Phần 450: Phệ Linh Nộ Bạo
Sắc mặt Khải Nam biến đổi, thân ảnh chớp động cấp tốc chạy trốn. Thủy chi pháp tắc thi triển đến mức tận cùng, tuy nhiên vẫn bị ngư xoa của đối phương từng bước xé rách.
– Chết tiệt! Làm sao lại mạnh như vậy?
Trong lòng Khải Nam tức giận mắng to một tiếng, nhưng tốc độ không chậm chút nào.
Nghệ Phong tự nhiên sẽ không để Ngưu Quý đuổi giết Khải Nam. Pháp tắc tương sinh tương khắc của hắn được vận chuyển đến mức độ mạnh nhất đánh vào ngực Ngưu Quý. Nơi Long Kiếm đi qua, một vệt ngân quang xuất hiện khiến người bình thường không thể nhìn rõ động tác của Nghệ Phong.
Nhưng rất hiển nhiên Ngưu Quý không phải bình thường người, thấy công kích của Nghệ Phong bén nhọn như thế, hắn quyết đoán bỏ qua Khải Nam, vận đấu khí ngăn cản.
Thực lực tam giai phối hợp linh khí cấp năm, bộc phát lực lượng kinh khủng bực nào. Cho dù Nghệ Phong có pháp tắc tương sinh tương khắc cũng rơi vào thế hạ phong. Ngư xoa và Long Kiếm giao phong, thanh âm kim khí va chạm vang lên liên tiếp.
Dưới cỗ lực lượng khổng lồ này, Nghệ Phong bị chấn bay ra ngoài.
Ngưu Quý thu ngư xoa lại, lạnh lùng nhìn ba người Nghệ Phong, hắn hừ một tiếng nói:
– Chờ các ngươi có linh khí cấp năm thì hãy quay lại đấu với bản Thánh cấp.
Ngũ hành tuần hoàn trong cơ thể Nghệ Phong điên cuồng chuyển động. Khí huyết đang quay cuồng trở nên bình tĩnh lại, thấy Ngưu Quý nói vậy thì lạnh nhạt đáp:
– Mặc dù Linh khí cấp năm cường hãn. Bất quá, cường hãn thì như thế nào? Còn không phải sẽ vào tay chúng ta sao?
– Vậy thì phải xem thủ đoạn của các ngươi.
Ngưu Quý lạnh mắt nhìn mấy người Nghệ Phong.
Ánh mắt Nghệ Phong nhìn vào giới chỉ của đối phương, thản nhiên nói:
– Ta khuyên ngươi nên giao giới chỉ ra, tránh cho lát nữa sẽ phải bẻ ngón tay.
Ngưu Quý cười ha ha nói:
– Ta chờ các ngươi tới bẻ gãy đây.
Sau khi nói xong, ngư xoa của Ngưu Quý công kích Nghệ Phong, rất rõ ràng hắn biết chỉ cần giết chết Nghệ Phong thì hai người kia không còn gì đáng ngại.
Nhìn xiên cá bay tới, Nghệ Phong không có ý tứ giao phong chính diện với đối phương, thân ảnh không ngừng chớp động. Nhờ Thân pháp Mị Ảnh, cho dù thực lực của Ngưu Quý có mạnh hơn Nghệ Phong một cấp cũng không thể làm gì được Nghệ Phong.
Xiên cá không ngừng công kích Nghệ Phong, nhưng hắn luôn biến mất trong phạm vi công kích của Ngưu Quý.
– Chẳng lẽ ngươi chỉ biết trốn sao? Nếu muốn lấy đồ trong tay ta thì đừng chạy nữa.
Ngưu Quý cười lạnh nói.
Nghệ Phong không để ý tới lời châm chọc của đối phương, hắn quát lên với hai người Khải Nam:
– Hai người các ngươi ngăn trở hắn một khắc.
Mặc dù Khải Nam không biết Nghệ Phong muốn làm gì, nhưng nghe Nghệ Phong nói thì gật đầu. Hai người cắn răng một cái, hai loại pháp tắc thủy hỏa chi lực bạo tuôn, lần lượt biến đổi hội tụ cùng nhau đánh tới Ngưu Quý.
– Hừ!
Thấy vậy, Ngưu Quý buông tha Nghệ Phong dừng lại đỡ công kích của Khải Nam.
Nghệ Phong nhân cơ hội này, bạo phát lực lượng của bốn viên Phệ Châu, dung hợp với Nhiếp hồn thuật, quán thâu đấu khí cùng pháp tắc chi lực chuyển tới lòng bàn tay.
Nghệ Phong thi triển Phệ Linh Nộ Bạo không ít lần. Nhưng đều là trong tình huống không có pháp tắc chi lực. Quan trọng nhất là, lúc này hắn có bốn viên Phệ Châu, hơn nữa bởi vì đạt tới Thánh cấp, lực khống chế với Phệ Châu cũng mạnh hơn trước rất nhiều. Dù chưa thể sử dụng mười phần, nhưng tám phần thì vẫn có thể.
