Phần 425: Thánh cấp
Pháp tắc chi lực không ngừng tiến vào trong cơ thể Nghệ Phong. Dưới sự khống chế của hắn, pháp tắc chi lực tạo thành một vòng tuần hoàn, nhưng không chỉ của ngũ hành mà còn có các loại lực lượng khác.
Thân thể Nghệ Phong vẫn không ngừng biến hóa, một cỗ huyết dịch liên tục trào ra. Cảm giác thống khổ so với năm đó hắn cải tạo kinh mạch chỉ có hơn chứ không kém.
Dưới quá trình thôn phệ điên cuồng, khi Nghệ Phong bắt đầu vòng tuần hoàn thứ hai, hắn hét lớn:
– Pháp tắc! Tiến!
Theo tiếng gầm của Nghệ Phong, không gian bền chắc lập tức tạo thành những khe hở. Từng cỗ lực lượng quỷ dị từ bên trong khe hở tràn ra tiến vào cơ thể hắn. Ngay lập tức thân hình hắn đang chuẩn bị phình lên lại khôi phục như bình thường.
Ngay lúc này, khí tức của Nghệ Phong đề cao một cách cuồng bạo, trước mặt hắn hiện lên một tia hỏa diễm. Lực lượng kỳ dị của nó không ngừng tăng, giống như một quả đạn pháo bắn về phía trước, chỉ còn lưu lại một cái đuôi lửa sáng rực.
Nghệ Phong vẫn đang thôn phệ cỗ lực lượng kỳ dị này, trong khi đó không gian tiếp tục nứt ra một khe hở khác. Một cỗ lực lượng lại tiến vào người Nghệ Phong.
Cỗ lực lượng này chạm vào hỏa tuyến, trong chốc lát hỏa tuyến biến mất và khôi phục lại một tia hỏa diễm như ban đầu.
Nó giống hỏa diễm ở chỗ kim mộc hỏa thổ bốn phía, chỉ chạm vào nhau chứ không biến mất hoặc lan tràn vô hạn.
Sau khi tiến vào cơ thể Nghệ Phong, cỗ lực lượng này tạo một luồng lực hút mạnh mẽ. Tốc độ hấp thu còn mạnh hơn Phệ Châu rất nhiều lần.
Vào lúc này, linh khí bốn phía triệt để bạo động. Trong phương viên mấy ngàn thước, một vòng xoáy năng lượng cực lớn ngưng tụ thành, mà Nghệ Phong ở vị trí trung tâm thì không ngừng cắn nuốt linh khí.
Sau đó từ trong cơ thể Nghệ Phong, một luồng lực lượng mạnh mẽ phóng thẳng lên trời, bao trùm vạn vật. Cỗ năng lượng này có khí thế diệt thiên hủy địa, như sóng biển gầm thét, phô thiên cái địa, đinh tai nhức óc trào lên.
Khí tức của Nghệ Phong càng thêm mạnh mẽ, lực lượng kỳ dị trong khe nứt không ngừng tiến vào thân thể hắn.
Dưới sự giúp đỡ của hai cỗ lực lượng, linh khí rất ngoan ngoãn tiến vào trong cơ thể Nghệ Phong.
Qua một ngày đêm thôn phệ điên cuồng, vòng xoáy năng lượng đã bị Nghệ Phong cắn nuốt không còn mấy. Lúc này khí tức của hắn mới bắt đầu chậm lại.
Tiếp tục mấy ngày đêm nữa, rốt cục khí tức của hắn cũng ổn định lại, vòng xoáy năng lượng cũng bị thôn phệ hết.
Đột nhiên Nghệ Phong mở hai mắt ra, sau khi kiểm tra cơ thể mình một chút, hắn bị tình huống này dọa cho ngây người.
Trong cơ thể hiện giờ, khắp nơi đều là kinh mạch dàn trải. Dù là tiểu kinh mạch, hay là chủ kinh mạch đều phân bố khắp nơi. Điều khiến Nghệ Phong kinh ngạc không chỉ là những điều này, mà trong mỗi kinh mạch đều có tuần hoàn. Tiểu kinh mạch có tiểu tuần hoàn, đại kinh mạch có đại tuần hoàn, như vậy hắn đã có hằng hà sa số tuần hoàn.
