Phần 97: Ngươi có bệnh
Nam tử Vương Tọa nhìn khí tức nồng hậu lên rất nhiều, Nghệ Phong ở trước mặt chỉ nhấc tay khiến năng lượng hệ thổ cuồn cuộn tiến ra. Hắn có chút thất thần nhìn Nghệ Phong, hồi lâu không nói.
Nam tử Vương Tọa thật không ngờ Thổ Tủy Dịch không hề làm tổn thương Nghệ Phong chút nào, ngược lại nó còn để Nghệ Phong lĩnh hội được năng lượng hệ thổ. Nam tử Vương Tọa đã thấy Nghệ Phong xuất thủ, cho nên biết Nghệ Phong đã vận dụng lô hỏa thần thanh năng lượng thuộc tính kim hỏa.
Mỗi một lần lĩnh hội thêm một loại năng lượng thuộc tính sẽ khó gấp vạn lần lúc trước. Thật không ngờ Nghệ Phong mượn Thổ Tủy Dịch dẫn dắt có thể lĩnh hội thêm một loại nữa.
– Tiểu tử này so với trong tưởng tượng của ta còn ưu tú hơn.
Nghệ Phong xoa xoa bàn tay để toàn bộ năng lượng thổ hệ xung quanh dung nhập vào trong cơ thể. Hắn thầm nghĩ không hổ là Thổ Tủy Dịch, quả thật là chí bảo, cư nhiên thực sự để hắn lĩnh hội năng lượng hệ thổ.
Nghệ Phong cũng không biết Thổ Tủy Dịch giúp đỡ hắn xa xa không bằng người khác. Đương nhiên, lĩnh hội xong năng lượng thuộc tính và hấp thu Thổ Tủy Dịch, thực lực của Nghệ Phong cũng được đề thăng rất lớn, đạt tới thất giai đỉnh phong.
Cảm thụ đấu khí đang dâng trào trong cơ thể, khóe miệng hiện lên chút tiếu ý nhàn nhạt. Những lần tỷ thí sau, hắn càng thêm tự tin hơn.
– Băng Ngưng, còn bao nhiêu thời gian nữa?
Nghệ Phong quay sang nói với Băng Ngưng.
– Còn một ngày!
Băng Ngưng nói rằng.
– Một ngày thôi sao?
Nghệ Phong hơi cau mày, bỗng nhiên hắn quay sang Băng Ngưng nói:
– Vậy lấy thêm một ít hồn thể. Dù sao không thể thua kém bọn họ được.
– Không đi tìm Thổ Tủy Dịch nữa sao?
Nam tử Vương Tọa nghi hoặc hỏi, nhìn phiến không gian Thổ Linh này, tuyệt đối sẽ không chỉ có chút Thổ Tủy Dịch như vậy, loại bảo vật này càng nhiều càng tốt.
Nghệ Phong lắc đầu, đã lãng phí mất sáu ngày, nếu còn lãng phí nữa sợ rằng sẽ bị người khác vượt qua. Chuyện này liên quan tới bộ mặt Tà Tông, Nghệ Phong đương nhiên phải coi trọng. Huống chi chỗ Thổ Tủy Dịch to bằng đứa trẻ kia đã đủ đối với hắn.
Làm người không thể quá tham lam, nếu như lấy rất nhiều thì có lẽ Lâm Lang thế gia sẽ phát hiện. Đến lúc đó người ta hỏi chính mình đòi thu hồi sẽ thêm một chuyện phiền phức.
– Không cần, chỗ Thổ Tủy Dịch này đủ rồi.
Nghệ Phong thở nhẹ một hơi nói.
Nghe Nghệ Phong nói như vậy, Nam tử Vương Tọa cũng không nói gì thêm, hắn bắt đầu điên cuồng hấp thu hồn thể Thổ Linh, sau đó vận chuyển từng đạo tiến nhập vào trong cơ thể hắn.
Nghệ Phong nhìn thấy một màn này liền chỉ thiị khôi lỗi giúp đỡ Nam tử Vương Tọa, thân ảnh Nghệ Phong và Băng Ngưng chớp động đi về một phương hướng khác. Thời gian hiện giờ đã không còn nhiều lắm, đi tới địa phương càng nhiều Thổ Linh thì càng có lợi đối với hắn.
Cách xa Nam tử Vương Tọa xong, Nghệ Phong cũng bắt đầu thu lấy hồn thể.
Tốc độ Nghệ Phong thu hồn thể hiển nhiên nhanh hơn rất nhiều so với lúc đầu, hồn thể tạo thành một dòng nước cực nhanh chảy vào trong bình ngọc. Nghệ Phong cảm giác thời gian cấp bách, lúc này không còn một tia bảo lưu, nhiếp hồn thuật và đấu khí đều được thi triển tới mức tần cùng, quét sạch mọi Thổ Linh bốn phía.
Trong lúc Băng Ngưng và Nghệ Phong điên cuồng lấy hồn thể, không gian xung quanh hai người không ngừng hình thành một khoảng không. Chuyện này cũng để Băng Ngưng và Nghệ Phong không ngừng thâm nhập vào sâu bên trong.
Thời gian nửa ngày trôi qua rất nhanh, Nghệ Phong cũng quên mất hắn đã lấy đi bao nhiêu hồn thể, chỉ là nếu những hồn thể này hóa thành dòng nước vậy thì sẽ lấp đầy một cái ao.
