Phần 562: Nàng cũng là nữ nhân
– Ngươi đủ âm hiểm.
Hồng Thánh nhìn Nghệ Phong, trên mặt tràn đầy sắc thái giận dữ.
Nghệ Phong cười ha ha nói:
– Ta không biết ta âm hiểm hay không âm hiểm. Nhưng mà ta biết rõ, chỉ cần chuyện tình ta chiến thắng Chí Tôn truyền đi, mặt mũi của ngươi sẽ không còn nữa. Chí Tôn đứng hàng chót nhất, đúng là danh bất hư truyền a.
Sắc mặt Hồng Thánh biến thành khó coi đến cực điểm, rất hiển nhiên lời nói của Nghệ Phong kích thích hắn rất lớn.
Hồng Thánh hít sâu một hơi, cũng không nói thêm cái gì với Nghệ Phong nữa, thân ảnh chớp động bay nhanh đi. Hắn biết rõ, lại giao phong với Nghệ Phong tuyệt đối không đòi được chỗ tốt, Ngũ hành chi lực chữa thương thế rất có hiệu quả, tuy Nghệ Phong bị hắn kích trọng thương, nhưng so với thương thế của mình hiển nhiên nhẹ hơn rất nhiều. Huống chi Nghệ Phong có lực khôi phục khủng bố, càng đánh càng có hại.
Nghệ Phong thấy Hồng Thánh rời đi, hắn cũng không ngăn cản. Tuy đánh bại đối phương, nhưng Nghệ Phong rất rõ ràng, tuy rằng hiện tại hắn có thể đánh bại được Chí Tôn, thế nhưng Chí Tôn đã trọng thương không phải hiện tại hắn có thể chém giết.
Mà Yêu Hậu nhìn Hồng Thánh bại lui, đã sớm ngốc trệ tại chỗ. Trong óc chỉ có một ý nghĩ: Nghệ Phong chiến thắng Chí Tôn, Nghệ Phong chiến thắng Chí Tôn.
Trên mặt Yêu Hậu tràn đầy vẻ rung động, đại lục không ai không biết tin tức này đại biểu cho cái gì, chỉ cần tin tức này truyền ra đại lục, tất nhiên sẽ nhấc lên sóng to gió lớn, mà cổ sóng to gió lớn này sẽ mạnh hơn tất cả phong ba lúc trước. Thậm chí, lúc trước Nghệ Phong buông bỏ vị trí thiếu Thánh chủ, tự hủy kinh mạch cũng không bằng tin tức lúc này.
Điều này có phải là nói, đại lục xuất hiện một vị Chí Tôn nữa. Hơn nữa là Nghệ Phong tại thời điểm chưa đạt tới Chí Tôn, lại có thực lực đánh bại Chí Tôn vị.
– Nhìn ta như vậy làm gì?
Nghệ Phong nhìn Yêu Hậu ngơ ngác nhìn hắn, khẽ cười cười.
Yêu Hậu dùng tay lau máu trên khóe miệng của Nghệ Phong một chút, rất chân thành đánh giá Nghệ Phong một chút nói:
– Ngươi thật sự là Nghệ Phong?
Nghệ Phong kinh ngạc, không nghĩ Yêu Hậu lại hoảng hốt đến loại tình trạng này, nhìn Yêu Hậu nhún nhún vai nói:
– Nàng cho rằng ta là ai?
Nhận được câu trả lời của Nghệ Phong, Yêu Hậu dùng tay nhéo nhéo mặt Nghệ Phong, động tác này lại khiến Nghệ Phong không kịp phản ứng, Yêu Hậu sợ hãi kêu một câu, đột nhiên nhào vào trong ngực Nghệ Phong, hét lên một tiếng nói:
– Ngươi trở thành Chí Tôn. Chí Tôn a!
Nghệ Phong cảm nhận thân thể ấm áp của Yêu Hậu, đặc biệt song phong mềm mại co dãn trước ngực dán vào người, trong lòng không ức chế nổi dâng lên một cổ hỏa diễm mãnh liệt, nhìn nữ nhân xinh đẹp, yêu kiều đến cực điểm này, hung hăng vỗ đồn bộ Yêu Hậu một cái, nhìn nàng hung dữ nói:
– Đừng dụ hoặc ta, nếu không ta sẽ cho nàng phải hối hận.
