Phần 542: Quyết định của Hạ Chỉ Mộng
Nghệ Phong rất nhanh gặp được Yêu Ngọc, rất hiển nhiên Yêu Ngọc dưới sự trợ giúp của Yêu Thánh, thực lực tăng lên trên diện rộng. Mà từ trong miệng Yêu Ngọc, Nghệ Phong cũng biết Yêu Thánh chính là lão tổ tông của hắn. Mà Yêu Ngọc, lúc này đã thành thiếu Yêu chủ.
Yêu Ngọc làm thiếu Yêu chủ, hộ vệ bên người so với Nghệ Phong còn hoành tráng hơn. Bên người luôn có hai đại lão làm tùy tùng. Điều này khiến thực lực của Tội Ác Chi Thành tăng lên một mảng lớn lần nữa.
Sau khi ngắn ngủi tiếp xúc với Yêu Ngọc, Nghệ Phong và Yêu Ngọc liên thủ làm chuyện tống trận song song. Hai người ra tay, công việc rất đơn giản, không đến một ngày đã hoàn thành được truyền tống trận song song này.
Sau khi Truyền Tống Trận hoàn thành, Yêu Ngọc đột nhiên nhìn Nghệ Phong nói:
– Đại ca, ta và đại ca cùng một chỗ đi Tần gia trang a.
Nghệ Phong kinh ngạc, lập tức nhìn Yêu Ngọc nói:
– Yêu Thánh tiền bối gần đây không tham dự nội đấu ở giữa Chí Tôn, ngươi tham dự trong đó, sợ là Yêu Thánh tiền bối sẽ mất hứng.
Mặc dù Yêu Ngọc là một trợ lực cực lớn, nhưng Nghệ Phong lại không thể không lo lắng Yêu Thánh nghĩ gì, nếu hắn cho rằng Nghệ Phong lợi dụng Yêu Ngọc ép buộc hắn tham dự vào cuộc chiến tranh giữa Chí Tôn mà nói, thực sự không biết hắn sẽ nổi giận như thế nào.
Yêu Ngọc lắc lắc đầu nói:
– Không có việc gì! Làm thiếu Yêu chủ, Yêu Tộc tương lai cũng là ta tiếp nhận. Ta chung quy phải có lập trường của mình.
Nghe Yêu Ngọc nói, Nghệ Phong lắc đầu, vỗ vỗ bả vai Yêu Ngọc:
– Ngươi đi hỏi Yêu Thánh tiền bối trước đã. Nếu hắn đồng ý mà nói, vậy ngươi đi cùng ta. Nếu không đồng ý, ngươi giúp ta trấn thủ Tội Ác Chi Thành. Tội Ác Chi Thành cũng cần người trấn thủ.
Yêu Ngọc nhíu mày. Thật lâu sau mới nhẹ gật đầu, tuy Yêu Ngọc muốn giúp Nghệ Phong. Nhưng mà hắn cũng minh bạch thân phận hiện tại của hắn, mỗi một hành động của hắn đều đại biểu cả Yêu Tộc.
Nghệ Phong và Yêu Ngọc trở lại Tội Ác Chi Thành, mà khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là, Hạ Chỉ Mộng vẫn luôn bế quan trong Tội Ác Chi Thành, rốt cuộc lại xuất hiện ở trước mặt Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn Hạ Chỉ Mộng so với trước kia đã nhiều hơn một phần lạnh nhạt, nhiều hơn một phần khí chất mị lực, trầm mặc hồi lâu, nàng nhìn Nghệ Phong nói:
– Ngươi đi theo ta. Ta có việc tìm ngươi.
Nghệ Phong nhìn Yêu Ngọc nhẹ gật đầu, sau khi Yêu Ngọc rời khỏi, Nghệ Phong một đường đi theo Hạ Chỉ Mộng đến gian phòng của nàng. Sau khi đến gian phòng của Hạ Chỉ Mộng, Hạ Chỉ Mộng lại trầm mặc, thật lâu không mở miệng.
– Có chuyện gì sao?
Nghệ Phong nhìn Hạ Chỉ Mộng hỏi, không biết nữ nhân này làm cái quỷ gì, gọi hắn đến lại không nói câu nào.
Hạ Chỉ Mộng thở nhẹ ra một hơi, giống như quyết định gì đó, trên mặt thoáng hiện một tia đỏ ửng, nhìn Nghệ Phong hỏi:
– Bản công pháp ta đưa cho ngươi, ngươi có tu luyện qua không?
– A…
Nghệ Phong a một tiếng, bản công pháp này hắn đã dùng chút thời gian xem qua. Hoàn toàn là công pháp dùng nữ nhân làm lô đỉnh, thuộc về công pháp song tu thượng thừa. So với công pháp lúc trước Thi Đại Nhi cho của hắn còn mạnh hơn mấy lần.
– Ngẫu nhiên tu luyện qua!
Nghệ Phong đáp.
Hạ Chỉ Mộng nghe Nghệ Phong nói như vậy, cắn cắn môi, nhìn Nghệ Phong nói:
– Như thế, ta sẽ giao bản thân mình cho ngươi.
Nói xong, hai tay Hạ Chỉ Mộng rút sợi tơ bên hông ra.
Nghe được Hạ Chỉ Mộng nói như vậy, Nghệ Phong kinh ngạc không thôi. Thật không ngờ Hạ Chỉ Mộng lại hạ quyết định này. Đối với Hạ Chỉ Mộng, Nghệ Phong muốn nói không có ý nghĩ này nọ là không thể nào. Một tuyệt đại giai nhân như vậy, hơn nữa cùng nàng từ trước tới nay luôn có mập mờ nhàn nhạt. Nam nhân luôn muốn chiếm thành của mình. Nghệ Phong không phải quân tử, hắn cũng muốn đẩy ngã Hạ Chỉ Mộng.
