Phần 93: Lấy hồn thể Thổ Linh
– Nàng hiểu rất rõ lần tỷ thí nhập môn này?
Nghệ Phong vừa bước vào không gian Lâm Lang liền cảm giác được năng lượng thổ tính tràn đầy khắp mọi nơi, loại năng lượng cơ hồ giống như thực chất khiến Nghệ Phong vô cùng kinh ngạc. Nếu như người tu luyện hệ thổ tu luyện ở trong đó sẽ nhanh gấp rưỡi. Cho dù võ giả không phải hệ thổ thì cũng có chỗ tốt lớn.
– Tuy rằng đề mục hàng năm của Lâm Lang thế gia biến đổi liên tục, thế nhưng tỷ thí nhập môn vẫn không hề thay đổi. Đó chính là đi vào trong không gian Lâm Lang, tận lực thu lấy hồn thể của Thổ Linh. Lấy được càng nhiều thì biểu hiện vòng này càng kiệt xuất, đại khái sau đó sẽ phân ra thứ tự cao thấp. Chỉ là hiện giờ hai người chúng ta đã chậm năm ngày, so với bọn họ mà nói đã bị ở trong hoàn cảnh rất xấu. Cho nên ở trong không gian lấy mười ngày làm hạn định, chúng ta chỉ còn lại năm ngày.
Băng Ngưng nói.
– Những người trẻ tuổi tham dự lần Tụ Hội này ít nhất hơn trăm người sao? Những người có thể được phái đi đều không dưới Tôn cấp. Nhiều cường giả như vậy đi khi dễ một ít Thổ Linh, tàn sát suốt mười ngày liên tục, trong không gian Lâm Lang có nhiều Thổ Linh như vậy sao?
Nghệ Phong kinh ngạc không thôi.
– Chúng ta đi cướp giật cũng phải hiểu rõ. Cho dù là Tôn cấp cũng không dám đi quá sâu vào chỗ không gian Lâm Lang. Bởi vì đạo lý kiến cắn chết voi, trong không gian Lâm lang, số lượng Thổ Linh là vô tận, cho dù ngươi giết trăm vạn chẳng qua chỉ là chín trâu mất sợi lông mà thôi.
Băng Ngưng nói rằng.
Điều này khiến cho Nghệ Phong vô cùng kinh ngạc, hắn rất khó lý giải vì sao một không gian có thể sản sinh nhiều Thổ Linh như vậy. Lẽ nào Thổ Linh cũng giống như Tam Tinh Hồng Môi có thể bồi dưỡng được?
Mà trong lúc Nghệ Phong đang ngây người, Nam tử Vương Tọa ở trên cánh tay hắn đột nhiên giải thích:
– Có thể xuất hiện nhiều Thổ Linh như vậy chỉ có một giải thích. Phiến không gian này có bảo vật nghịch thiên hệ thổ, cho nên mới có thể xuất hiện nhiều Thổ Linh.
Lời nói của Nam tử Vương Tọa truyền vào trong lỗ tai Nghệ Phong khiến hắn hiểu ra, cũng chỉ còn có cách giải thích này.
Giống như lời nói của Băng Ngưng, Nghệ Phong đi một đường nhìn vào trong mắt toàn bộ là Thổ Linh, số lượng nhiều không kể xiết. So với hung hồn trong thành trì Nam tử Vương Tọa không kém chút nào. Liếc mắt nhìn lại tựa hồ là một biển Thổ Linh, nhìn không thấy điểm kết thúc.
Nghệ Phong hít sâu một ngụm khí lạnh, thảo nào Băng Ngưng nói trăm vạn chẳng qua chỉ là chín trâu mất một sợi lông. Quỷ mới biết không gian này có bao nhiêu Thổ Linh.
– Ha ha…
Nam tử Vương Tọa nhìn những Thổ Linh này vô cùng hưng phấn:
– Nghệ Phong, những Thổ Linh này là thuốc đại bổ cho bản vương. Ha ha… Thật không ngờ những Thổ Linh này không có chút thần thức, quả thật chính là vì chế tạo thân thể của bản vương mà sinh ra.
Nghệ Phong ngưng mắt nhìn lại Thổ Linh, quả nhiên phát hiện mặc dù những Thổ Linh này có hồn thể thế nhưng không có một tia thần thức. Điều này khiến Nghệ Phong rất khó giải thích, loại linh cấp thấp như vậy, tuy rằng không nói chỉ số thông minh rất cao thế nhưng ít nhất cũng phải có thần thức đi. Đúng là những Thổ Linh này có hồn thể nhưng mà không có chút thần thức.
Cho nên lấy thân phận nhiếp hồn sư của Nghệ Phong cũng đủ hấp dẫn vô số Linh, Mị thế nhưng hiện giờ không có một Thổ Linh chủ động công kích.
– Thổ Linh tại đây thật cổ quái!
Nghệ Phong cảm thán một câu nhưng Nam tử Vương Tọa đã không khống chế được nữa, hắn thoát ly khỏi cánh tay Nghệ Phong, cánh tay vung lên, mấy nghìn hồn thể Thổ Linh cư nhiên bị hắn rút ra hút vào trong miệng.
Băng Ngưng đã thấy khôi lỗi nhưng chưa từng thấy qua Nam tử Vương Tọa, nàng nhìn thấy một màn quỷ dị như vậy không khỏi nhìn về phía Nghệ Phong.