Yêu Hậu cảm giác bộ vị mẫn cảm bị Nghệ Phong vỗ, lúc này mới ngừng lại sự điên cuồng của nàng. Đồn bộ truyền đến một dòng điện, khiến nàng hung hăng cắn bờ vai Nghệ Phong một cái nói:
– Tiểu đệ đệ, ngươi thật to gan, dám thừa cơ chiếm tiện nghi của ta.
Nghệ Phong cố gắng áp chế cảm giác đau đớn trên bờ vai truyền tới, đấu khí mau chóng vận chuyển lên hóa giải, nhìn Yêu Hậu nói:
– Nàng có thể chiếm tiện nghi của ta, vì cái gì ta không thể chiếm tiện nghi của nàng a.
Yêu Hậu nhìn Nghệ Phong cười hi hi nói:
– Bởi vì ngươi là tiểu đệ đệ.
Nghệ Phong nổi giận, nhìn Yêu Hậu nói:
– Ta nhắc nhở nàng một lần nữa. Ta đã lớn rồi.
– Phải không? Cho ta xem một chút!
Yêu Hậu rất lưu manh nhìn Nghệ Phong.
Một câu nói kia, khiến Nghệ Phong khó thở, lập tức nắm lấy tay nàng định bỏ vào chỗ đó. Điều này khiến Yêu Hậu hoảng sợ, tranh thủ thời gian nắm lấy tay Nghệ Phong, liếc mắt nhìn Nghệ Phong nói:
– Được rồi, ta tin tưởng ngươi là đại đệ đệ.
Nghệ Phong nhìn thấy trên mặt Yêu Hậu đã chuyển thành ửng đỏ, kiều diễm vô cùng, đặc biệt hé ra cặp môi đỏ mọng cực kỳ mê người, Nghệ Phong vừa mới hơi chút áp chế hỏa khí, lúc này trực tiếp bốc lên lần nữa.
Nghệ Phong rất chăm chú nhìn Yêu Hậu nói:
– Ta nhớ được, trước đây nàng chiếm tiện nghi của ta, hôn ta hai cái.
Yêu Hậu nghe được Nghệ Phong nói, cười hi hi nói:
– Đó là ta ban thưởng ngươi.
– Ừ! Hiện tại ta cũng ban thưởng cho nàng.
Nghệ Phong nhìn Yêu Hậu, rất chân thành nói.
Nói xong, Nghệ Phong đột nhiên cúi xuống, hôn lên đôi môi đỏ mọng của Yêu Hậu.
– Ngô…
Yêu Hậu thật không ngờ Nghệ Phong to gan như vậy, nàng không kịp phản ứng, đã bị Nghệ Phong xâm nhập trong miệng.
Nghệ Phong xâm nhập trong miệng Yêu Hậu, có chút tham lam hôn Yêu Hậu. Thầm nghĩ mỗi ngày nữ nhân dụ hoặc này khi dễ hắn, nếu không để cho nàng một chút giáo huấn, thật sự coi mình là Liễu Hạ Huệ, là tiểu hài tử xấu xa vô hại năm đó.
Yêu Hậu bị Nghệ Phong hôn, ánh mắt của nàng trừng thật to, nàng cũng thật không ngờ Nghệ Phong sẽ như thế, khiến nàng trở tay không kịp, dẫn đến một màn này.
Yêu Hậu có thể cảm giác được Nghệ Phong vô cùng tham lam, mà khiến Yêu Hậu có chút xấu hổ là, nàng rõ ràng không tự chủ được phối hợp với Nghệ Phong, giống như không phản cảm đối với việc Nghệ Phong làm như vậy. Thân thể không kìm lòng được có một ít phản ứng.
Mà Yêu Hậu phối hợp, giống như càng khiến Nghệ Phong nhấc lên dũng khí vô hạn, tay đột phá quần áo của Yêu Hậu, tiến vào trong thân thể xinh đẹp đẫy đà của Yêu Hậu, khiến Nghệ Phong có chút vui đến quên cả trời đất.
Tay của Nghệ Phong một đường trèo lên, rất nhanh tiếp xúc cái bụng trắng mịn phẳng lì của Yêu Hậu, dưới tình huống Nghệ Phong không kìm lòng được vuốt ve, rốt cục Yêu Hậu kịp phản ứng, dùng hàm răng cắn môi Nghệ Phong một cái.
