Phần 474: Gặp Triệu lão
Sau khi trở về Tội Ác Chi Thành hơn nửa tháng, cuối cùng Nghệ Phong cũng bước đi trên Truyền tống trận của Thánh Địa. Nghệ Phong biết, ở một phía khác của truyền tống trận, rất nhiều người đang chờ hắn.
Thông qua truyền tống trận của lão đầu tử, Nghệ Phong rất nhanh đã tới được Thánh Địa. Khi vào Thánh Địa, hắn không vội đi Thánh Thành mà ngược lại, tới nơi ở của Ngũ trưởng lão trước.
Khi đến nơi ở của Ngũ trưởng lão, Nghệ Phong chỉ thấy hai người Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão, ba vị trưởng lão còn lại đều không thấy. Mà khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là, hai vị trưởng lão rõ ràng đã đạt tới trình độ Thánh cấp.
Hai vị trưởng lão thấy Nghệ Phong, cười ha ha nói:
– Vừa rồi chúng ta còn đang nói, tiểu tử ngươi không biết sẽ ở trong tổ ấm Tội Ác Chi Thanh bao lâu nữa, không ngờ ngươi lại trở về nhanh như vậy. Ngoài chúng ta đang chữa bệnh ra, nếu ngươi về muộn vài ngày, Thánh Thành quyết định phái người đi buộc ngươi trở về.
– Buộc bản đế trở về? Vậy bọn họ cũng phải có thực lực này a!
Nghệ Phong cười nói. Tuy rằng hắn biết Thánh Thành sâu không thể lường, nhưng nếu muốn tới Tội Ác Chi Thành buộc hắn trở về, hẳn vẫn có chút khó khăn.
Tam trưởng lão cười nói:
– Ngươi a… Vẫn hay kiêu ngạo như vậy! Tuy nhiên, Tội Ác Chi Thành hiện tại quả thực có vài phần vốn liếng để nói lời này. Trừ phi là phái võ giả cấp bậc đại lão, bằng không thật đúng là không làm gì được tiểu tử ngươi.
Nhị trưởng lão ở bên cạnh cũng xen lời nói:
– Ngươi có thể nói cho ta biết, ngươi rốt cuộc đã đạt tới trình độ nào hay không? Một kiếm chém chết Thánh Cấp, so với sư phụ người còn khí phách hơn.
Trước mặt trưởng lão, Nghệ Phong đương nhiên sẽ không che giấu, nhún nhún vai nói:
– Tam giai!
– Tam giai?
Tam trưởng lão sửng sốt, hơi giật mình:
– Sao lại chỉ có tam giai? Không phải trên Ngũ giai sao?
Nghe Tam trưởng lão hỏi, Nghệ Phong nhịn không được tức giận mắng một tiếng:
– Kháo… Ngươi cho ta là yêu nghiệt sao? Trong thời gian bốn năm sao có thể đột phá từ Quân Cấp đến trên ngũ giai?
Tam trưởng lão cười to nói:
– Nếu nói ngươi không phải yêu nghiệt, thật sự là không mấy người tin. Tuy nhiên, thực lực tam giai có thể một kiếm chém chết một Thánh Cấp, thật đúng là làm cho người ta kinh ngạc.
Nghệ Phong trừng mắt nhìn, quay sang hai vị trưởng lão nói:
– Chúc mừng hai vị trưởng lão đã đạt tới Thánh Cấp!
Tam trưởng lão cười nói:
– Cũng là may mắn. Lần trước mấy người chúng ta phụ giúp trị liệu cho ngươi đã lĩnh ngộ được lực lượng pháp tắc. Hơn nữa lúc này đại lục khôi phục lại mật độ linh khí như thời viễn cổ, bất kể là tu luyện hay lĩnh ngộ lực pháp tắc đều dễ hơn rất nhiều. Nhờ vậy mới giúp chúng ta đột phá.
– Ba vị trưởng lão khác đâu? Cũng đột phá rồi sao?
Nghệ Phong hỏi.
Tam trưởng lão lắc đầu nói:
– Mấy người đại ca còn đang bế quan, hy vọng cũng có thể đột phá. Trình độ Thánh Cấp này, muốn đột phá còn cần phải có kỳ ngộ nữa.
Nghe Tam trưởng lão nói, Nghệ Phong gật đầu:
– Hai vị trưởng lão, ta muốn gặp đại lão Thánh Thành. Chuyện này không có vấn đề gì chứ?
Tam trưởng lão cười mắng:
– Với thực lực của ngươi hiện tại, muốn gặp đại lão Thánh Thành đương nhiên không có vấn đề. Chỉ là, trước tiên ngươi nên gặp Triệu lão đi. Triệu lão chờ ngươi cũng lâu rồi, gặp hắn so với gặp đại lão Thánh Thành có ích hơn nhiều.
Nghệ Phong ngẩn ra, lập tức gật đầu. Tuy rằng không biết Triệu lão có thân phận gì nhưng Nghệ Phong cũng không phải kẻ ngu si, đã sớm đoán ra địa vị của Triệu lão tại Thánh Thành không thể coi thường.
– Cũng tốt! Đã như vậy, ta đi Vũ Kỹ các trước!
Nghệ Phong nói.
