Phần 89: Bắc Hải cung
Tuy rằng Nghệ Phong biết lần này thời gian hắn bế quan không ngắn thế nhưng cũng không nghĩ tròn tới một tháng. Nguyên bản Nghệ Phong còn chuẩn bị ở lại Tội Ác Chi Thành một đoạn thời gian, thế nhưng hiện giờ cũng không dám dừng lại, hắn mang theo Nam tử Vương Tọa và khôi lỗi cùng nhau lên đường.
Nếu Nghệ Phong đáp ứng lão đầu tử tham gia thì nhất định sẽ không có ý định rút lui. Chỉ là không biết hiện giờ đi tới còn kịp không, nếu như bỏ lỡ thì đến khi đó Nghệ Phong sẽ không biết ăn nói thế nào với lão đầu tử.
Tuy rằng trong lời nói của lão đầu tử là để Nghệ Phong tùy ý thế nhưng Nghệ Phong nhìn ra lão đầu tử rất quan tâm tới lần Tụ Hội này.
Nghệ Phong cũng không biết Tụ Hội là lần đầu tiên Liễu Nhiên bước chân vào đại lục, cũng là một lần thành danh đầu tiên của hắn, trở thành người trẻ tuổi đệ nhất của đại lục. Cho nên lần Tụ Hội này hắn vô cùng coi trọng.
Đương nhiên, Liễu Nhiên cũng rất kỳ vọng vào Nghệ Phong đạt tới đỉnh cao như hắn năm đó, thậm chí còn muốn siêu việt hắn.
Kể từ đó, thậm chí Nghệ Phong không tiếc vận dụng hai cánh đấu khí chạy đi. Dưới tốc độ điên cuồng của hắn, chỉ qua ba ngày Nghệ Phong đã nhìn ra bóng dáng thành trì trước mặt, trong lòng cũng thở dài một hơi.
Trong lúc đang chuẩn bị thi triển hai cánh đấu khí chạy tới thành trì thì bị một thân ảnh quen thuộc hấp dẫn. Nghệ Phong nhìn lại thấy một đám người đang vây quanh một nữ tử bạch y, khóe miệng hắn chợt mỉm cười.
– Hình như vận khí của nữ nhân này luôn luôn không tốt, thế nhưng vận khí lại luôn luôn tốt! Mỗi lần đều gặp phải bản thiếu gia.
Băng Ngưng nhìn ba người vây quanh nàng, nhiệt độ bốn phía cũng bị giảm xuống kịch liệt. Nàng thật không ngờ đi đường ẩn núp những người này, cuối cùng vẫn bị bọn họ đuổi tới.
– Ngưng công chúa, ngươi không trốn thoát đâu, theo chúng ta trở về.
Một võ giả trong đó nói, hắn nhìn Băng Ngưng giống như cá trong chậu. Từ khi Băng Ngưng đào tẩu, chủ nhân bọn họ nổi giận phái người ra ngoài đuổi bắt, mặc kệ là thực lực hay số lượng đều có thể dễ dàng bắt được Băng Ngưng. Bọn họ vẫn không thể hiểu được vì sao chủ nhân coi trọng Băng Ngưng như vậy.
– Dù ta chết cũng sẽ không đi tới chỗ tên súc sinh đó.
Băng Ngưng lạnh lẽo nói, trong lòng nàng đã ôm chí quyết tử, nhưng thật không ngờ đối phương ép buộc như vậy, những người hắn phái tới đâu khiến nàng chắp cánh cũng khó thoát.
– Đã như thế, vậy đắc tội!
Nói xong, đấu khí mấy người võ giả tuôn ra, rất có ý tứ muốn động thủ.
– Hừ!
Băng Ngưng biết rõ không đỡ được thế nhưng nàng cũng không muốn bị đối phương bắt. Đấu khí trong cơ thể đồng dạng tuôn ra mang theo ý tứ liều mạng.
– Uy!
Trong lúc song phương chuẩn bị động thủ, thanh âm Nghệ Phong đột nhiên vang dội bên tai mọi người.
– Nữ nhân này còn chưa kịp lấy thân báo đáp ta. Các ngươi không được phép tới trước.
Vừa nói xong, thân ảnh của Nghệ Phong bỗng nhiên xuất hiện bên người Băng Ngưng, đám người vây quanh Băng Ngưng thấy đối phương xuất hiện vô thanh vô tức trước mặt bọn họ. Ánh mắt cả đám mạnh mẽ ngưng lại nhìn về phía Nghệ Phong, toàn bộ đều tỏ vẻ ngưng trọng.
– Vì sao ngươi ở chỗ này?
Băng Ngưng vẫn chưa quên lời nói của Nghệ Phong, nàng thấy Nghệ Phong xuất hiện không khỏi vui mừng hỏi.
Nghệ Phong nhún vai đáp:
– Ta lo lắng nữ nhân lấy thân báo đáp của ta bị người khác đoạt mất, cho nên vội vàng chạy tới đây.
– Phi!
Nguyên bản trong lòng Băng Ngưng còn đang vô cùng lo lắng, lúc này cư nhiên thả lỏng ra, nàng nghe Nghệ Phong nói vậy không khỏi đỏ mặt, nói lảng sang chuyện khác:
– Ngươi định tham gia Tụ Hội của Lâm Lang thế gia?