Tuy rằng đã quá quen thuộc, nhưng Nghệ Phong vẫn không dám buông lỏng, hắn cẩn thận dung hợp các loại lực lượng. Bất kỳ một loại lực lượng nào cũng mang theo uy thế diệt thiên không thể coi thường.
Dần dần trong lòng bàn tay của Nghệ Phong xuất hiện một viên Phệ Linh Nộ Bạo. So sánh với trước kia, viên Phệ Linh Nộ Bạo này khiến người ra có cảm giác tim đập thình thịch. Pháp tắc tương sinh tương khắc cùng bốn viên Phệ Châu, mỗi một loại đều có thể khiến người ta phải run sợ.
Một khắc khi Phệ Linh Nộ Bạo hội tụ, Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, ánh mắt hắn nhìn về phía Ngưu Quý.
Lúc này hai người Khải Nam cùng Hi Lâm hiển nhiên không phải là đối thủ của Ngưu Quý, trên người trúng không ít công kích của Ngưu Quý, đã bị thương nhẹ.
Thấy thế, Nghệ Phong lắc mình che ở trước mặt hai người, khóe miệng mang theo một nụ cười nhìn Ngưu Quý.
Ngưu Quý thấy Nghệ Phong, khinh bỉ nói:
– Rốt cục ngươi cũng chịu xuất hiện.
Nghệ Phong cười to nói:
– Ta không xuất hiện, làm sao cướp đoạt đồ trên tay ngươi.
Nói xong, cánh tay Nghệ Phong mạnh mẽ vung lên, Phệ Linh Nộ Bạo như thuấn di phóng thẳng về phía Ngưu Quý, đồng thời Nghệ Phong kéo hai người Khải Nam và Hi Lâm cấp tốc lui ra ngoài.
Ngưu Quý nhìn Nghệ Phong vung tay lên, cảm thấy nghi hoặc. Nhưng ngay sau đó sắc mặt hắn đại biến, tái nhợt không còn chút máu. Không chút nghĩ ngợi, pháp tắc chi lực cùng đấu khí trong cơ thể được vận chuyển đến mức tận cùng, bao phủ thân thể, dù vậy trong mắt hắn vẫn mang theo sự hoảng sợ.
– Chết tiệt!
Ngưu Quý tức giận mắng một tiếng, vừa định cấp tốc chạy trốn thì Phệ Linh Nộ Bạo đã xuất hiện trước mặt. Một tiếng nổ lớn vang lên.
Trong nháy mắt khi Phệ Linh Nộ Bạo nổ tung thì trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một hắc động thật lớn. Mà tại trung tâm vụ nổ, tất cả đều bị phá hủy thành bình địa. Cung điện hóa thành từng mảnh nhỏ bắn ra xung quanh, các khe nứt hình mạng nhện xuất hiện, kình phong bắn lên cao cả nghìn trượng.
Hai người Khải Nam cùng Hi Lâm theo Nghệ Phong chạy ra xa thấy một màn này, cảm giác hoảng sợ, đồng thời thi triển lực lượng ngăn cản kình khí ập tới. Nhìn đám mây hình nấm và hắc động như cảnh tượng của ngày tận thế. Hai người đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng dừng lại trên người Nghệ Phong. Ánh mắt hiện rõ vẻ không thể tin nổi, hắn có thể thi triển lực lượng tới mức này sao?
Nghệ Phong nhìn một màn trước mặt, ngay cả hắn cũng sợ hết hồn, Không ngờ bốn viên Phệ Châu và pháp tắc tương sinh tương khắc hợp lực sẽ có uy thế mạnh tới bực này. Lực lượng như vậy, không biết đã vượt qua hắn gấp bao nhiêu lần.
Thấy hắc động từ từ khép lại, Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi, nói với hai người Khải Nam:
– Xuất thủ đoạt đồ của hắn.
Khải Nam nhìn lực lượng cuồng bạo trong sân vẫn chưa tiêu tán, nhưng đối với Thánh cấp hiển nhiên không thể tạo ra thương tổn chí mạng, vì thế ba người nhanh chóng bay vào.
Vừa tiến vào bên trong bọn họ đã thấy trên người Ngưu Quý tràn ngập vết thương, đều không nhịn được hít sâu một ngụm khí lạnh. Đây là Thánh cấp tam giai có linh khí cấp năm, vậy mà còn bị trọng thương như thế này.
Nghệ Phong không chút thương hại, hắn thi triển thuấn di chém một kiếm tới Ngưu Quý.
Hiện tại Ngưu Quý sao còn sức chống đỡ, ngư xoa trong tay bị Nghệ Phong đánh bật ra ngoài. Khải Nam vội vàng tiếp lấy.
Nghệ Phong không để ý ngư xoa, Long Kiếm biến đổi, tiếp tục chém vào ngón tay đeo Nạp Linh giới của Ngưu Quý.
Sắc mặt Ngưu Quý đại biến, cấp tốc lui lại phía sau. Nghệ Phong cười lạnh một tiếng nói:
– Muốn chạy sao? Thuấn di…