Phần 112: Náo loạn ở quán bar
Trong quán bar đèn đỏ đèn xanh, tiếng nhạc ồn ào tràn ngập chung quanh, không ít nam nữ chơi xúc xắc, uống rượu, ca hát nhảy nhót, cơ hồ tất cả mọi người đều đắm chìm trong trận cuồng hoan náo nhiệt này.
“Tiểu thư một mình sao?”
Đây đã là người thứ năm tiếp cận nàng trong tối nay, Tô Huyên đơn giản liếc mắt một cái, bộ dạng bình thường, có bụng bia, hai mắt cũng bốc lên ánh sáng hèn mọn.
“Không phải, bạn trai tôi sắp tới rồi.”
Nghe được rõ ràng cự tuyệt, nam nhân này lại không đi, mà là cố ý tung tung bộ chìa khóa trên tay hắn, cố ý khoe chiếc có chìa khóa xe Mercedes, sau đó hướng quầy bar vẫy vẫy tay.
“Thức uống của vị tiểu thư này tính vào hóa đơn tôi!”
Ba phút tiếp theo, đối phương ngồi bên cạnh nàng, bắt đầu đàm phán chuyện làm ăn của mình.
“Ai ya, cô còn giả vờ làm gì, bao nhiêu tiền một lần, trực tiếp nói? Nữ nhân như cô, tôi thấy nhiều lắm, không phải là đang đi câu sao? Lão tử có rất nhiều tiền! Nói đi, bao nhiêu, năm ngàn có đủ không?”
Tô Huyên trực tiếp bị chọc cười, nàng mới lười phản ứng lại những người như vậy.
“Vậy một vạn cũng nên đủ rồi chứ? Đám nữ nhân ra ngoài bán thân các ngươi chính là khẩu vị lớn, lão tử hôm nay sẽ nhồi nhét đầy ngươi!”
Miệng người này thật sự là quá thối, Tô Huyên lạnh lùng nói:
“Đủ rồi đấy, dù sao nhìn cái bề ngoài rẻ tiền này của ngươi, cũng không xứng đáng để nói chuyện với ta!”
Nụ cười đắc ý của người đàn ông kia cứng đờ trên mặt, ngũ quan đột nhiên nhíu lại cùng một chỗ, tràn ngập tức giận chỉ vào Tô Huyên:
“Cô… cô… cô… kỹ nữ như cô, lại dám chê ta?”
Nói xong liền giơ tay đánh về phía Tô Huyên.
Tô Huyên sớm đã chuẩn bị xong, một chân móc về phía trước, thân thể co rụt lại về phía sau, không chỉ linh hoạt tránh thoát một cái tát này, còn thành công làm cho đối phương đụng vào ghế gỗ.
Nam nhân kia vốn đã lớn, lại dùng vài phần khí lực, lần này theo thói quen, “Phanh” một tiếng, ngã xuống đất.
Không ít người xung quanh đều nhìn thấy một màn này, trong nháy mắt bộc phát ra tiếng cười thật lớn, ngay cả tiếng nhạc ầm ĩ trong quán bar cũng không đè nén được.
Nam nhân kia dữ tợn đứng lên, biểu tình càng thêm khó chịu, hướng trên lầu phất phất tay:
“Con khốn! Mày xong rồi, các anh em, xuống đây cho tôi!”
Người ở trên lầu nghe thấy tiếng la của hắn, lập tức có bốn năm người đàn ông thân thể cường tráng đứng lên, Tô Huyên nhíu mày, suy nghĩ xem hôm nay nên kết thúc như thế nào.
“Ha ha, sợ sao, ai bảo mày đánh tao, con điếm chết tiệt!”
Nam nhân kia thấy Tô Huyên nhíu mày, một lần nữa tỏ vẻ kiêu ngạo, giơ tay vung lên, lại muốn đánh tới.
Nhìn khí thể một cái tát này, nếu thật sự là bị đánh trúng, mặt Tô Huyên tất sẽ sưng lên, trong đám người vây xem đã có người muốn gọi bảo vệ, còn có người thậm chí chuẩn bị tốt gọi 120.
Nhưng mắt thấy bàn tay kia đã đến giữa chừng, lại mạnh mẽ bị người từ phía sau kéo lại.
Người tới mặc áo sơ mi trắng quần âu, khuôn mặt tuấn mỹ lãnh đạm, không hợp với phong cách trong quán bar này, chính là Cố mỗ vốn nên cùng tiểu thanh mai đi xem phim.
Cố Quân Diệc dù sao cũng từng là sinh viên quốc phòng, còn từng là mũi nhọn hàng đầu trong đó, cho dù mấy năm nay làm tổng giám đốc, việc rèn luyện thể hình cũng chưa từng đứt đoạn, một cái đối mặt này, ai chiếm thế thượng phong không cần phải nói. Hắn nắm tay gã đàn ông kia, dùng sức một cái, ngược lại ném đối phương ra ngoài.
Gã đàn ông kia ngã một cái, càng là thẹn quá hóa giận, phất tay gọi một đám người xuống.
Người bốn phía có chút lo lắng, ngược lại Tô Huyên cực kỳ yên tâm, còn có chút kiêu ngạo nói:
“Đừng lo lắng, bạn trai tôi rất lợi hại!!”
Nghe nàng nói như vậy, Cố Quân Diệc chỉ lạnh lùng nhìn nàng một cái, cũng không nể mặt xoay người rời đi.