Phần 137: Ngả bài
Tô Huyên giả vờ đi tới trước: “Wow, không biết vị soái đại thúc này là từ đâu đến? Không biết có thể có vinh hạnh được cùng ăn cơm với ngài đây hay không~~”
Nam nhân thành thục lịch sự tao nhã nhướng mày một cái, quét qua quần áo cùng trang phục trên người nàng, thản nhiên nói: “Có thể, vừa vặn thiếu một cái nha hoàn.”
Tô Huyên tức giận không thôi, liền cầm lấy điện thoại di động cáo trạng với mẹ Tô.
Chỉ chốc lát sau, nhóm chat gia đình liền trở nên náo nhiệt, một giọng nói dịu dàng như nước từ đầu micro truyền đến: “Lão Tần, ngươi đừng khi dễ Huyên Huyên”.
“Nghe thấy không có lão Tần, ngươi dám khi dễ ta, về nhà chờ quỳ gối tạ tội đi!”
Tô Huyên dương dương đắc ý nâng cằm lên, ngược lại chọc cho Từ Hoài đang lái xe cười vui vẻ không chịu nổi.
Tần An Dục, là lão ba của nàng, về phần Từ Hoài, là trợ lý riêng của ba nàng, cũng coi như là thanh mai trúc mã của nàng.
… Bạn đang đọc truyện Nữ nhân Tô gia tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/01/nu-nhan-to-gia.html
Ba người đi tới một nhà hàng tư nhân cổ phong cổ sắc, đã lâu không gặp, ba người đều có đủ loại lời muốn nói, bất quá đại bộ phận thời gian, đều là Tô Huyên đang nói, Từ Hoài sẽ ôn hòa đáp lại, về phần ba Tần, thì là thỉnh thoảng đối chọi cùng Tô Huyên.
Mỗi lần như thế, Tô Huyên đều mang ra cây cờ lớn mẹ Tô ra, một chiêu cáo mượn oai hùm được sử dụng vô cùng thuần thục.
Một bữa cơm ngược lại ăn rất thú vị.
Đợi đến khi sắp kết thúc, Từ Hoài đi tính tiền, Tô Huyên có chút do dự.
Không ai hiểu lòng con gái bằng cha.
Rõ ràng cái gì cũng không nói, Tần An Dục lại giống như cái gì cũng biết, nhàn nhạt lạnh nhạt một tiếng: “Nói đi!”
Tô Huyên rốt cục cũng không nhịn được nữa, lắp bắp mở miệng: “Lão Tần, nếu như giữa ba và mẹ có một chuyện không thể vượt qua, lúc đó ba sẽ làm sao bây giờ?”
Câu nói này lập tức bị phản bác: “Giữa ba và mẹ con sẽ không có chuyện gì không thể vượt qua được”
Tô Huyên trợn trắng mắt: “Con đang nói là vạn nhất, vạn nhất chuyện kia luôn là một cái vạch tuyến trong lòng ba, thủy chung không qua được, vậy nên làm cái gì bây giờ?”
Chuyện này nàng không biết nên hỏi ai, hiện giờ tâm tư của Cố Quân Diệc nàng có chút không nắm bắt, cũng không hiểu được, ba Tần có lẽ có thể sẽ biết nàng nên làm cái gì bây giờ.
“Vậy thì chỉ có thể cứng rắn bước qua.”
Lại trầm ngâm một lát, ba Tần bổ sung: “Nếu như con cảm thấy mình đã cố gắng nỗ lực hết sức, tất cả những gì có thể làm đều đã làm rồi, vậy thì ngả bài đi, thay vì nửa sống nửa chết, không bằng là sống hoặc là chết!”
Thay vì nửa sống nửa chết, không bằng là sống hoặc là chết, Tô Huyên trong lòng thầm niệm hai lần, dần dần xác định được.
Sau khi ăn cơm xong, ba người cùng nhau rời đi, Tô Huyên không muốn đến khu nhà của Tần gia, nên tự nhiên là tiễn nàng về nhà trước.
Sau khi nghe được địa chỉ nàng báo, ba Tần chỉ hừ lạnh một tiếng, cũng không nói thêm gì.
… Bạn đang đọc truyện Nữ nhân Tô gia tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/01/nu-nhan-to-gia.html
Tô Huyên có tâm cùng Cố Quân Diệc nói chuyện, lại không nghĩ tới, nàng cũng không nhịn được ngủ quên hai lần, những người nào đó mãi vẫn chưa trở về.
Trong căn hộ lạnh như băng, Cố đại boss suốt đêm không về.
Nghĩ đến lời ba Tần nói, tự Tô Huyên cũng cảm thấy nên có một cái kết thức, duỗi đầu cũng là một đao, rụt đầu cũng là một đao, vẫn sẽ tốt hơn bây giờ, không lên cũng không xuống, sau khi nàng hạ quyết tâm, liền gọi điện thoại cho người nào đó.