– A…
Nghệ Phong đau đớn buông môi ra, Yêu Hậu nhìn vết máu thẩm chảy trên đầu lưỡi Nghệ Phong, sắc mặt càng đỏ hồng, trừng mắt nhìn Nghệ Phong, sau dó nhìn cách tay của Nghệ Phong trong quần áo của mình, vội vàng ngăn chặn tay Nghệ Phong còn đang di động, mang theo thanh âm rung động nói:
– Cứ như vậy, đừng nhúc nhích!
Nghệ Phong nhìn bộ dáng Yêu Hậu, lúc này Yêu Hậu càng thêm mị hoặc ngàn vạn.
Nghệ Phong ôm Yêu Hậu đang có chút run rẩy, đè nặng lỗ tai Yêu Hậu nói:
– Đại đệ đệ muốn làm thì sao bây giờ?
Yêu Hậu nghe được Nghệ Phong nói, tâm thần và thân thể cũng không nhịn được run lên, càng cảm giác được một chỗ trên thân thể Nghệ Phong đè nặng thân thể của nàng.
Yêu Hậu cố gắng dẹp loạn nội tâm rung động nổi lên trong lòng nàng, nhìn Nghệ Phong nói:
– Ta là sư tôn của Đại Nhi.
Nghệ Phong hơi sững sờ, trầm mặc một hồi lâu, đột nhiên nhìn Yêu Hậu nói:
– Nhưng nàng cũng là nữ nhân.
Một câu nói kia của Nghệ Phong, khiến Yêu Hậu bấy lâu vẫn luôn áp chế dục vọng, rốt cuộc không ức chế nổi, nguyên bản đè nặng tay Nghệ Phong dần dần nới lỏng ra, một câu này là muốn lừa gạt Nghệ Phong, cũng là để lừa gạt mình, nhưng khi ý nghĩ này không còn tác dụng nữa, phòng ngự của Yêu Hậu triệt để buông ra.
Nhìn Yêu Hậu chủ động hôn hắn, Nghệ Phong càng không áp chế nổi, hai người lại có chút ít điên cuồng, không biết là bởi vì nguyên nhân thân phận của hai người, hay là lúc trước áp chế cảm tình, giờ phút này bạo phát ra càng hung mãnh dị thường.
Quần áo hai người, cứ như vậy bị xé nát, sau khi Nghệ Phong bố trí kết giới, toàn bộ không gian bị che kín. Chỉ còn lại có thanh âm rên rỉ không ngừng.
Chương 1643…
– Ngươi có phải cảm thấy rất đắc ý đúng không?
Yêu Hậu nhìn chỗ kia của mình mang theo vết máu sưng đỏ, có hận ý nhìn Nghệ Phong, người này thật không biết thương hương tiếc ngọc.
Nghệ Phong cảm giác rất ủy khuất, hắn nhìn Yêu Hậu nói:
– Ta nói qua cho nàng ta là đại đệ đệ, hơn nữa điều này cũng không thể trách ta.
Nghệ Phong không có ý tứ nói, là chính nàng một mực nói muốn.
– Phi!
Sắc mặt Yêu Hậu có chút phiến hồng, đột nhiên nhìn Nghệ Phong nói:
– Ta thật không biết tại sao lại nghe chuyện ma quỷ của ngươi.
Nhớ tới điên cuồng vừa rồi, trên người Yêu Hậu xuất hiện vẻ ửng đỏ mê người lần nữa. Cảm giác hết sức thoải mái khiến Yêu Hậu không kìm lòng được ôm chặt Nghệ Phong, dán vào ngực Nghệ Phong. Đại khái nàng thật không ngờ sẽ có một ngày nàng và tiểu hài tử xấu xa lúc trước đi đến một màn này.
– Trở về làm sao ngươi nói chuyện với Đại Nhi?
Yêu Hậu đột nhiên nghiền ngẫm nhìn Nghệ Phong.
Một câu nói kia khiến Nghệ Phong rụt cổ, nhìn Yêu Hậu kinh tâm táng đảm nói:
– Nếu không ta giao nhiệm vụ gian khổ này cho nàng được không?
Yêu Hậu nở nụ cười hi hi, hôn nhẹ lên ngực Nghệ Phong một cái. Không thể tưởng được người ngay cả Chí Tôn còn không sợ, lại vì chuyện này tạo thành vẻ mặt như thế.
– Ta nói cũng được!
Nghệ Phong rõ ràng cảm giác được Yêu Hậu thở dài một hơi:
– Bất quá ta sẽ nói ngươi dùng sức mạnh.
