Phần 146: Đầm nước chết có lại chút sự sống
Nhưng Trịnh Kỳ Nhiên nghe được thì lại nhíu mày, bộ dáng của bạn tốt lúc này, làm sao có thể là tâm tình không tệ, ngược lại giống như một vũng nước chết, cực độ tĩnh lặng.
Thân là cấp dưới, đương nhiên anh ước gì lãnh đạo sẽ luôn duy trì bộ dáng như bây giờ, nhưng thân là bằng hữu, Trịnh Kỳ Nhiên không có cách nào khoanh tay đứng nhìn. Anh thử thuyết phục Cố đại boss nghỉ ngơi, nhàn nhã hay kích thích đều có thể, có chút cảm xúc nếu cứ nghẹn lại trong lòng, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.
Nhưng anh nói đến miệng đắng lưỡi khô, đối phương lại thủy chung không có nửa điểm phản ứng. Chỉ đứng trước cửa sổ sát đất, bình tĩnh nhìn về phía tầng hai, hướng về một góc nào đó trong khu vực nhân viên.
Trịnh Kỳ Nhiên trong lòng chợt động, theo góc độ kia nhìn qua, quả nhiên nhìn thấy vị trí đó là vị trí của bộ phận tuyên truyền, giữa các ô màu trắng đan xen được bố trí cân đối, hạng mục quảng cáo hợp tác với TR đã bước đầu hoàn thành, đại bộ phận mọi người lựa chọn nghỉ phép, còn có một số người được điều đến từ nơi khác, thời gian này cũng trở về công ty cũ, hiện giờ chỉ có rất ít người còn đang bận rộn.
Mà nơi ánh mắt bạn tốt rơi xuống, sớm đã trống rỗng, bên trên chỉ có trên bảng tên nhân viên in hai chữ… Tô Huyên.
Trong lòng thở dài, chóp mũi Trịnh Kỳ Nhiên khẽ nổi lên chua xót, ánh mắt đột nhiên có chút không đành lòng nhìn về phía bạn tốt.
Báo cáo dự án Tây Thành chính là lúc này được đưa lên.
Hạng mục này đã được xác định là sẽ hợp tác với Tần thị cùng nhau phát triển, hơn nữa Cố gia chiếm hữu cổ phần cực thấp, theo lý thuyết chỉ cần tiến hành công tác phụ trợ cận biên là được, dưới tình huống bình thường, giao cho một tiểu đội của bộ phận phía dưới là đủ rồi.
Nhưng ngay khi người phụ trách tiểu đội tiến hành báo cáo kế hoạch, bạn tốt vẫn luôn chết nặng đột nhiên động.
Đầu ngón tay thon dài vuốt ve xấp tài liệu kế hoạch, trong con ngươi không chút gợn sóng xẹt qua từng đạo tinh quang, thoạt nhìn đã có chút hơi ấm, không còn lạnh lẽo như trước.
“Hạng mục này, tôi sẽ tự mình làm!”
Nghe ra sự chờ mong trong giọng nói của bạn tốt, Trịnh Kỳ Nhiên lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, nhưng rất nhanh liền rơi vào trong lo lắng càng sâu, đầm nước chết này đã có chút sự sống, nhưng con đường phía trước vẫn là không thể biết trước, chỉ mong đừng ngã quá thảm.
… Bạn đang đọc truyện Nữ nhân Tô gia tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/01/nu-nhan-to-gia.html
Đây là lần đầu tiên Cố Quân Diệc coi trọng một vụ hợp tác như vậy, cơ hồ đến mức thức trắng cả đêm, toàn bộ hạng mục đã bị sửa đổi gần mười lần, là hạng mục được làm hoàn mỹ nhất của Nhật Thăng, thậm chí có thể nói là hoàn mỹ nhất trong tất cả các hạng mục của Cố thị.
Trịnh Kỳ Nhiên chưa từng thấy qua dáng vẻ anh khẩn trương bất an như vậy, cho dù là năm đó, khi thu mua lại Nhật Thăng, Cố Quân Diệc cũng không nghiêm túc bằng ba phần hiện tại.
Nhưng bản thân Cố Quân Diệc vẫn cảm thấy còn chưa đủ, khiến hạng mục này trở thành hạng mục tốt nhất, đã trở thành chấp niệm trong lòng anh.
Anh không muốn để lại ấn tượng xấu với cha nàng.
Nghĩ tới đây, Cố Quân Diệc nhịn không được cười khổ, hiện tại mình đã kém đến mức không thể kém hơn nữa rồi, đặt mình vào vị trí của cha nàng mà nghĩ, nếu nàng là con gái của anh, anh cũng sẽ không giao nàng cho một nam nhân không cách nào bảo vệ nàng.
Bắt đầu từ chuyện khôi hài ngày đó, bắt đầu từ sự vũ nhục của mẹ anh đối với nàng, Cố Quân Diệc đã bị phán tử hình rồi.