Phần 467: Đại lục chi biến
– Yêu Ngọc! Nghệ Phong đã bốn năm chưa có trở về phải không?
Trên đỉnh Tội Ác Chi Thành, một thân ảnh đưa lưng về phía Yêu Ngọc, ánh mắt sâu thẳm nhìn chăm chú vào phương hướng Huyết Sắc Thiên Đường.
– Bốn năm lẻ năm ngày.
Yêu Ngọc không chút nghĩ ngợi trả lời. Mấy năm này, Tần Y cùng Điệp Vận Du dùng việc chờ hắn về làm cuộc sống.
– Bốn năm! Kỳ Nhi cũng đã hơn ba tuổi rồi.
Tần Y có chút cảm xúc nói.
Yêu Ngọc thấy chân mày Tần Y nhíu lại liền an ủi:
– Đại tẩu yên tâm đi. Đại ca khẳng định không có chuyện gì. Dù sao cũng không nghe thấy người nào trên đại lục nhìn thấy Nghệ Phong. Hơn nữa, ta đã hỏi thăm một vị trưởng bối, người nói cho ta biết rất có thể đại ca đã tiến vào Trường Sinh bí cảnh.
– Trường Sinh Bí Cảnh?
Tần Y nhíu mày, lắc đầu, nàng bỏ ý nghĩ này đi.
– Được rồi. Ta tin tưởng hắn nhất định sẽ trở lại. Yêu Ngọc, thế cục đại lục hiện tại như thế nào?
– Vẫn như cũ! Khắp nơi tranh đấu không ngừng, đại quy mô thì không có. Nhưng trung, tiểu quy mô thì diễn ra như cơm bữa. Bên Tiên Cảnh có lẽ bị Liễu tiền bối chọc giận.
Yêu Ngọc thở dài một hơi nói.
Tần Y vẫn trầm mặc giống như trước, Tiên Cảnh đã phái người tới đối phó với Ngạo Tuyết và Liễu Nhiên. Trong một lần giao chiến, Ngạo Tuyết bị võ giả Tiên Cảnh đánh trọng thương, nếu không phải Liễu Nhiên kịp thời trở về thì e rằng nàng đã bị bắt đi.
Điều này đã hoàn toàn chọc giận Liễu Nhiên, hắn không từ một thủ đoạn này đối phó với Tiên Cảnh, nhưng cũng không ngăn cản Tiên Phủ tiếp tục gây phiền toái cho hắn. Liễu Nhiên không cố kỵ, bất kể tất cả, trực tiếp tiến đến một cứ điểm thế lực siêu cấp của Tiên Cảnh, giết chết Thánh cấp duy nhất của người ta.
Nanh vuốt của mình bị chém giết, Tiên Phủ sao có thể không nổi giận? Bọn họ đều dựa vào thế lực Tiên Cảnh, nếu không cho họ một cái công đạo thì làm sao có thể phục chúng?
Tiên Cảnh không chút nghĩ ngợi, rốt cục đã vận dụng thực lực chân chính để đối phó Liễu Nhiên.
Vốn dĩ đây chỉ là tranh đấu giữa Tiên Cảnh và Liễu Nhiên, Thánh tông không tham dự. Nhưng làm cho mọi người nhức đầu chính là sau khi Liễu Nhiên diệt một thế lực siêu cấp liền mang theo Ngạo Tuyết biến mất, không biết đã đi đâu. Mặc dù Tiên Cảnh đã phái ra vô số thủ hạ tìm nhưng vô vọng.
Trong lúc Tiên Cảnh phái người đi tìm thì Hiên Huyên – tông chủ Thánh Âm tông đời trước không biết uống nhầm thuốc gì lại phái vô số võ giả đi ngăn cản người của Tiên Cảnh. Hai phe giao tranh kịch liệt, khiến không ít võ giả chết đi.
Nhất thời, hai phe triệt để kích phát mâu thuẫn. Sau đó, Yêu Hậu lại giết hơn mười cường giả Quân cấp của đối phương, khiến Tiên Cảnh nổi giận.
Thánh Âm Tông tự nhiên không phải là đối thủ Tiên Cảnh, liên tiếp lùi về phía sau. Bất quá, Thánh Âm Tông thất thế cũng khiến người ở Thánh Thành đứng ngồi không yên. Dù sao, Thánh Âm Tông trên thực tế cũng là thực lực của Thánh Thành. Tiên Cảnh ngươi đối phó với Thánh Âm tông, chẳng phải không để Thánh thành vào mắt sao?
Một vị tổ sư Thánh cấp của Thánh địa xuất thủ, hiển nhiên hiệu quả bất đồng. Mâu thuẫn giữa Tiên Cảnh cùng Thánh Thành triệt để kích phát, một khắc đó phong vân bắt đầu dâng lên trên toàn đại lục. Tiên Cảnh cùng Thánh Thành không ngừng tranh đấu, mặc dù cao tầng cố gắng áp chế Thánh cấp ra tay, nhưng căn bản không thể ức chế hoàn toàn.
Ngươi muốn giết chết tử tôn của ta, ta có thể ngồi yên được sao? Ngay cả những Thánh cấp cao cao tại thượng này cũng vậy.
Toàn bộ đại lục thật giống như bị cuốn vào một vòng xoáy khổng lồ. Khắp nơi tranh đấu không ngừng. Liên minh Tiên Cảnh và thánh tông càng ngày càng gay gắt. Mặc dù đại lão thượng tầng không động thủ, nhưng Thánh cấp hạ tầng thỉnh thoảng vẫn có một vài người.
