Phần 159: Tin tức chấn động
Trong phòng làm việc vang lên một trận kinh hô, mọi người mang tâm tình kỳ dị ngẩng đầu, phát hiện ai nấy đều là mặt đỏ tai hồng.
Cùng lúc đó, trong phòng làm việc của tổng giám đốc, Trịnh Kỳ Nhiên vốn đang báo cáo công tác, biểu tình đột nhiên trở nên quái dị, nhất là sau khi ngón tay ấn vào một đoạn tin nhắn nào đó, cả người không hiểu sao kịch liệt run rẩy, ngay sau đó ngẩng đầu, dùng ánh mắt kỳ dị nhìn về phía bạn tốt trước mặt.
Cố Quân Diệc đang tập trung làm việc thế mà cũng phát hiện ra có điều gì đó không ổn:
“Biểu tình của cậu như vậy là có ý gì?”
Trịnh Kỳ Nhiên há miệng, rốt cục nhịn không được mà hỏi: “Cậu có súng sao?”
“Cậu có bệnh à?”
“Khụ, khụ khụ…”
Trịnh Kỳ Nhiên ho khan mãnh liệt, lập tức ý thức được chính mình vừa lọt hố, người của công ty mình là cái giống gì, bản thân anh đều quá rõ ràng, liếc mắt một cái cũng có thể bịa ra một câu chuyện kỳ duyên khoáng thế. Anh cố gắng bình tĩnh lại, ánh mắt bất giác lại rơi vào trong nhóm quỷ dị kia, lập tức thấy được thảo luận mới nhất:
Tiểu Trương yêu thích cẩu huyết nhất: Ai nha, lão Vĩ, quá kịch tính, tối hôm qua tôi đã cảm thấy thiếu chút gì đó, làm nửa ngày thì ra là thiếu cái này a!!!
Lão Vương mỗi nhà đều cần: Ngao ngao, hôm qua là lần đầu tiên nhìn BOSS ảm đạm như vậy, cẩn thận cỡ nào cũng bị ngược đãi… Nếu có súng, BOSS sao có thể tái nhợt buông tay!!
Ngô Ngạn Tổ Nhật Thăng: Gây quỹ cộng đồng đi, mua cho BOSS một khẩu, người Nhật Thăng chúng ta, không thể mất khí thế!
… Bạn đang đọc truyện Nữ nhân Tô gia tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/01/nu-nhan-to-gia.html
Trịnh Kỳ Nhiên yên lặng buông chén trà trong tay xuống, lại tắt trò chuyện nhóm, âm thầm khuyên nhủ mình, nửa năm sau nên cào đầu một nhóm này cho đi giáo dục lại văn hóa, công ty lớn xuống dốc thường đều là bắt đầu từ bên trong.
Chờ đến khi nói xong chuyện công việc, Trịnh Kỳ Nhiên rốt cục vẫn không nhịn được, nhìn về phía người kia hỏi: “Hôm qua, không có chuyện gì chứ?”
Anh tham gia buổi lễ xong liền cùng vợ về nhà gặp bố mẹ vợ, vẫn là từ trong miệng đám người không đáng tin cậy của công ty chắp vá ra đại khái câu chuyện. Nếu là những người khác thì thôi, nhưng liên quan đến “Tô Huyên”, anh không thể không lo lắng tình huống của bạn tốt.
Nghĩ tới đây anh cảm thấy mình cũng trở nên ngu xuẩn như thế, sở dĩ là vì nhìn thấy đoạn văn chương cẩu huyết kia mà không có chút hoài nghi, còn không phải là bởi vì đó là Tô Huyên sao, có thể làm cho bạn tốt trở nên không giống bình thường ngoài Tô Huyên còn có thể là ai.
Nhưng mà khác với dự đoán của anh, tâm tình bạn tốt cũng không tính là đặc biệt sa sút, thậm chí còn có vài phần bình tĩnh:
“Không có gì, Huyên Huyên chỉ là tức giận tôi mà thôi.”
Trịnh Kỳ Nhiên tận mắt chứng kiến kế hoạch theo đuổi mà bạn thân chuẩn bị, có trò chơi nhỏ theo đuổi thiết kế độc lập, có hoa tươi được thiết kế riêng, có quá trình hẹn hò… Chi tiết hơn nhiều so với bản kế hoạch phát triển nửa năm cuối của Nhật Thăng trong tay anh.
Thấy như thế, anh rốt cục cũng yên lòng, bạn tốt cho tới bây giờ cũng chưa từng thất sách, lần này hẳn là cũng không sai.
Cho đến sáng thứ Sáu.
Vẫn như thường lệ, Cố đại boss ngồi nghiêm chỉnh, người phía dưới tiến hành báo cáo.
Khi nhóm Wechat kia phát ra tin tức, Trịnh Kỳ Nhiên bất động thanh sắc ghi chép trong lòng một khoản nợ, sau đó cầm acc nhỏ mở tin tức ra, muốn xem ai không nghiêm túc như vậy, ngay cả họp cũng dám phân tâm.
Ai biết, vừa liếc mắt một cái, ngay cả anh cũng chấn động.