– …
Nghệ Phong bị Yêu Hậu lăn qua lăn lại mà mồ hôi lạnh ứa ra, lập tức hít sâu một hơi nói:
– Nói đi. Nàng có điều kiện gì?
Yêu Hậu cười hì hì nhìn Nghệ Phong, khóe miệng mang theo một tia tiếu dung nghiền ngẫm:
– Còn chưa nghĩ ra, chờ ta nghĩ kỹ sẽ nói cho ngươi biết.
Yêu Hậu nhìn Nghệ Phong quay mặt đi chỗ khác như không để ý tới nàng, nàng dùng môi khẽ hôn trên mặt Nghệ Phong một ngụm nói:
– Hi hi, ta cũng không có da mặt dày như ngươi. Thật không biết làm sao bị ngươi lừa gạt, ma xui quỷ khiến trao thân cho ngươi. Nếu truyền đi sư tôn đoạt nam nhân với đồ đệ, thanh danh của ta sẽ rất xấu.
Nghệ Phong nghe được Yêu Hậu nói, đột nhiên ôm Yêu Hậu vào lòng, dùng đầu đè nặng Yêu Hậu, rất chân thành nói:
– Cho dù thật sự có bêu danh, ta cũng sẽ không để cho nàng gánh chịu.
Yêu Hậu nghe được Nghệ Phong nói, thân thể rõ ràng nóng lên lần nữa, hai tay ôm lấy Nghệ Phong, phun lan nhả khí bên tai Nghệ Phong nói:
– Ta còn muốn!
– Còn muốn?
Nghệ Phong nhìn Yêu Hậu mà nao nao.
Yêu Hậu dưới tình huống Nghệ Phong không có cử động, không ngờ lại lật mình đè lên người Nghệ Phong.
Sau khi điên cuồng là phải trả giá thật nhiều, trong cơn đau đớn nóng bỏng, Yêu Hậu và Nghệ Phong ngây người thật lâu ở một chỗ, lúc này Yêu Hậu mới dần dần khôi phục lại. Mà sau khi Yêu Hậu khôi phục lại, cùng Nghệ Phong trở về tổng bộ Thánh Âm Tông, sau đó liền đẩy Nghệ Phong ra, rất hiển nhiên, Yêu Hậu chưa biết đồng thời đối mặt Thi Đại Nhi cùng Nghệ Phong như thế nào.
Đương nhiên, đối với điểm này Nghệ Phong cũng không quan tâm, hắn và Chí Tôn chiến đấu một hồi, thu hoạch cũng rất nhiều. Nghệ Phong đang muốn bế quan suy tư một chút.
Mà Nghệ Phong trở lại Tội Ác Chi Thành cũng không bao lâu, đại lục lại một lần nữa lâm vào trong điên cuồng, không biết từ nơi nào truyền ra một tin tức, Nghệ Phong rõ ràng đối chiến với Chí Tôn, hơn nữa thắng Hồng Thánh.
Tin tức này giống như cuồng phong bạo vũ khiến tất cả thế lực lớn đều lâm vào trong rung động. Đương nhiên rất nhiều người bắt đầu nghi vấn. Rất nhiều người chạy tới hiện trường đánh nhau, bọn họ đến hiện trường đánh nhau, nhìn địa phương này giống như vừa xảy ra tận thế, nguyên một đám bị chấn động đến rung rẩy. Mà cũng ẩn ẩn tin tưởng nơi này có Chí Tôn đánh nhau.
Mà thời điểm mọi người chú ý Nghệ Phong và Hồng Thánh lại phát hiện Tội Ác Chi Thành không hề có bất cứ hành động gì, tất cả đểu đang trong bế quan. Hai người đều không phát biểu bất luận ngôn ngữ gì.
Chỉ có điều, phiên bản tin tức này truyền ra rất đa dạng, khiến rất nhiều người cũng tin tin tức này là thật.
Vừa nghĩ tới Nghệ Phong có thể có thực lực đánh bại Chí Tôn, tất cả mọi người trên đại lục cảm giác người này chính là một yêu nghiệt. Mỗi một lần truyền ra tin tức của hắn, luôn có thể nghe được chuyện tình thực lực của hắn tăng vọt.
Chí Tôn a! Đây tương đương với thần trong bọn họ, mà tồn tại như vậy lại bị một người chưa tới Chí Tôn đánh bại. Điều này đại biểu cho cái gì?