Tiểu kinh mạch phối hợp với nhau tạo thành một tuần hoàn, các tuần hoàn này lại phối hợp với nhau. Cuối cùng tất cả những đại tuần hoàn tổ hợp lại thành một tuần hoàn cực đại bên trong thân thể Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn tình huống trong cơ thể, không chút nghĩ ngợi đã biết rõ đây là hiệu quả của Lăng Thần Quyết. Nghệ Phong dò xét Nguyên Hồn một chút liền phát hiện Nhiếp Hồn Thuật đã tăng lên một khoảng thật lớn. Dù không đạt tới cấp độ Cửu tinh, nhưng chắc hẳn cũng không sai biệt lắm.
Nghệ Phong thu lại tinh thần, tuy rằng không biết vô số tuần hoàn này có tác dụng gì. Nhưng từ Ngũ Hành đại tuần hoàn trước đây thì chúng tuyệt đối không đơn giản như vậy. Cảm nhận được lực lượng trong cơ thể bành trướng, ngón tay Nghệ Phong điểm vào hư không một cái. Một đạo hỏa diễm xuất hiện, trong nháy mắt một luồng lực lượng kỳ dị bao trùm lấy Nghệ Phong. Hỏa diễm ngày càng bốc cháy dữ dội, từ một điểm nhỏ rất nhanh đã lan ra vài trăm thước.
Nhìn đoàn hỏa diễm trước mặt, một cỗ lực lượng khác bao trùm lấy Nghệ Phong. Đoàn hỏa diễm này lập tức biến mất sau đó hóa thành một quang điểm nho nhỏ.
Nghệ Phong nhìn quang điểm hỏa diễm đang nhảy lên nhảy xuống, hắn hít sâu một hơi, thì thào:
– Đây chính là lực lượng của Thánh cấp, là lực lượng pháp tắc của ta hay sao?
Tiện tay hủy quang điểm hỏa diễm đi, Nghệ Phong không ngờ sau khi tiến vào Thánh cấp, hắn lại lĩnh ngộ hai pháp tắc. Hơn nữa còn không thuộc bất kỳ loại pháp tắc nào mà hắn đã biết.
Không phải Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, cũng không phải thời gian, không gian hay thôn phệ. Mà là pháp tắc tương sinh và pháp tắc tương khắc.
Hai loại pháp tắc này, Nghệ Phong đều chưa nghe nói. Thế nhưng, tác dụng của chúng nói cho Nghệ Phong biết có hai loại pháp tắc này.
Lúc trước Nghệ Phong đã thỉnh giáo lão tổ tông Bạch gia về pháp tắc và biết được trên đời này có rất nhiều pháp tắc. Hiện tại các võ giả khi tấn cấp chỉ có khả năng lấy được một phần nhỏ trong số đó, thỉnh thoảng cũng có một số võ giả xuất hiện pháp tắc mới.
Nghệ Phong nghĩ thầm, hai loại pháp tắc của hắn có lẽ là pháp tắc mới. Chỉ là không biết bài danh và cấp độ như thế nào. Đương nhiên, so với Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ pháp tắc chắc chắn phải mạnh hơn không ít. Không biết nếu so với bá chủ như pháp tắc thời gian, không gian thì như thế nào?
Điều này đương nhiên Nghệ Phong không biết được, trong lòng tự nhủ có lẽ phải đụng võ giả có pháp tắc bá chủ đó thì mới so sánh được.
Tiếp tục điều tra lực lượng trong cơ thể, Nghệ Phong thật không ngờ, trong vô số ngày đêm hắn tu luyện. Lực lượng trong cơ thể hắn cũng tăng vọt đến cực điểm, lần này nhờ có hai loại pháp tắc chi lực mà thực lực của hắn cũng hơn xa Thánh cấp bình thường.
Nghệ Phong thầm tính toán cảnh giới của mình, hiển nhiên không thể đánh đồng với Thánh cấp vừa mới tiến vào được. Có lẽ là Thánh cấp nhất giai đỉnh phong.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy đoán của Nghệ Phong mà thôi. Chưa giao thủ thì không thể biết được thực lực chênh lệch như thế nào.
Đạt tới Thánh cấp, trong lòng Nghệ Phong cũng thả lỏng một chút, vất vả nhiều ngày đêm cuối cùng cũng tiến vào cảnh giới này. Nghệ Phong thầm đoán mình đã ở không gian này hai ba năm rồi.
Khoảng thời gian này không biết đám người Tần Y lo lắng cho hắn thành như thế nào.
Nghệ Phong lấy ngọc bài ra, sau đó nhìn nó rồi lại nhìn không gian mênh mông rộng lớn này mà cảm thấy đau đầu vì không tìm được lối ra. Hiện tại hắn chưa thể nghĩ ra biện pháp nào hữu ích.
– Được rồi. Đi xa hơn một chút thử xem.