hai điều này lại đang kết hợp với nhau một cách hoàn.
Tô Huyên chỉ cảm thấy không khí đều bắt đầu trở nên mỏng manh, tay chân lại càng không có chỗ bày biện.
Trong lúc giật mình, nàng cũng trở nên mẫn cảm với thanh âm, bên tai nàng có thể nghe được từng tiếng mút nhỏ, đó là tiếng cánh hoa bị đầu lưỡi đẩy ra. Chóp mũi cũng trở nên nhạy cảm với môi trường, nàng có thể ngửi thấy mùi dâm thủy của mình lãng đãng xung quanh, một mùi hương có chút ngọt ngào. Thậm chí trở nên mẫn cảm ngay cả với ánh mắt của người xung quanh…
Mỗi một ánh mắt người khác tùy ý đưa đến cũng đủ để làm cho nàng khẩn trương, âm thầm tự hỏi có phải là có chi tiết nào đó bị bại lộ hay không, có phải tất cả mọi người đã phát hiện nàng đang bị liếm đến chảy nước hay không.
Giờ khắc này, nàng cảm thấy căng thẳng khẩn trương đến khó có thể tưởng tượng, trên người tuy rằng mặc váy cưới, nhưng so với cả người lõa lồ càng thêm khó nhịn.
Cũng may là Tề Chính Viễn tựa hồ vẫn chưa phát hiện ra cái gì, nhân viên hướng dẫn nhìn đôi tình nhân xứng đôi này, cũng thức thời lui ra, đem không gian này hoàn toàn nhường cho hai người.
“Rất đẹp!”
“Cảm ơn… ưm… hừ…”
Nửa người dưới của Tô Huyên tê dại, thiếu chút nữa trực tiếp mềm nhũn ngã xuống, vừa rồi, vào một khắc Tề Chính Viễn nói chuyện kia, đầu lưỡi như rắn nước đột nhiên thẳng tắp, nhắm ngay lỗ nhỏ đang chảy nước, đột nhiên đâm vào, bắt đầu quấy đảo với tốc độ cao.
Năm ngón tay chợt siết chặt, lực chú ý của đại não toàn bộ tập trung xuống dưới hạ thân, đầu lưỡi cứng rắn thẳng tắp đi vào, lại mạnh mẽ rút ra, giống như gậy thịt ra ra vào vào, mỗi một tấc da thịt đều ở trong trạng thái hưng phấn, lông tơ dựng thẳng, dục vọng không kìm nén được tranh nhau sôi trào.
Cho dù Tô Huyên không thể nhìn thấy, những vẫn có thể nhận ra mình đang phát run.
Dị thường như vậy, đương nhiên khiến cho Tề Chính Viễn chú ý.
“Có chuyện gì vậy? Em không thoải mái sao, sao mặt đỏ như vậy?”
“Không, em không sao… chỉ là có chút khát”
Mỗi từ nói ra, sao lại khó khăn như vậy.
Đồng thời, xuyên thấu qua kính trong phòng thử quần áo, Tô Huyên thấy được biểu tình của mình, hai hàng lông mày nhíu thành nút thắt, răng cửa cắn chặt môi dưới, cả khuôn mặt đều đỏ bừng khác thường, trong mắt tựa hồ như tràn ngập thu thủy, đầu mày đuôi mắt vừa yêu mị lại đa tình.
Lúc lơ đãng xuyên thấu qua gương, cùng ánh mắt thân thiết của Tề Chính Viễn đối diện với nhau.
Chỉ cần một cái nhìn đã khiến hô hấp của đối phương chậm lại, hơi thở có chút dồn dập, khẽ dời tầm mắt, có chút lắp bắp nói:
“Vậy… vậy để anh đi rót cho em chút nước.”