Phần 464: Thừa nhận
Võ giả nghe thấy Thánh chủ nói như vậy liền trầm mặc, đối với ý nghĩ này, hắn cũng không dám đánh giá là xấu hay tốt.
Thấy Thánh chủ một lúc lâu không mở miệng, hắn cẩn thận hỏi:
– Vậy người tên là Nghệ Phong đó, Thánh chủ muốn xử lý như thế nào?
– Phân phó xuống. Tất cả các võ giả nhìn thấy Nghệ Phong phải lấy lễ Thánh chủ đối đãi, còn ngươi tự mình dẫn người đi bảo vệ hắn. Không được để hắn xảy ra điều gì ngoài ý muốn.
Nói tới đây, thánh chủ dừng lại một chút, trong mắt lóe lên hàn quang:
– Nếu ai dám đánh chủ ý tới hắn thì giết không tha!
Võ giả trong lòng chấn động, vội vàng khom người nói:
– Rõ!
Bất quá, trong lòng hắn đối với chuyện Thánh chủ thừa nhận Nghệ Phong là thiếu tôn chủ cảm thấy không thể tin nổi. Không ai không biết địa vị này tượng trưng cho điều gì.
– Ừ! Ngươi đi xuống đi. Nếu nhìn thấy Nghệ Phong, gọi hắn tới đây gặp ta.
Thánh chủ nhẹ giọng nói.
– Vâng! Ta sẽ an bài ổn thỏa.
Võ giả cúi người thi lễ với Thánh chủ, hắn không dám chậm trễ, thân ảnh chớp động đã biến mất, chuẩn bị đi phân phó cho thủ hạ.
Ở tiên cảnh này lại khôi phục trạng thái yên tĩnh như cũ. Chỉ là bên trong bảy màu mông lung, ánh mắt của thánh chủ hơi suy tư, một lúc sau mới thản nhiên nói:
– Có lẽ nên gặp mấy lão gia hỏa một chút.
– Người đâu?
Thánh chủ nhẹ giọng hô một câu, nhất thời một võ giả lập tức xuất hiện bên ngoài bảy màu mông lung, võ giả này khom người chờ thánh chủ phân phó.
– Giúp ta chuẩn bị một số thiếp mời, mời các đại Chí Tôn tới đây hội tụ.
Thánh chủ nhàn nhạt nói.
Trong lòng võ giả giật mình, nhưng ngay lập tức hắn khom người nói:
– Dạ!
– Ừ. Đi xuống chuẩn bị đi! Nhớ không được bỏ sót!
Thánh chủ nhắc nhở một câu.
Võ giả hiểu Thánh chủ nhắc nhở câu không nên bỏ sót là có ý gì, tức là vị kia cũng phải mời. Nghĩ tới đây, hắn lại càng thêm kinh ngạc.
Sau khi võ giả lui xuống, thánh chủ nhẹ giọng thì thầm một tiếng:
– Ta rất ngạc nhiên tại sao ngươi có thể phá hư huyền môn để tiến vào bí cảnh này? Ha ha, năm đó chìa khóa được chia làm chín phần, ngươi có thể tìm được và tới đây, có thể nói là một kỳ tích.
Mà ở các thế ngoại đào nguyên khác trên bí cảnh, tin tức được truyền tới rất nhanh.
– Không được đi trêu chọc Nghệ Phong. Bất quá, phái thêm người giám sát hắn.
– Đi xuống đi! Chuyện này ta đã biết.
– Lão già này muốn làm cái gì? Hắn bồi dưỡng đệ tử từ lúc nào?
– Phân phó xuống, nếu nhìn thấy Nghệ Phong thì trực tiếp chém giết.
Các tin tức không ngừng từ những nơi thâm sâu cùng cốc truyền ra, khiến cả bí cảnh trở nên điên cuồng. Nhưng tin tức này còn chưa nguội thì có một tin tức còn nóng hơn truyền ra. Thánh chủ từ trước đến giờ không có động tác, vào thời khắc này đột nhiên mời tất cả các Chí Tôn trong bí cảnh tề tụ. Hắn làm vậy là có ý gì?
Tất cả võ giả trên đại lục bắt đầu suy tính mọi chuyện, ngay cả các Chí Tôn cũng âm thầm suy đoán.
Dĩ nhiên, lúc này Nghệ Phong đã tiến vào ma vực, vì thế không thể biết được ở bí cảnh đã xảy ra chuyện gì. Hiện tại hai mắt Nghệ Phong đang lóe sáng, bởi trước mặt hắn là một con Mị cửu giai.
Mới đầu gặp con Mị này, trong mắt Nghệ Phong mang theo vẻ không dám tin. Nhưng sau khi định thần lại thì phát hiện đây đúng là một đầu Mị cửu giai. Nó đã vượt qua khỏi phạm vi Mị và tiếp cận hình thái nhân loại. Lúc này, nhìn Mị cửu giai, Nghệ Phong còn tưởng đây là một võ giả. Bởi vì từ trên người nó có linh khí huyễn ảo ra y phục, ánh mắt lấp lánh hữu thần. Nếu không phải Nghệ Phong thân là nhiếp hồn sư, có thể phát giác ra Mị thuật, quả thực nghĩ kẻ đang ngăn cản mình là một võ giả Thánh cấp.
