Phần 442: Thời gian vặn vẹo
Sau khi có được Phệ Châu, Nghệ Phong không trực tiếp dung hợp mà trở về cung điện của Hi Lâm Thánh cấp. Trận chiến vừa rồi hắn phải suy xét kỹ càng một phen. Mặc dù Nghệ Phong nhờ pháp tắc trong không gian thần bí cùng linh khí nồng hậu đột phá tới Thánh cấp nhất giai đỉnh phong, nhưng trình độ nắm giữ pháp tắc quả thật thua kém Tất Hạt không ít.
Nghệ Phong cũng có chút bất đắc dĩ, dù sao hắn mới vừa đạt tới Thánh cấp, còn cần có rất nhiều thời gian mới có thể tích lũy.
Bất quá, mượn trận chiến này, hắn nắm giữ pháp tắc chi lực càng thêm thuận buồm xuôi gió. Và quan trọng nhất chính là Lăng Thần Quyết đã tạo thành một tuần hoàn, có thể điều hòa đấu khí của hắn tới mỗi một đường kinh mạch dù chỉ nhỏ nhất. Vì thế hắn lại càng thuận tay không chế pháp tắc.
Chỉ là trong cơ thể có vô số kinh mạch cùng các vòng tuần hoàn lớn nhỏ, cho tới giờ hắn vẫn chưa hoàn toàn thấu triệt. Chuyện này có lẽ cần phải có thời gian mới tìm hiểu được.
Nghệ Phong có lòng tin, chỉ cần hắn có thể hiểu rõ toàn bộ tuần hoàn lớn nhỏ của Lăng Thần Quyết thì nắm giữ pháp tắc chi lực sẽ càng thêm tinh diệu. Khi đó, đối mặt Tất Hạt cũng không cần cố hết sức như vậy. Lần này, mặc dù Tất Hạt thua, nhưng hắn cũng bị thiêu cháy dẫn tới bị thương.
Thánh cấp! Quả nhiên không phải là võ giả cấp thấp có thể so sánh. Võ giả dưới Thánh cấp, Nghệ Phong có thể vô địch đồng cấp, nhưng sau khi đạt tới Thánh cấp thì việc khiêu chiến vượt cấp sẽ không dễ dàng như thế.
Dù sao thì mỗi Thánh cấp đầu có pháp tắc chi lực và một thế giới riêng. Muốn phá thế giới của họ rất khó, bởi trong thế giới của mình thì họ chính là vô địch.
Thời điểm Nghệ Phong vừa thu công thì vào chỗ Nghệ Phong nghỉ ngơi, cung kính nói:
– Thánh cấp, Hi Lâm Thánh cấp đã trở lại. Ngài có muốn đi gặp hay không?
– Hắn trở lại?
Ánh mắt Nghệ Phong sáng lên:
– Đi, đi gặp Hi Lâm Thánh cấp.
– Ha ha! Nào dám làm phiền Nghệ Phong Thánh cấp đến gặp ta. Ta nên tới mới phải.
Ngay lúc Nghệ Phong còn chưa dời cước bộ thì một thanh âm sang sảng vang lên. Tiếng nói vừa dứt thì một đạo thân ảnh rơi xuống trước mặt Nghệ Phong, người này là một nam tử trung niên anh tuấn.
– Ra mắt Nghệ Phong Thánh cấp.
Hi Lâm Thánh cấp nhìn người thanh niên trước mặt, trong lòng cảm thấy rung động. Đối với thực lực của Tất Hạt, Hi Lâm hiểu rất rõ. Nhiều năm nay hai người đánh nhau bất phân thắng bại, thế nhưng không ngờ người thanh niên trước mặt này lại có thể đánh bại Tất Hạt.
– Hi Lâm Thánh cấp khách khí, lần này mạo muội quấy rầy, thật là xấu hổ.
Nghệ Phong khách sáo cười nói.
– Ha ha! Nghệ Phong Thánh cấp nói đùa, đại lục vô số người chờ ngươi đi quấy rầy đây. Có thể cho ta mặt mũi ở lại cung điện này, ta cầu còn không được.
Hi Lâm sảng lãng cười nói, lời của hắn khiến hảo cảm của Nghệ Phong tăng lên rất nhiều.
Nghệ Phong nhìn Lục Niên một cái rồi nói:
– Lục Niên, ngươi đi xuống đi.
Lục Niên biết hai vị Thánh cấp nói chuyện hắn không tiện ở lại, vì thế khẽ gật đầu chuản bị cáo lui. Bất quá lúc này Hi Lâm gọi lại:
– Ngươi là Lục Niên đúng không. Thành trì của ngươi giao lại cho người khác quản lý, từ nay vào ở trong cung điện tu luyện cùng với Nhâm thống lĩnh.