Bất quá, Nghệ Phong sẽ không xấu xa đến mức dùng sức mạnh đối với Hạ Chỉ Mộng, cho tới nay Nghệ Phong đều cho rằng Hạ Chỉ Mộng thật sự coi hắn là bằng hữu tốt, không có tình cảm gì với hắn.
Chỉ là không có nghĩ đến, giờ phút này Hạ Chỉ Mộng lại chủ động nói loại lời này.
Thời điểm sợi tơ bị rút ra, thân thể hoàn mỹ của Hạ Chỉ Mộng hiện rõ trong mắt Nghệ Phong, toàn thân trắng muốt giống như tuyết đọng, tản ra xinh đẹp mị hoặc tột cùng, chỉ dùng mắt để nhìn đã có thể cảm nhận được xúc cảm co dãn kinh người và trắng nõn trong đó.
Nghệ Phong nhìn kiều khu hoàn mỹ, trong mắt không ức chế nổi hiện rõ vẻ nóng bỏng, đối với một nam nhân mà nói, trừ khi là công năng nào đó vô dụng. Bằng không tuyệt đối không ngăn cản nổi dụ hoặc như vậy.
Trên người Hạ Chỉ Mộng ửng đỏ, dùng thanh âm rung động thấp giọng nói:
– Thánh Nữ Quyết của ta đã đại thành. Sớm muộn cũng cho nam nhân, ta tình nguyện cho ngươi.
– A…
Hạ Chỉ Mộng đột nhiên ngẩng đầu nhìn Nghệ Phong, rất chân thành nói:
– Hiện tại ngươi đang trong trung tâm dòng nước xoáy, thực lực càng mạnh đối với ngươi càng có lợi. Ta cũng không ghét ngươi, nếu như muốn làm lô đỉnh cho một nam nhân mà nói. Ta muốn lựa chọn ngươi.
Hạ Chỉ Mộng mang theo ngượng ngùng rung động, đối với Nghệ Phong, mặc dù không cần đạt tới loại yêu say đắm như Tần Y. Nhưng trong tất cả nam nhân, không thể nghi ngờ nàng thích Nghệ Phong nhất. Mà Nghệ Phong lúc này, thực lực đối với hắn rất quan trọng. Hạ Chỉ Mộng hầu như nhất định trở thành lô đỉnh của nam nhân, cuối cùng buông xuống rụt rè của nàng.
Hạ Chỉ Mộng nhìn Nghệ Phong nói:
– Ngươi muốn hay là không muốn?
– Muốn…
Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi hồi đáp, hắn lại không phải người ngu, một tuyệt đại giai nhân cũng chủ động buông rụt rè như vậy. Nghệ Phong há có thể cự tuyệt.
Trong nội tâm đồng Nghệ Phong có chút xúc động, lúc trước thời điểm nhìn thấy Hạ Chỉ Mộng, Hạ Chỉ Mộng còn có thể áp chế Thánh Nữ Quyết không ít thời gian. Chỉ là hiện tại đại thành, chắc là nàng cố gắng tu luyện. Nhưng đúng như Hạ Chỉ Mộng nói, lúc này Nghệ Phong đang trong đầu sóng ngọn gió, thực lực đối Nghệ Phong là điều quan trọng nhất, vì Nghệ Phong, nàng nguyện ý giao bản thân mình cho Nghệ Phong.
Thời điểm hai tay Nghệ Phong ôm lấy Hạ Chỉ Mộng, thân thể Hạ Chỉ Mộng có chút cứng ngắc. Sau đó mới chậm rãi mềm ra, đầu lưỡi có chút ngây ngốc phối hợp với Nghệ Phong.
Tay của Nghệ Phong vuốt ve trên thân thể của Hạ Chỉ Mộng, đồng thời cởi quần áo của hắn ra, da thịt của Hạ Chỉ Mộng dưới tay hắn, có thể cảm nhận được sự co dãn kinh người trong đó, Nghệ Phong có chút tham lam lấy tay đè nặng chỗ ngạo nghễ của Hạ Chỉ Mộng, khiến thân thể Hạ Chỉ Mộng càng thêm đỏ ửng.
Lúc hô hấp hai người dần dần ồ ồ lên, thân thể Nghệ Phong đè lên người Hạ Chỉ Mộng, Hạ Chỉ Mộng cảm giác hạ thân của mình có vật thể lạ tiến vào, thân thể run lên, nhìn Nghệ Phong, dùng thanh âm như ruồi muỗi phun lan nhả khí bên tai Nghệ Phong:
– Nhẹ một chút!
Nghệ Phong gật đầu, trong nội tâm yên lặng thi triển pháp môn song tu. Thời điểm Nghệ Phong tiến vào trong thân thể Hạ Chỉ Mộng, Nghệ Phong có thể cảm giác được toàn thân Hạ Chỉ Mộng giống như tinh thể hòa tan, một cổ lực lượng từ chỗ hai người kết hợp tuôn ra.
Dưới loại tình huống tuôn ra này, lực lượng toàn bộ không gian bao phủ cả hai người, lực lượng không gian hội tụ thành thực chất, mạnh mẽ vọt thẳng vào trong thân thể hai người, sau đó không ngừng tuần hoàn trong thân thể hai người.
Dưới loại tuần hoàn này, Nghệ Phong có thể cảm giác hơn phân nửa lực lượng trong đó đều dung nhập vào trong thân thể hắn.
Mà lực lượng trong cơ thể Hạ Chỉ Mộng, giống như là trung gian tiếp dẫn, lực lượng không gian đều hội tụ ở bên cạnh hai người.