Trong sự rung chuyển, rốt cục mọi người mới hiểu được đại lục luôn yên tĩnh lại ẩn chứa nhiều cường giả tới như vậy. Trước kia Quân cấp chưa nói tới, ngay cả Thánh cấp cũng vô cùng hiếm, nhưng giờ đây tùy lúc có thể gặp được. Tất cả những người không quen biết nội tình, lần đầu tiên cảm thấy thực lực của Tiên Cảnh cùng Thánh Thành sâu không lường được.
– Đại tẩu! Tranh đấu giữa Thánh Thành cùng Tiên Cảnh không ngừng mở rộng. Sợ là sớm muộn gì cũng có một ngày lan đến Tội Ác Chi Thành của chúng ta. Dù sao Tội Ác Chi Thành đã sớm gắn nhãn Thánh tông. Huống chi, người muốn đối phó với đại ca cũng không ít.
Yêu Ngọc hồi đáp.
– Hừ! Bọn họ dám đến, vậy thì để cho bọn họ tới!
Trong mắt Tần Y lóe lên hàn quang, Tội Ác Chi Thành không đến mức phải sợ bất kỳ ai.
Yêu Ngọc thấy Tần Y biểu hiện thái độ như thế, hắn suy nghĩ một chút quả thật có gì quá lo lắng. Thánh Thành đã có hắn và Tần Y. Thực lực của hắn tự nhiên không cần phải nói, Thánh cấp nhất giai căn bản không phải đối thủ. Bằng vào thân thể long xà của Yêu Ngọc cùng với pháp tắc thôn phệ đủ để ngạo thị tầng lớp Thánh cấp đê giai.
Về phần Tần Y càng không cần phải nói, bốn năm qua nàng luôn hấp thu tinh đan chí tôn. Mặc dù không đến mức trực tiếp giúp nàng trở thành Chí Tôn. Nhưng khi Yêu Ngọc nhìn Tần Y, hắn luôn có cảm giác nàng sâu không lường được. Lúc này nếu Tần Y có đụng phải Thánh cấp ngũ giai hẳn cũng không rơi vào thế hạ phong.
Về phần Tội Ác Chi Thành, trừ hai người bọn họ đứng đầu thì số lượng võ giả Quân cấp không ít. Ngay cả Tử Âm, nữ nhân của Nghệ Phong cũng đạt tới Quân cấp, những người khác không cần phải nói.
Bất quá, mấy năm này đại lục quả thật cực kỳ thích hợp cho việc tu luyện. Bởi mật độ linh khí đột nhiên tăng gấp mấy lần. Tội Ác Chi Thành tiếp cận Huyết Sắc Thiên Đường nên linh khí so với các nơi khác còn nồng đậm hơn nhiều. Tu luyện tại đây hiệu quả hơn xa các nơi khác trên đại lục. Hơn nữa trước đó Nghệ Phong mang về không ít công pháp và các loại tài nguyên. Lúc này Tội Ác Chi Thành đã sớm trở thành một thế lực siêu cấp.
– Có phát hiện Liễu tiền bối ở đâu hay không?
Tần Y đột nhiên hỏi.
– Không có!
Yêu Ngọc lắc lắc đầu nói:
– Lấy thực lực của Liễu tiền bối, nếu muốn ẩn nấp thì không người nào có thể phát hiện được.
Tần Y thở dài một hơi nói:
– Nếu Nghệ Phong trở lại trách cứ ta thì không biết phải làm sao.
– Điều này cũng không thể trách đại tẩu. Liễu tiền bối cũng là lo lắng mình liên lụy tới Tội Ác Chi Thành mới rời đi.
Yêu Ngọc an ủi.
Tần Y trầm mặc một hồi rồi nói:
– Liễu tiền bối căn bản không cần làm như vậy. Lấy thực lực của hắn cộng thêm chúng ta. Trừ phi là đại lão Tiên Cảnh tự mình xuất thủ, bằng không ai cũng không thể làm gì chúng ta.
Yêu Ngọc lắc lắc đầu nói:
– Có lẽ Liễu tiền bối có ý nghĩ của mình!
– Đúng rồi! Ngươi tra ra nữ nhân của Tiên Cảnh kia có thân phận ra sao?
Tần Y đột nhiên nghĩ đến một điểm gì đó rồi hỏi Yêu Ngọc.
Một lần tình cờ, nàng cùng một nữ nhân giao thủ, nhưng khiến Tần Y rung động chính là, thực lực của nữ nhân này không thấp hơn mình. Hai người đấu bất phân thắng bại, đều chịu một chút thương thế.
Nghĩ đến thủ đoạn công kích của nữ nhân đó, trong lòng Tần Y cũng có chút phát lạnh.
Từ lúc nào Tiên Cảnh có một nữ nhân như vậy, với thực lực của nàng, chắc hẳn phải ở cấp bậc đại lão. Nhưng bất kể là tiền bối Thánh tông, hay là tiền bối Tần gia trang cũng chưa từng nghe thấy người này. Điều này làm cho Tần Y kinh dị, lấy thực lực tin đan chí tôn của nàng cũng không thể đối phó với nữ nhân kia? Thực lực của nàng kinh khủng tới mức nào?