Mị cửu giai! Cấp bậc này trong đám Mị rất hiếm thấy, so với ma thú cấp chín còn hiếm hơn, bởi Mị cấp độ này rất khó phát triển. Nghệ Phong không ngờ tới, ở trong ma vực lại bắt gặp một đầu Mị cấp bậc này.
Nhớ tới khống Mị thuật của mình, nếu có thể không chế một con Mị tương đương với Thánh cấp. Đó là chuyện tuyệt vời đến cỡ nào? Khôi lỗi Mị Thánh cấp. Hắn tin rằng điều này có thể khiến người khác đỏ mắt vì ghen tức.
Nghệ Phong nhìn đầu Mị cửu giai trước mặt, khí tức của hắn khóa chặt lấy nó.
Mà Mị hiển nhiên chỉ cảm giác được hồn thể của Nghệ Phong rất khổng lồ, nhưng cũng rất quen thuộc. Nếu nó có thể cắn nuốt được hồn thể này, nói không chừng có thể tăng thêm một tầng nhỏ.
Lúc trước nó may mắn đạt tới cửu giai là do cắn nuốt được linh hồn cường đại của một vị Thánh cấp. Hồn thể của người thanh niên trước mặt hiển nhiên còn cao hơn vị Thánh cấp năm đó không ít.
Mị tham lam nhìn chăm chú vào Nghệ Phong.
Nghệ Phong tự nhiên biết đầu Mị này đang có suy nghĩ gì, hắn cười ha ha nói:
– Nếu ngươi muốn hồn thể của bản thiếu gia thì lại đây mà lấy.
Mị hóa thành hình người ngao lên một tiếng, lực lượng cường đại của nó phóng ra, oanh kích Nghệ Phong.
Đây chỉ là công kích mang tính dò xét, khóe miệng mang theo một tia cười lạnh. Hắn không chút nghĩ ngợi tung ra một quyền, lực lượng công kích của Mị lập tức sụp đổ trong nháy mắt.
– Nhân loại! Ma Vực là địa bàn của ta. Ngươi không phải là đối thủ của ta.
Mị có chút cao ngạo nhìn Nghệ Phong nói.
Nghệ Phong cười ha ha:
– Bản đế vừa lúc thiếu một nô bộc, ngươi rất thích hợp.
Nói xong, lập tức Nghệ Phong thi triển khống Mị thuật lên người của Mị cửu giai.
Nhiếp Hồn thuật mới đánh tới gần với Mị đã bị nó cắn nuốt hoàn toàn. Đối với Mị có thực lực như nó, việc khống chế cực kỳ khó khăn, căn bản không dễ dàng làm được. Chuyện này còn khó khăn hơn cả việc Nghệ Phong đánh bại Thánh cấp tứ giai đỉnh phong.
Lấy thực lực Nghệ Phong hiện giờ, muốn thu thập Mị cửu giai rất dễ dàng, nhưng muốn khống chế nó thì lại quá khó khăn.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, mặc dù khó khăn, nhưng hắn sẽ không buông tha cơ hội tốt như vậy. Mị cửu giai khó có thể gặp một lần.
– Không biết sống chết!
Mị tức thì nóng giận, với tính đặc thù của nó, chỉ cần võ giả chưa đạt tới Thánh cấp ngũ giai thì nó không cần quan tâm. Thế nhưng tên võ giả trước mặt lại vọng tưởng muốn thu nó làm nô bộc, điều này khiến nó triệt để tức giận.
Lực lượng hùng hậu từ trong cơ thể nó tràn ra, hóa thành một cơn lốc xoáy cuốn về phía Nghệ Phong. Thấy năng lượng kinh khủng do Mị tạo thành, sắc mặt Nghệ Phong hơi trầm ngưng. Rất hiển nhiên, đầu Mị cửu giai này mạnh hơn hắn nghĩ mấy phần.
Năng lượng tương khắc từ trong cơ thể bay ra, trấn áp công kích của Mị. Dưới sự trấn áp, cơn lốc xoáy đang tiến tới lập tức bị yếu đi đi vài phần. Nghệ Phong đánh một quyền phá tan luồng năng lượng do Mị tạo thành.
Công kích của mình bị võ giả này hủy diệt dễ dàng, khiến Mị có vẻ sợ hãi. Người này còn mạnh hơn trong tưởng tượng của nó một chút. Vốn trong lòng còn mang tâm tư khinh thị, nhưng từ cảm giác của nguyên hồn, nó thấy được Nhiếp Hồn thuật của đối phương cũng không thấp. Hiện giờ nó không còn dám có ý khinh thường đối với Nghệ Phong.