– Có người!
Băng Ngưng và Nghệ Phong lấy hồn thể tạo ra một không gian rộng xong, Băng Ngưng chỉ vào phía trước nói.
Nghệ Phong gật đầu, hắn không hề quan tâm tiếp tục lấy hồn thể. Nghệ Phong biết người trong không gian hiện giờ đều là những thanh niên trẻ tuổi tham dự Tụ Hội.
Bình…
Trong lúc Nghệ Phong đang lấy hồn thể, hiển nhiên đối phương đã lấy hồn thể tại đây từ trước. Khu vực hai người lấy hồn thể cư nhiên là một khối. Hai cỗ lực lượng hấp thu hồn thể đối chọi nhau, năng lượng bạo phát ra khiến các hồn thể đều tan vỡ.
Một màn này khiến Nghệ Phong và đối phương đều nhíu mày, hai bên ngẩng đầu nhìn về phía đối phương.
Cách Nghệ Phong không xa có một nữ tử đang đứng, làn da trắng như tuyết, khuôn mặt mỹ lệ mang theo vẻ cao ngạo, vóc người xinh xắn, toàn thân mặc một bộ quần áo bó sát người, lộ ra đường cong mỹ diệu, có sức quyến rũ mê hoặc nhân tâm, đôi mắt trên khuôn mặt tinh xảo kia đồng dạng đang đánh giá Nghệ Phong, càng tôn thêm chút hấp dẫn.
Hà Như nhìn thanh niên ở trước mắt cướp đi hồn thể của mình, trong mắt toát lên một tia suy nghĩ. Đối với chuyện hồn thể bạo tạc vừa rồi không thèm quan tâm, con ngươi lưu chuyển thẳng tắp trên người Nghệ Phong.
Nghệ Phong thấy đối phương như vậy không khỏi nhíu mày. Chỉ là khi hắn nhớ tới dung mạo của chính mình, đầu lông mày hơi chút cau lại. Lớn lên đẹp trai chung quy không thể cấm người khác ngắm nhìn, chuyện này quả thật không có nhân đạo.
Khẽ quay sang nữ tử gật đầu, đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong lại lần nữa bay ra ngoài, quét về một mảnh Thổ Linh khác.
Bình…
Thế nhưng khi đấu khí của Nghệ Phong sắp tiếp xúc với phiến Thổ Linh kia, một cỗ năng lượng xuất hiện chống lại đấu khí của Nghệ Phong, cắt đứt động tác của hắn.
Ánh mắt Nghệ Phong ngưng lại, quay đầu nhìn về phía nữ tử, hừ lạnh một tiếng, đấu khí trong cơ thể lại bạo phát ra lần nữa bay về phía đám Thổ Linh kia.
Hà Như thấy thế, trong lòng càng thêm vui vẻ, nàng vẫn như cũ sử dụng năng lượng quấy rối đấu khí của Nghệ Phong.
– Nhiếp hồn sư?
Nghệ Phong kinh ngạc nhìn năng lượng của Hà Như quây quanh đấu khí của hắn. Thật không ngờ nữ nhân này cư nhiên là nhiếp hồn sư, có thể dễ dàng ngăn cản đấu khí của nhiếp hồn sư, thấp nhất cũng có tiêu chuẩn thất tinh cao giai.
Chỉ là Nghệ Phong cũng không sợ nàng, ấn kết trong tay không ngừng phát ra, đấu khí cuồn cuộn hướng về phía Thổ Linh, cố gắng đột phá phòng ngự của đối phương để lấy đi phiến hồn thể của Thổ Linh.
– Tới hay!
Trong lòng Hà Như mừng rõ, ở trong này suốt mười ngày đã buồn chán tới muốn phát điên. Trước đây tìm người tỷ thí, mọi người đều cố kỵ thực lực của nàng, tuyệt đối không đi tranh đấu với nàng. Thế nhưng người thanh niên này cư nhiên vô tri không sợ, muốn cướp giận hồn thể từ trong tay nàng.
Chẳng qua khiến Hà Như kinh ngạc chính là ngày đầu tiên Lâm Lang thế gia giới thiệu hình như không có người thanh niên này.
Nghệ Phong nhiều lần thi triển đấu khí đều bị đối phương ngăn cản. Từ động tác của đối phương, Nghệ Phong cũng cảm nhận được nữ nhân trước mặt đang muốn tranh đoạt phiến Thổ Linh ở trước mặt với chính mình.
– Ngươi có bệnh!
Đột nhiên Nghệ Phong ngừng công kích, hắn nhìn chăm chú nữ nhân kia nói rằng.
– Cái gì?
Hà Như không kịp phản ứng lại, thế nhưng sắc mặt nàng liền đen xì:
– Ngươi mới có bệnh, cả nhà ngươi có bệnh!
Hà Như vô cùng tức khí, đang yên đang lành bị người ta nói thành có bệnh, hắn mới có bệnh, cả nhà hắn đều có bệnh.
– Thực sự, ngươi có bệnh!
Nghệ Phong nhìn Nghệ Phong nghiêm trang, vẻ mặt vô cùng chăm chú nói. Nữ nhân này không phải có bệnh là gì, không gian nhiều Thổ Linh như vậy, vì sao nhất định phải cứ tranh đoạt phiến hồn thể kia với hắn.