Nghe thấy câu này, trong lòng Lục Niên hưng phấn không thôi. Hắn vui mừng nhìn Hi Lâm, đồng thời cũng cảm kích nhìn Nghệ Phong. Lục Niên rất rõ ràng, Hi Lâm có thể để ý đến hắn hoàn toàn là do Nghệ Phong.
Đối với Lục Niên vẻ mặt, Nghệ Phong khẽ cười cười, biết là Hi Lâm đang lấy lòng hắn. Dĩ nhiên, đối với điều này, Nghệ Phong sẽ không cự tuyệt. Khoảng thời gian vừa qua, Lục Niên quả thật giúp mình rất nhiều, nếu có thể thì giúp hắn một tay.
– Thiên phú của Lục Niên cũng không tệ, nếu bồi dưỡng tốt nói không chừng sẽ đạt tới Thánh cấp. Cho dù không thì cũng Á Thánh cũng không phải là chuyện khó.
Hi Lâm tự nhiên biết ý tứ những lời này của Nghệ Phong, hắn đang lót đường cho Lục Niên.
– Lục Niên, điển tịch trong cung điện, ngươi tùy ý xem. Nếu có gì không hiểu thì có thể hỏi ta. Được rồi, ngươi có thể đi xuống.
Hi Lâm sẽ không để ý những điều nhỏ nhặt này, chỉ cần chiếm được hảo cảm của một Thánh cấp thì điều gì cũng đáng giá.
Nhìn Lục Niên mang theo sự hưng phấn cùng vẻ kích động rời đi, lúc này Nghệ Phong quay đầu về phía Hi Lâm Thánh cấp hỏi:
– Thật ra thì, lần này đến đây gặp Thánh cấp. Là có chuyện muốn hỏi thăm.
– Ha hả, Nghệ Phong Thánh cấp nói đùa, nếu ta biết tuyệt không dám giấu.
Hi Lâm nói.
– Một lần vô tình, ta nghe nói này không gian tên là Trường Sinh Bí Cảnh. Không biết hai từ Trường Sinh này giải thích như thế nào?
Nghệ Phong trực tiếp hỏi vào trọng tâm.
Hi Lâm cổ quái nhìn Nghệ Phong:
– Ngươi đạt tới Thánh cấp, chẳng lẽ ngay cả những thứ này cũng không biết sao?
Nghệ Phong tùy ý cười cười đáp:
– Nhắc tới thật xấu hổ, từ nhỏ ta đã bị sư tôn cấm cửa tu luyện. Sau khi đạt tới Thánh cấp mới cho xuất môn. Đây là lần đầu tiên ta được ra ngoài, vì thế không hiểu một số chuyện.
Nghe thấy lời của Nghệ Phong nói, mặc dù Hi Lâm không hoàn toàn tin tưởng, nhưng cũng không có đi hỏi lại. Đối với Thánh cấp mà nói, điều này không phải là một bí mật gì to lớn. Thậm chí rất nhiều Quân cấp của các thế lực lớn cũng biết.
– Chuyện này có liên quan tới thời kỳ viễn cổ. Lúc đó tất cả các Thánh cấp cùng nhau hội tụ phối hợp với Chí tôn của cả đại lục kiến tạo nên bí cảnh với một mục đích duy nhất là vì trường sinh. Dĩ nhiên muốn trường sinh bất tử là không thể nào, nhưng có thể kéo dài tuổi thọ con người.
Hi Lâm cười nói.
– Như vậy nghĩa là sao?
Nghệ Phong hỏi.
– Ở bên ngoài bí cảnh có một đại lục diện tích lớn hơn nơi đây không biết bao nhiêu lần. Bí cảnh chỉ là một phần nhỏ được tạo nên từ đại lục thôi. Nói cách khác nơi đây chính là thế ngoại đào viên của đại lục. Trong bí cảnh, võ giả ngang cấp có tuổi thọ nhiều hơn đại lục hai ba thành. Giống Thánh cấp chúng ta, tuổi thọ cao gấp đôi Thánh cấp trên đại lục.
Hi Lâm nói:
– Bất quá, điều này không phải là chủ yếu.
Nghệ Phong nghe thấy tuổi thọ của người trong bí cảnh cao hơn ngoại giới thì trong lòng đã rung động không ngớt. Vậy mà Hi Lâm còn nói không phải là chủ yếu, Nghệ Phong không khỏi cau mày hỏi:
– Vậy cái gì mới là chủ yếu?
– Chính là đơn vị và cách tính toán, dựa theo tính toán trong bí cảnh. Nếu so sánh tổng thể tuổi thọ thì người trong bí cảnh gấp mấy lần, thậm chí có thể gấp mười mấy lần ngoại giới.
– Cái gì?
Nghệ Phong mở to mắt, nhìn Hi Lâm với vẻ mặt không dám tin.