Phần 436: Thánh cấp không có ở đây
Nghệ Phong nhìn mấy tên Quân cấp mà cũng dám vuốt râu hùm, hắn hừ lạnh một tiếng. Lực lượng trong cơ thể bùng nổ, pháp tắc chi lực nảy lên trong lòng bàn tay, đánh về phía ba người.
Dưới thân pháp Mị Ảnh, thủ chưởng của Nghệ Phong không hoa mỹ đánh vào mặt ba người. Ba tiếng bạt tai vang vọng, ba người ngã sấp xuống mặt đất. Khuôn mặt giống như bánh bao, bắt đầu sưng lên.
Nghệ Phong nhìn ba bị hắn tát nằm lăn ra đất liền hừ lạnh một tiếng, uy áp khổng lồ đè nén ba người, tiếng xương cốt vang lên tiếng lách cách không ngừng.
Cỗ uy áp mang theo khí thế kinh khủng, nhất thời khiến ba người biến sắc, không dám tin nhìn Nghệ Phong, kinh hô một tiếng:
– Thánh cấp!
Một câu nói này, khiến các võ giả vốn đang xem náo nhiệt bỗng đứng thẳng người, cung kính nhìn Nghệ Phong.
Mà ba người Hắc Quỷ bị Nghệ Phong bạt tai, sau khi liếc mắt nhìn nhau thì khiếp đảm quỳ rạp dưới chân Nghệ Phong. Thân thể họ run rẩy, thều thào nói:
– Ra mắt Thánh cấp, tiểu nhân có mắt không thấy Thái Sơn, xin Thánh cấp tha thứ.
Nghệ Phong quét mắt nhìn ba người một cái, cũng không muốn tiếp tục so đo. Hắn quay người gật đầu với Lục Niên, Lục Niên vội vàng đi theo phía sau Nghệ Phong về một phương hướng.
Ba người Hắc Quỷ nhìn bóng lưng Nghệ Phong, trong mắt vẫn mang theo vẻ không dám tin. Võ giả này nhìn cực kỳ trẻ tuổi lạ chính là một Thánh cấp. Nhìn Lục Niên đi theo phía sau Nghệ Phong, ánh mắt ba người Hắc Quỷ trở nên âm trầm.
Trong lòng thầm nghĩ trách lần này Lục Niên lại tới nơi đây, thì ra là có Thánh cấp làm chỗ dựa. Hắc Quỷ không dám đối nghịch với Thánh cấp, nhưng với Lục Niên thì không bận tâm nhiều như vậy. Chỉ bất quá, thấy Lục Niên đi theo phía sau Nghệ Phong, vì thế lúc này không dám tìm Lục Niên gây phiền toái.
Nhìn Nghệ Phong dần dần biến mất trong tầm mắt, lúc này Hắc Quỷ mới đứng dậy. Hắn nhìn mặt của hai võ giả cũng sưng đỏ nói:
– Không biết Lục Niên tìm được Thánh cấp đó từ đâu. Hừ! Chẳng lẽ hắn nghĩ bằng cách đầu nhập dưới trướng một Thánh cấp là có thể dung nhập vào trung tâm truyền thừa huyết mạch quý tộc chúng ta sao? Nằm mơ!
Hai người kia không nói gì, lúc này họ chỉ muốn biết vị Thánh cấp kia có quan hệ gì với Lục niên. Nếu Thánh cấp đó cố ý nâng đỡ Lục Niên thì thân phận của hắn e rằng sẽ khác xưa rất nhiều.
Nghĩ tới đây, cả đám không khỏi có chút ghen tị với Lục Niên. Hắc Quỷ oán hận mắng một tiếng:
– Mẹ nó, tên khốn này có vận rắm chó ở đâu vậy?
Lục Niên đi theo phía sau Nghệ Phong, trong lòng cảm thấy rất thoải mái:
– Nghệ Phong Thánh cấp. Phía trước chính là chỗ ở của Hi Lâm Thánh cấp.
Nghệ Phong nhìn kiến trúc cao vút phía xa gật đầu, cùng Lục Niên tiến vào toàn kiến trúc này. Vừa tới nơi, Lục Niên khom người nói với Nghệ Phong:
– Ta đi trước thông báo!
– Không cần!
Nghệ Phong lắc đầu nói, hắn nhận ra được mặc dù thực lực của Lục Niên không tệ, nhưng địa vị không cao lắm. Cho dù đi gọi người thông báo, cũng không ai chú ý tới hắn. Dù sao ở nơi này sùng bái Thánh cấp đến mức tận cùng. Địa vị của Thánh cấp rất tôn quý, vượt xa cả đại lục.
Trong lúc Lục Niên còn đang nghi ngờ thì một cỗ khí thế phóng ra bao trùm tòa kiến trúc. Khí thế của Nghệ Phong trấn áp không khí bốn phía, từng tiếng lôi minh vang lên không ngừng trên hư không.
