Phần 111: Xem phim ở quán bar?
Trong lúc tâm thần không yên, điện thoại của Nhạc Hồng Hồng bên kia đã kết nối.
Lọt vào tai là âm thanh ồn ào, tiếng nhạc nổ tung bên tai, còn có âm thanh chạm ly rượu lanh canh, không cần nhiều lời, liền có thể biết đó là ở nơi nào.
“Huyên Huyên, không phải cậu bị sốt sao? Tại sao còn đi đến quán bar? Thuốc cũng không uống, có phải muốn cậu chầu trời luôn rồi phải không?”
Không khí xung quang tựa hồ đột nhiên trở nên lạnh lẽo hơn vài phần, Nhạc Hồng Hồng vừa nói chuyện, vừa chà xát da gà mới nổi trên cánh tay, ngay sau đó lại không biết nghe được cái gì, lông mày càng nhíu chặt hơn:
“Còn nói không say, chính cậu nhớ lại một chút, cậu vừa nói cái gì? Mình gọi điện cho cậu không phải là để báo cậu hôm nay chiếu phim gì!”
Cố Quân Diệc trong lòng nhảy dựng lên, cảm xúc vốn đã rơi xuống đáy cốc lại chấn động, giống như có một viên đá nhỏ ném xuống mặt hồ yên tĩnh, nhấc lên từng đạo gợn sóng.
Nhưng phần tâm tư này còn chưa rõ ràng, đã nghe được câu nói tiếp theo.
Trong văn phòng yên tĩnh, Nhạc Hồng Hồng vẻ mặt khinh bỉ:
“Cái gì? Cậu đang chờ một anh chàng đẹp trai đến để cùng đi xem phim… Cậu chờ anh chàng đẹp trai xem phim trong quán bar sao? Huyên Huyên, cậu không hiểu đàn ông!”
Quan hệ riêng tư của hai người rất tốt, bình thường cũng không ít lần đùa giỡn, Nhạc Hồng Hồng căn cứ vào nhiều năm kinh nghiệm xem phim điện ảnh và truyền hình cùng đọc tiểu thuyết, vô cùng chắc chắn:
“Cậu đang ở trong quán bar! Còn uống rượu! Lại còn là lúc đang bị bệnh đấy! Kẻ ngốc nào muốn xem phim với cậu, trừ khi bộ phim đó không phải là một bộ phim đứng đắn!”
Hai giây trầm mặc, bên kia hiển nhiên nói cái gì đó, Nhạc Hồng Hồng cười rộ lên:
“Ha ha ha, có thể xem phim xong rồi mới làm chuyện không đứng đắn!!! Huyên Huyên, vẫn là cậu lái xe ổn định!!”
Nói xong cô cầm chìa khóa đi ra cửa, vừa cười hì hì, vừa dặn dò người ở đầu dây bên kia vài câu, thuận tiện hỏi địa chỉ quán bar, tỏ vẻ vạn nhất không có soái ca, cô nguyện ý đi lái xe đến đón người.
Sau khi nói chuyện điện thoại xong, Nhạc Hồng Hồng thu hồi điện thoại di động, đi vào thang máy, mắt thấy cửa sắp đóng lại, lại bị một bàn tay thon dài xinh đẹp ngăn lại, ngay sau đó, khuôn mặt tổng giám đốc Cố lại xuất hiện.
Nhạc Hồng Hồng lập tức thu hồi biểu tình cười đùa, trên mặt lễ phép chào hỏi, trong lòng lại kêu rên không ngừng…
Bàn tay của Boss thật đẹp!
Khuôn mặt của Boss đẹp hơn!!
Sao Boss lại muốn rời đi? Không làm thêm giờ à? Chẳng lẽ cũng quên đồ nên quay lại lấy sao?
Không biết vì sao, cô cảm thấy biểu tình trên mặt BOSS so với lúc trước còn khó coi hơn nhiều, hơn nữa, giống như vẫn luôn có vấn đề gì đó muốn hỏi cô, chính là cái loại bộ dáng đè nén tức giận lại ngột ngạt không thôi, Nhạc Hồng Hồng thậm chí thiếu chút nữa đoán, chẳng lẽ là BOSS thầm mến mình!!!
Nghĩ lại buổi sáng họp bị phê bình cẩu huyết đầm đìa cỡ nào, Nhạc Hồng Hồng lập tức thanh tỉnh, cao lãnh đế vương như vậy cũng không phải là người loại phàm nhân như cô có thể nghĩ tới.
Chờ thang máy xuống tới tầng trệt, tổng giám đốc Cố lạnh mặt đi ra ngoài, Nhạc Hồng Hồng thở phào nhẹ nhõm, một bên lại lén lấy điện thoại di động, gọi cho Trần Hại Vũ:
“Muộn hồ lô, cơ hội của anh tới rồi, đêm nay Huyên Huyên muốn xem phim, đang ở trong quán bar Mạch Hải chờ gặp gỡ!!!”