– Nàng cũng đi?
Nghệ Phong kinh ngạc, hắn nhìn Băng Ngưng suy nghĩ một chút nhưng thật ra không cảm thấy ngoài ý muốn. Dù sao Băng Ngưng có thành tựu như vậy, nếu như phía sau không có thế lực lớn chống đỡ thì Nghệ Phong cũng không tin.
– Ừm.
Băng Ngưng gật đầu, ánh mắt đặt lên người những võ giả ngăn cản nàng. Dọc đường bị những người này truy sát khiến nàng phải né tránh không thể đi vào Lâm Lang thế gia, thật vất vả mới tới được cửa lại bị đối phương ngăn cản.
– Nễu như là đi tham gia Tụ Hội vậy thì cùng nhau đi thôi!
Nghệ Phong tóm lấy bàn tay Băng Nhưng, dường như hắn không thấy đám người đang vây quanh, chuẩn bị mang theo Băng Ngưng rời đi.
– Tiểu tử! Ngươi muốn chết!
Một võ giả trong đó thấy Nghệ Phong không thèm nhìn bọn họ đã sớm nổi giận, hiện giờ thấy Nghệ Phong cư nhiên muốn mang người đi không khỏi tức giận. Đấu khí trong cơ thể hắn tuôn ra, một quyền mang theo mười thành đấu khí mạnh mẽ đánh về phía Nghệ Phong.
– Cẩn thận!
Băng Ngưng khẩn trương hô, võ giả này có thực lực ngũ giai. Tuy rằng nàng biết Nghệ Phong không kém thế nhưng từ lúc nàng rời đi, thực lực Nghệ Phong còn kém tên kia một bậc. Nghệ Phong phải đối mặt với công kích của võ giả mạnh như thế, sợ rằng sẽ không tốt.
– Không biết tự lượng sức mình!
Nghệ Phong đánh giá một câu đối với quyền thế của đối phương đang ập tới, cánh tay mạnh mẽ vung lên, một cỗ lực lượng tuôn ra ngoài đối chọi với công kích của đối phương.
Phụt…
Một kích của Nghệ Phong nhất thời khiến võ giả ngũ giai chật vật lùi về phía sau, khóe miệng trào ra một tia máu, phun lên trên hư không, vô cùng chói mắt.
Một màn này để tất cả mọi người dại ra, đặc biệt là Băng Ngưng, trong mắt nàng tràn đầy vẻ không dám tin tưởng. Một chiêu tùy ý của Nghệ Phong có thể khiến một Tôn giả ngũ giai bị ói máu, vậy thực lực hiện giờ của hắn mạnh tới đâu?
– Vì sao hắn có thể phát triển nhanh như vậy?
Băng Ngưng chấn động không ngừng, nàng cũng mới tấn cấp hai giai, may mắn đi vào cấp bậc ngũ giai, thế nhưng nếu muốn dùng một chiêu để ngũ giai ngang hàng phun máu thì không thể nghi ngờ là người si nói mộng. Điều này cũng chứng minh thực lực hiện giờ của Nghệ Phong đã vượt xa nàng.
Băng Ngưng nghĩ tới một loại khả năng không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh, nàng không thể lý giải cách thức tu luyện của Nghệ Phong.
Một chiêu cường thế của Nghệ Phong khiến đám người chuẩn bị công kích phải ngừng lại, vẻ mặt một võ giả trong đó biến ảo liên tục, lúc này tràn đầy tiếu ý nhìn về phía Nghệ Phong:
– Không biết bằng hữu đã nghe nói qua Bắc Hải cung chưa, cho Bắc Hải cung chút mặt mũi, đ giao nữ nhân này cho chúng ta! Bắc Hải cung nhất định sẽ hậu tạ.
– Bắc Hải cung? Chưa từng nghe qua!
Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi trả lời.
– Nếu như không có chuyện gì thì đừng cản đường bản thiếu gia, gần đây bản thiếu gia uống nước hơi nhiều, tính tình không tốt lắm.
Mọi người không rõ uống nước nhiều và tính tình không tốt có liên hệ gì với nhau, thế nhưng thấy Nghệ Phong như vậy, vẻ mặt cả đám cực kỳ khó coi. Bọn họ không nghĩ ra Nghệ Phong không cấp chút mặt mũi cho Bắc Hải cung.
Tuy rằng Bắc Hải cung không bằng Lâm Lang thế gia nhưng ở đại lục vẫn có chút danh tiếng.
– Mặc dù bằng hữu có vài phần thực lực nhưng nếu như chiến đấu thì ngươi sẽ không tốt đẹp gì.
Một võ giả trong đó hừ lạnh một câu, ý tứ uy hiếp rõ ràng.
Những lời này khiến Nghệ Phong đánh giá được thực lực đại khái của đoàn người. Hai ngũ giai, một thất giai, một bát giai, một cửu giai. Quả thật thực lực như vậy có thể dễ dàng bắt đi Băng Ngưng, cho dù là thực lực của hắn cũng vẫn có uy hiếp. Thế nhưng đó chỉ là tình huống có mỗi hai người.
Hiện giờ điều Nghệ Phong muốn làm nhất là thử uy lực của khôi lỗi.