Phần 62: Nhiều người cướp đoạt
Trong hơn mười người, một lão giả lông mày hồng, mặc thanh bào, trên mặt đầy vẻ sợ hãi lẫn vui mừng không thể tin được. Khi tâm thần dung nhập khí hải, hắn mơ hồ thấy được chút liên hệ với Phệ Châu.
Chút liên hệ này khiến hắn mừng rỡ như điên. Nhịp tim nhảy mạnh lên. Thậm chí nhịp đập của tim như vậy khiến hắn có cảm giác hít thở không thông. Hắn chưa từng có cảm giác như vậy. Thì ra nữ thần may mắn vẫn chiếu cố hắn.
Hai người mặc hắc bào liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được sự kinh ngạc trong mắt đối phương. Hai người có cơ hội nhận được Phệ Châu nhất lại không thu phục được Phệ Châu. Điều này khiến hai người không khỏi có chút tức giận. Ánh mắt tập trung trên người đang có liên hệ với Phệ Châu, rất có ý tứ muốn cướp đoạt.
Hơn mười ánh mắt nóng cháy nhìn chăm chú vào Phệ Châu. Điều này khiến lão giả lông mày hồng vốn đamg rung động rốt cục đã khôi phục lại. Trong lòng hắn đầy lo lắng. Tuy rằng thu phục được Phệ Châu, nhưng có thể nhận được hay không vẫn một vấn đề.
Bất quá, đã thu phục được Phệ Châu, dựa vào lực thôn phệ của Phệ Châu, với thực lực của hắn, cho dù đối mặt với Quân cấp vẫn có lực liều mạng. Cho dù đánh không lại, chung quy trốn không phải là vấn đề.
Nghĩ vậy, lão giả lông mày hồng thoáng an tâm. Ấn kết trong tay không ngừng thay đổi. Hiện tại quan trọng nhất là thu được Phệ Châu vào trong tay. Đây mới là điều quan trọng nhất. Bằng không, nếu như bị người khác biết hắn thu phục được Phệ Châu, rất có thể sẽ đánh chết hắn ngay tại chỗ. Không có Phệ Châu trong tay, hắn căn bản không ngăn cản được công kích của những người này.
Khi ấn kết của hắn vụng trộm nối tiếp, Phệ Châu bay như tên bắn về phía hắn.
– Không tốt!
Cảnh tượng này khiến tất cả đều sợ hãi. Một đám bạo phát Nhiếp Hồn Thuật đánh về phía Phệ Châu, ngăn cản Phệ Châu bay đi. Bọn họ đều hiểu được, có người bắt đầu thu Phệ Châu.
Tuy rằng Phệ Châu khủng khiếp, nhưng không có khả năng thôn phệ hết hơn mười đạo công kích. Dưới công kích của hơn mười đạo công kích, tốc độ bay của Phệ Châu liền giảm xuống, bị cản lại.
Lão giả lông mày hông bị ngăn cản dẫn tới phản phệ, phun ra một ngụm máu. Hắn tức giận gầm lên đầy giận dữ. Biết đã để lộ thân phận, hắn quát to:
– Những hứa hẹn vừa rồi của các vị đều cho chó ăn sao? Nói ai thu phục được thì thuộc về người đó?
Lão giả lông mày hồng gầm lên đầy giận dữ, nhưng không khiến mọi người dừng tay. Ngược lại tất cả ánh mắt đều tập trung ở trên người hắn. Đối với lời chất vất của lão giả lông mày hồng, bọn họ trực tiếp không thèm để ý. Dưới dụ hoặc của Phệ Châu, hứa hẹn tính cái gì chứ?
Thấy hơn mười người đều tập trung khí thế ở trên người hắn, rất có ý muốn giết chết hắn, lão giả lông mày hồng trở nên khẩn trương. Ấn kết trong tay không ngừng thay đổi. Phệ Châu liền phát ra bạo động trước nay chưa có.
Loại bạo động này khiến mọi người vội vàng nuốt đan dược thi triển Nhiếp Hồn Thuật ngăn cản. Trong khoảng thời gian ngắn không thể ra tay với lão giả lông mày hồng.
Lão giả lông mày hồng là một cường giả thành danh, thực lực thất giai cao cấp. Thân ảnh hắn mạnh mẽ chớp động, hung hăng bay về phía Phệ Châu, định nắm lấy. Hắn đã thu phục được Phệ Châu, bên cạnh Phệ Châu hắn có ưu thế tuyệt đối.
Người khác phải ngăn cản lực thôn phệ, nhưng hắn lại không cần.
– Ngăn cản hắn!
Mọi người hoảng hốt, nhìn lão giả lông mày hồng còn cách Phệ Châu chưa đến một thước, một đám sốt ruột hô lớn. Nếu đối phương nhận được Phệ Châu, quả thực là như hổ thêm cánh. Cho dù là Nhiếp Hồn Sư bát tinh cũng không chắc có thể làm gì được đối phương.
Một câu này khiến mọi người đồng thời bạo phát lực lượng, đánh về phía lão giả lông mày hồng.
Lão giả lông mày hồng thấy được lực lượng đánh về phía hắn, ấn kết trong tay mạnh mẽ biến đổi. Phệ Châu lại bạo động, thôn phệ hơn nửa lực lượng đánh về phía hắn. Nhưng vẫn còn sót lại không ít năng lượng. Nếu đánh vào người hắn, hậu quả sợ hết sức nghiêm trọng.