Nguyên một đám nghĩ vậy, không khỏi cảm giác được trái tim băng giá lẫn hoảng sợ.
Đối với tin tức này, Nghệ Phong tự nhiên có nghe thấy, không chút nghĩ ngợi cũng biết là Yêu Hậu cố ý phát tán ra. Lúc ấy ngoại trừ ba người bọn họ, đã không có người sống. Đương nhiên, đối với tin tức này, Nghệ Phong cũng không kháng cự, để nhiều người biết rõ thực lực của hắn, cũng sẽ ít đi rất nhiều phiền toái.
Mà đồng dạng, tin tức này khiến Tội Ác Chi Thành lâm vào trong điên cuồng, những võ giả thân thiết với Nghệ Phong trong Tội Ác Chi Thành vừa nghe được tin tức này đều mau chóng chạy tới chỗ hắn hỏi rõ thực hư, dưới tình huống Nghệ Phong cười cười mà không nói gì tỏ vẻ đồng ý. Tội Ác Chi Thành rốt cục triệt để sôi trào, Tội Ác Chi Thành bọn họ rốt cục cũng có Chí Tôn thuộc về mình. Nhất cử trở thành một trong những thế lực đỉnh cao nhất của đại lục.
Mà Nghệ Phong đồng ý, khiến đám người Yêu Ngọc triệt để ngốc trệ, ánh mắt nhìn Nghệ Phong giống như nhìn một con quái vật.
Mà Nghệ Phong trong Tội Ác Chi Thành vẫn đánh Thái Cực như trước, trừ đánh Thái Cực, Nghệ Phong không có gì khác để làm. Đối với võ giả bình thường mà nói, thấy Nghệ Phong đánh bài quyền chậm rãi này, trừ cảm thấy tân kỳ ra thì không có cảm giác đặc biệt gì khác, mà người có thực lực đạt tới cấp độ nhất định, lại càng xem càng đắm chìm trong đó.
Lại một ngày sau khi Nghệ Phong đánh Thái Cực xong, Yêu Thánh xuất hiện ở bên người Nghệ Phong, nhìn Nghệ Phong nói:
– Ngươi bộ quyền pháp này ngươi học được từ nơi nào? Ta lại có loại cảm giác không nhìn thấu.
Nghệ Phong khẽ mỉm cười nói:
– Từ một nơi xa xôi và thần kỳ.
Yêu Thánh có chút nhíu mày, thấy Nghệ Phong cũng không muốn nói quá nhiều, hắn cũng không tiếp tục đề tài này, chỉ có điều, bộ quyền pháp này có thể khiến hắn cũng trầm mê trong đó, không khỏi khiến người ta hoảng sợ. Trên đời này, có thể khiến hắn trầm mê như thế có thể đếm được trên đầu ngón tay. Coi như là công pháp Thiên giai đỉnh phong cũng không thể để hắn quá mức để ý. Đạt tới cấp độ như bọn họ, chiêu thức đều là vô chiêu thắng hữu chiêu.
– Ngươi thực sự đánh bại Hồng Thánh?
Yêu Thánh chuyển động con mắt nhìn Nghệ Phong nói.
– Ừ! Dùng một chút kế, thắng nhỏ một bậc. Nếu bằng vào thực lực chân thật, còn kém hắn một ít.
Nghệ Phong cười nói.
Yêu Thánh cười nói:
– Thắng chính là thắng, không có mưu kế hay không mưu kế gì cả. Ha ha, ta vốn cho là ngươi sẽ thiệt thòi lớn đối với phương diện lực lượng thiên địa, thật không ngờ Ngũ hành hợp nhất của ngươi rõ ràng thần kỳ đến ngay cả lực lượng thiên địa cũng có thể không đếm xỉa tới.
Nghệ Phong lắc lắc đầu nói:
– Điều này cũng chưa hẳn nói như vậy, chỉ có điều Ngũ hành hợp nhất chính là một loại lực lượng thiên địa khác. Loại lực lượng này, so với bất luận một loại lực lượng đều không kém hơn.
Yêu Thánh thở nhẹ ra một hơi nói:
– Đáng tiếc ngươi không có pháp tắc bản nguyên, bằng không, bước ra một bước kia mà nói… Khụ, thực muốn biết một chút, người đạt tới cấp độ này sẽ như thế nào, Thần linh, cái từ này ngẫm lại cũng khiến người ta cảm giác nhiệt huyết sôi trào.