Hai vị trưởng lão gật đầu, đột nhiên thấp giọng nói bên tai Nghệ Phong:
– Chuyện của lão gia hỏa Liễu Nhiên kia cũng nên nói với Triệu lão một chút. Hắc hắc, Triệu lão đối với việc Liễu Nhiên thông đồng với nữ nhân Tiên Phủ cũng vô cùng mất hứng. Gia hỏa Liễu Nhiên cũng thật là, nhiều năm như vậy vẫn không quên được nữ nhân kia. Thật không biết nữ nhân đó có gì tốt đẹp. Hiên Huyên so với nàng cũng đâ kém bao nhiêu.
Nghệ Phong nghe Tam trưởng lão nói, trong lòng không khỏi nở nụ cười khổ, nghỉ thầm lão đầu tử thật đúng là biết chọc nhiều người tức giận. Ngay cả năm vị trưởng lão đối với việc hắn thông đồng với nữ nhân Tiên Phủ cũng cảm thấy bất mãn. Tuy nhiên, chuyện này cũng khó trách. Đối với Tà Tông mà nói, thông đồng với nữ nhân Tiên Phủ, cũng giống như thông đồng với nữ nhân của kẻ thù giết cha vậy!
– Chuyện này ta tự có chừng mực!
Nghệ Phong nói:
– Ta sẽ nói với Triệu lão!
Tam trưởng lão vỗ vỗ vai Nghệ Phong nói:
– Nếu gặp sư phụ ngươi, nhắc nhở hắn, không nên phụ Hiên Huyên. Vì hắn, nàng thậm chí sẵn sàng khai chiến với Tiên Phủ. Tên Liễu Nhiên này cũng không biết may mắn đến mức nào!
Nghe ý tứ đố kỵ mười phần trong lời nói của Tam trưởng lão, Nghệ Phong nhún nhún vai cười cười, cũng không để ý tới Tam trưởng lão, cất bước đi về phía Vũ Kỹ các, trong lòng không khỏi có chút bất đắc dĩ. Lát nữa gặp Triệu lão, thật đúng là phải cẩn thận hành sự. Không ngờ Triệu lão cũng bất mãn với lão đầu tử.
Nghệ Phong đến bên ngoài Vũ Kỹ các, khom người thi lễ nói:
– Vãn bối đến quấy rầy Triệu lão!
– Tới đây!
Ngay khi Nghệ Phong nói xong, một thân ảnh đã rơi xuống trước mặt hắn. Tốc độ này khiến trong lòng hắn thầm giật mình. Thật không ngờ với thực lực đã đạt đến tam giai, hắn vẫn không biết Triệu lão đột ngột xuất hiện trước mặt mình như thế nào.
Thực lực của Triệu lão khiến Nghệ Phong càng thêm cung kính:
– Ra mắt Triệu lão!
Triệu lão gật đầu nói:
– Không tồi! Thời gian bốn năm có thể đạt đến trình độ này, cũng đủ khiến ta kinh ngạc.
– Triệu lão nói đùa, so với ngài, ta còn kém xa.
Nghệ Phong cười hắc hắc nói:
– Chuyện này, Triệu lão, có thể nói cho ta biết, thực lực của ngài đến cấp nào rồi a?
Triệu lão liếc mắt nhìn Nghệ Phong nói:
– Chờ khi ngươi đạt đến trình độ nhất định, tự nhiên sẽ biết. Chỉ là, tuy rằng thực lực của ngươi hiện tại không tồi, nhưng ta vẫn hy vọng ngươi nhanh chóng đạt đến ngũ giai, lực lượng ngưng tụ thành một điểm, như vậy mới có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nghệ Phong nghe Triệu lão nói, gật gật đầu:
– Vãn bối tận lực!
Triệu lão thản nhiên nói:
– Cục diện hiện tại của đại lục đã không phải ngươi tận lực là có thể đủ. Không có thực lực nhất định, với thân phận của ngươi, làm sao có thể chống đỡ được công kích của người khác.
Nghệ Phong nghe Triệu lão nói, cười khổ một tiếng, nghĩ thầm Triệu lão này thật đúng là biết cách dọa người.
– Hơn nữa, ngươi đã muốn xuất đầu vì sư phụ ngươi, có thể không có thực lực nhất định sao? Tiên Phủ sẽ để ngươi yên sao? Có thể, ngươi chỉ là chuyện nhỏ. Lực lượng của kẻ muốn uy hiếp ngươi, so với ngươi mạnh hơn rất nhiều.
Triệu lão nói.
Nghe Triệu lão nói, Nghệ Phong lẩm bẩm trong miệng:
– Nếu như Thánh Thành xuất đầu vì lão đầu tử, còn cần đến bản Đế sao? Lão đầu tử mang theo Ngạo Tuyết trốn trong Thánh Thành một thời gian, ai dám đến tìm phiền toái?
Triệu lão nghe những lời này của Nghệ Phong, hơi nhíu mày nói:
– Thánh Thành há có thể để truyền nhân của kẻ thù truyền kiếp ở lại trong đó. Đừng nói Tiên Phủ năm đó chém giết khiến các tiền bối chết không nhắm mắt, kể cả các vị trưởng lão Thánh Tông cũng sẽ không đồng ý. Sư tôn ngươi quả thực đại nghịch quá mức. Cho dù muốn ở một chỗ với Ngạo Tuyết, để nàng làm tiểu thiếp, mặt mũi chúng ta cũng tốt hơn một chút.
Nghe câu đó, trán Nghệ Phong không khỏi có thêm mấy vệt đen. Truyền nhân của Tiên Phủ, Thánh Cấp của Tiên Cảnh, bị lập làm tiểu thiếp, các ngươi đương nhiên thoải mái rồi. Thế nhưng, Tiên Phủ e là sẽ càng hận không thể phân thây lão đầu tử…