Lão giả lông mày màu hồng nhìn Phệ Châu ở ngay trước người, liên tục thi triển đạo Nhiếp Hồn Thuật phòng ngự, thân ảnh bay như tên bắn về phía trước. Dù trọng thương, hắn vẫn muốn nhận được Phệ Châu.
Cảnh tượng này khiến mọi người cảm thấy rất sốt ruột, nhưng lại không biết làm thế nào.
Lão giả lông mày màu hồng nhìn Phệ Châu ngay phía trước, còn cách chưa tới 10 cm, trong lòng mừng rỡ, hung hăng đưa tay chộp về phía trước.
Nhưng đúng vào lúc này, một tiếng gầm lên đầy giận dữ vang lên. Một cái đỉnh nhỏ màu xanh hung hăng đánh vào tay hắn. Sau khi cái đỉnh nhỏ đâm vào tay hắn xong, lại thu Phệ Châu vào trong. Sau đó xoay tròn rời về phía một hướng.
Không chỉ như vậy, lão giả lông mày màu hồng cũng bị năng lượng còn sót lại của mọi người đánh lên người. Máu từ trong miệng trào ra. Trên người có vài nơi bị đánh tới mức huyết nhục mơ hồ.
Tất cả điều này, đều phát sinh trong điện quang đá lửa.
– Hồn Ấn Đỉnh!
Lúc này mọi người đã không để ý lão giả lông mày màu hồng. Một đám nhìn cái đỉnh nhỏ kinh hãi kêu lên thành tiếng. Đối với trọng bảo Hồn Ấn Đỉnh của Nhiếp Hồn Sư, bọn họ đã từng nghe thấy. Không phải bản thân người thu phục Phệ Châu, không ai dám dễ dàng đụng tay vào. Đây là lý do vì sao hơn mười người người không ai dám ra tay chém giết.
Ngược lại người có Hồn Ấn Đỉnh lại khác hẳn. Hồn Ấn Đỉnh là linh khí có hiệu quả có thể ngăn cách sự thôn phệ của Phệ Châu. Áp chế Phệ Châu trong Hồn Ấn Đỉnh, không thể tốt hơn.
Khi mọi người kinh hãi trước Hồn Ấn Đỉnh, Hồn Ấn Đỉnh đã hạ xuống vị trí trung tâm của Phệ Châu. Vừa khéo ở vị trí đỉnh phủ đệ có một thanh niên mặc thanh bào đứng. Trong tay hắn cầm Hồn Ấn Đỉnh vừa thu hồi Phệ Châu.
Mọi người nhìn thanh niên mặc thanh bào đứng giữa bọn họ, không rõ người này có thể đột phá tầm mắt bọn họ vào đó từ lúc nào. Hắn xuất hiện quá mức quỷ dị!
Nghệ Phong thấy Phệ Châu không an phận, bạo động mãnh liệt trong Hồn Ấn Đỉnh, vội vàng thu hồi Hồn Ấn Đỉnh vào trong nạp linh giới. Hắn đúng là không kịp. Lúc này Phệ Châu đã được đánh dấu lạc ấn của người khác. Hắn muốn thu phục sẽ gặp nhiều khó khăn hơn.
Bất quá may mắn chính là, đoạt được Phệ Châu, mặc dù có chút phiền toái nhỏ, nhưng chung quy có thể giải quyết được.
Về phần Nghệ Phong làm thế nào có thể đột nhiên xuất hiện tại vị trí trung tâm, điểm này không khó hiểu lắm. Thành chủ ở ngay trên cánh tay hắn, đi thông qua bảo tháp tới vị trí trung tâm quả thực dễ như trở bàn tay.
Bản thân Phệ Châu này chính là trấn thành chi bảo. Năm đó, nam tử vương tọa và cường giả Thánh Cấp vận dụng lực không gian, trực tiếp đặt Phệ Châu ở vị trí này.
Nhìn Nghệ Phong thu hồi Phệ Châu vào Hồn Ấn Đỉnh, trong mắt một đám đầy vẻ tham lam. Không chỉ đối với Phệ Châu, còn muốn cả Hồn Ấn Đỉnh.
– Làm thịt tiểu tử kia!
Mọi người hét lớn. Một đám bạo phát Nhiếp Hồn Thuật, tấn công về phía Nghệ Phong. Không có Phệ Châu áp chế, bọn họ phát huy lực lượng kinh khủng hơn rất nhiều.
Nhìn hơn mười đạo công kích đánh về phía hắn, Nghệ Phong vội vàng hô:
– Tiền bối!
– Yên tâm! Bọn họ không gây thương tổn cho ngươi được! Mở…
Trên cánh tay truyền đến một tiếng hét lớn. Vị trí Nghệ Phong đang đứng hình thành một lốc xoáy, cuốn Nghệ Phong vào.
Hơn mười đạo năng lượng công kích vị trí Nghệ Phong vừa đứng. Không gian bị đánh vào hoàn toàn dập nát. Nhưng Nghệ Phong lại biến mất không thấy.
– Truyền Tống Trận?
Mọi người hoảng hốt nói. Trong mắt đầy vẻ khiếp sợ. Tuy rằng thành trì viễn cổ có Truyền Tống Trận không có gì là kỳ lạ. Nhưng kỳ lạ là sao đối phương có thể vận dụng? Chẳng lẽ hắn là người viễn cổ của tòa thành trì này?
Bất quá, mọi người lập tức phủ nhận.