Cỗ khí thế mênh mông khiến tất cả võ giả của thành trì phát hiện. Họ lao về phía phát ra luồng khí thế này. Khi thấy hư không như bị bẻ cong và cắn nát liền dừng bước, nhìn thân ảnh phía trước với vẻ khiếp sợ.
Trong khí thế uy áp của Nghệ Phong, rất nhiều võ giả từ trong tòa kiến trúc bay ra. Những người này có Tôn cấp, có Quân cấp, Quân cấp đỉnh phong. Bọn họ cùng cố gắng thi triển khí thế cùng chống lại Nghệ Phong, nhưng sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
Bọn họ biết, cho dù cùng tiến lên cũng không thể chống lại Thánh cấp. Dưới pháp tắc của Thánh cấp, bọn họ chỉ như những con kiến hôi. Thánh cấp chính là thần của họ.
Trong sự kinh hãi của mọi người, Nghệ Phong hướng về phía kiến trúc cao nhất hô to:
– Nghệ Phong tới bái phóng Hi Lâm Thánh cấp…
Thanh âm không ngừng truyền đi khắp không trung, mọi người thấy Nghệ Phong không có địch ý, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Một Quân cấp đỉnh phong vội vàng tiến lên khom người cung kính nói với Nghệ Phong:
– Thánh cấp các hạ. Hi Lâm Thánh cấp tạm thời không có ở đây.
Nghe Quân cấp đỉnh phong nói vậy, Nghệ Phong suy nghĩ một chút liền thu hồi khí thế. Vốn hắn còn đang nghi hoặc vì sao còn chưa kinh động tới Thánh cấp, nghe võ giả nói vậy hắn chợt hiểu, hóa ra không có Thánh cấp ở đây.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, nhìn đối phương chậm rãi hỏi:
– Hi Lâm Thánh cấp đã đi đâu?
Quân cấp đỉnh phong lắc đầu, cung kính hồi đáp:
– Điều này ta cũng không rõ lắm. Không biết Thánh cấp các hạ có thể vào bên trong cung điện để ta giải thích cặn kẽ được không?
– Cũng được! Lục Niên, ngươi vào đây cùng ta.
Nghệ Phong nói với Lục Niên.
Quân cấp đỉnh phong này nhìn thấy Lục Niên phía sau Nghệ Phong, hắn rất quen thuộc với người này. Ban đầu được Hi Lâm Thánh cấp khen rất có thiên phú, là kỳ tài tu luyện. Chỉ bất quá, xuất thân không tốt nên bị người khác chèn ép, không ngờ hắn có thể tìm được chỗ dựa là Thánh cấp.
Lục Niên vào cung điện Thánh cấp vốn không hợp với quy củ, bất quá Nghệ Phong đã mở lời, hắn tự nhiên sẽ không ngu mà cự tuyệt. Lúc này Hi Lâm Thánh cấp không có ở đây, còn có ai dám trái lời Nghệ Phong?
Lục Niên chưa từng đặt chân vào cung điện này, thấy Nghệ Phong đi trước dẫn đường, trong lòng hắn cảm thấy hưng phấn. Điều này đang nói rõ địa vị của mình đang tăng lên nhanh chóng.
Tiến vào trong cung điện, Nghệ Phong liền hỏi về chuyện của Hi Lâm Thánh cấp. Quân cấp đỉnh phong võ giả cũng không che dấu, nói rất cặn kẽ cho Nghệ Phong biết.
– Ngươi nói bí cảnh đang xảy ra đại sự, các Thánh cấp cùng nhau tập trung để thảo luận?
Nghệ Phong sửng sốt hỏi lại.
Võ giả khom người gật đầu nói:
– Vâng, trước khi Hi Lâm Thánh cấp đi đã nói với ta như vậy.
– Ngươi có biết là đại sự gì không?
Võ giả lắc đầu nói:
– Ta còn chưa đủ thực lực để biết bí mật như vậy, nhưng nghe nói là có liên quan tới chuyện linh khí gần đây giảm xuống.
Nghe thấy câu này, Nghệ Phong nhất thời bừng tỉnh. Trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ là mình hủy diệt huyền môn khiến linh khí thoát ra ngoài? Càng nghĩ Nghệ Phong càng cảm thấy có khả năng này.
– Ngươi biết bọn họ tập trung ở nơi nào hay không?
Trong lòng Nghệ Phong thầm nghĩ, hắn đạt tới Thánh cấp tự nhiên cũng có quyền hạn tham gia.
Võ giả lắc đầu nói:
– Ta cũng không biết. Thánh cấp các hạ không bằng ngài đến cung điện chờ một chút, nói không chừng Hi Lâm Thánh cấp sẽ trở về rất nhanh.
Nghe thấy lời của võ giả, Nghệ Phong suy nghĩ một chút rồi nói:
– Cũng được. Vậy thì phiền toái ngươi.