Nghệ Phong khẽ cười cười, cũng không giải thích.
Đáy lòng hắn cũng hiểu vì sao Nam tử Vương Tọa hưng phấn như thế, tuy rằng Nghệ Phong dựa vào Thánh Thủy luyện chế đan dược bát giai có thể giúp hắn chữa trị tám phần mười hồn thể thế nhưng hồn thể vẫn chưa được bổ sung.
Theo lý thuyết, nếu khôi phục tám phần mười hồn thể thì hắn cũng có thể lợi dùng tám phần mười lực lượng hồn thể. Chẳng qua hiện giờ hồn lực của hắn vẫn chưa đạt tới trạng thái bão hòa. Lúc này nhiều hồn thể nhiều vậy cho hắn cắn nuốt có thể khiến hồn lực của hắn bão hòa, đến lúc đó hắn sẽ nắm trong tay lực lượng của tám phần mười hồn lực.
Trước đây Nam tử Vương Tọa có nói qua nếu hắn chữa trị xong tám phần mười hồn thể bị hao tổn thì hắn có thực lực Quân cấp đê giai. Nhưng nếu để hắn hấp thu hồn lực được bão hòa thì cho dù là Quân cấp bình thường cũng không phải đối thủ của hắn.
Nghệ Phong nghĩ vậy liền vung cánh tay lên, khôi lỗi liền xuất hiện bên người hắn. Khôi lỗi vẫn ở trong không gian của Nam tử Vương Tọa, chẳng qua có một chút quan hệ Lạc Ấn cho nên Nghệ Phong tùy thời có thể lấy ra.
– Đi! Lấy hồn thể của Thổ Linh ra đưa cho hắn.
Nghệ Phong quay đầu phân phó cho khỗi lỗi, hắn biết Nam tử Vương Tọa muốn hấp thu hồn thể để đạt được bão hòa sẽ cần số lượng hồn thể nhiều cỡ nào. Dù sao những hồn thể này quá mức nhỏ yếu, cao nhất cũng chỉ là Linh tam giai mà thôi.
Lấy thực lực Nam tử Vương Tọa, cần bao nhiêu mới có thể bão hòa? Lấy thời gian năm ngày Nghệ Phong đều không thể thu thập đủ, cho nên hắn lấy khôi lỗi ra để giúp đỡ. Lấy thực lực hai người bọn họ hẳn sẽ không quá khó.
Băng Ngưng nhìn trân trân hai người giống như máy bơm nước hút hồn thể liên tục, nàng nhịn không được hít sâu một hơi sau đó liếc mắt sang Nghệ Phong, chỉ thấy ánh mắt chăm chú hấp thu hồn thể Thổ Linh của hắn.
Lấy hồn thể của Thổ Linh tử vong tại chỗ một lúc Nghệ Phong liền phát hiện ra một điều, những thi thể của chúng sau khi chết cũng không chậm rãi tiêu tán mà dung nhập vào trong đất, phảng phất giống như là một phần của nhau.
– Không gian thật quỷ dị!
Nghệ Phong nhìn chằm chằm một cái Thổ Linh đang dung nhập vào trong đất.
– Nghệ Phong, chúng ta mau lấy hồn thể Thổ Linh đi thôi. Nếu không, sợ rằng khoảng cách sẽ ngày càng xa.
Băng Ngưng thúc giục.
Nghệ Phong gật đầu liền cùng Băng Ngưng đi tới một khu vực khác. Nam tử Vương Tọa và khỗi lỗi hấp thu một mảnh Thổ Linh rồi thu lại hình ảnh của bọn họ truyền về.
Băng Ngưng nhìn một mảnh Thổ Linh dày đặc, đấu khí băng hàn nhanh chóng tuôn ra, trong nháy mắt tiến nhập vào trong mấy trăm thân thể Thổ Linh lập tức bắt hồn thể của bọn chúng đông lại. Chỉ trong thời gian nửa khắc, mấy trăm năng lượng băng hàn bay ra mang theo hồn thể Thổ Linh chui vào trong bình ngọc.
Nghệ Phong thấy một màn như vậy, khóe miệng cũng xuất hiện tiếu ý. Thuộc tính của Băng Ngưng là năng lượng băng có chút kỳ lạ, nó giúp nàng vượt xa thực lực bản thân có thể lấy được hồn thể.
Còn Nghệ Phong thấy Thổ Linh ở trước mặt càng không thèm để ý. Nhiếp hồn sư có ưu điểm huống chi hắn còn là võ giả, quan trọng nhất chính là hắn sở hữu Phệ Châu là khắc tinh của Linh.
Nghệ Phong đồng thời thi triển nhiếp hồn thuật và đấu khí, trong đó ẩn chứa năng lượng Phệ Châu. Bình ngọc bị Nghệ Phong dùng năng lượng điều khiển phiêu phù trên hư không.
Dưới sự vận động nhiếp hồn thuật và đấu khí của Nghệ Phong, Băng Ngưng phát hiện một màn khiến nàng phải trừng mắt. Trong lúc bình ngọc đang phiêu phù trên hư không, những hồn thể của Thổ Linh giống như dòng nước chảy thẳng vào trong bình ngọc, Băng Ngưng xem mà không khỏi xoa mắt.