Phần 407: Bạch Hàn Tuyết
Nghe thấy thanh âm này, ngay cả Nghệ Phong cũng trở nên sững sờ. Đập vào mắt hắn chính là một đôi chân thon dài, cảm giác khiến người khác phải bành trướng tâm huyết.
– Sao nàng còn ở nơi này?
Nghệ Phong kinh ngạc hỏi nữ nhân lãnh diễm trước mặt mình. Khi vừa tới đây hắn đã có cảm giác rất quen thuộc với khu vực này, bởi vì đây là nơi mà hắn và Bạch Hàn Tuyết từng đến. Thế nhưng, thật không ngờ một thời gian dài đã qua mà Bạch Hàn Tuyết vẫn còn ở nơi này.
Bạch Hàn Tuyết thấy ánh mắt Nghệ Phong nhìn đôi chân của mình, sắc mặt hơi hồng lên. Đồng thời ngồi xuống muốn đỡ hắn dậy, nhưng lại bị Nghệ Phong lắc lắc tay cự tuyệt.
– Sau khi truyền thừa xong, ta vẫn tu luyện ở nơi này.
Bạch Hàn Tuyết giải thích.
Nghe giải thích của Bạch Hàn Tuyết, Nghệ Phong gật đầu. Nhìn nữ nhân lãnh diễm, tuy khuôn mặt của nàng đã đủ xinh đẹp rồi, nhưng hắn vẫn không nhịn được chuyển ánh mắt xuống cặp chân thon dài đầy cảm tính.
Võ giả nhìn nữ nhân đột nhiên xuất hiện, hắn không khỏi nhíu mày. Nữ nhân này rất đẹp, đặc biệt là cặp chân kia. Chỉ cần liếc qua cũng có thể khiến nam nhân quay cuồng tâm huyết.
Chỉ có điều, thực lực của nàng cũng làm hắn khó hiểu. Vừa rồi, trước khi nàng xuất hiện, hắn không cảm giác được gì, đồng dạng bây giờ cũng không thể tra được thực lực của nàng.
Bạch Hàn Tuyết chỉ quét mắt nhìn võ giả, lập tức không nhanh không chậm nói:
– Cút đi!
Những lời này không chỉ làm cho võ giả sững sờ, mà ngay cả Nghệ Phong cũng ngạc nhiên. Võ giả này tối thiểu Quân cấp cao giai, chẳng lẽ nàng đã mạnh đến trình độ này? Truyền thừa không đến mức khủng bố như vậy a?
Nghệ Phong nghi hoặc nhìn về phía Bạch Hàn Tuyết, chỉ thấy nàng nhẹ nhàng nói bên tai:
– Ngươi yên tâm đi.
Nghe Bạch Hàn Tuyết nói, Nghệ Phong ngạc nhiên bật cười, hắn đâu cần phải lo lắng điều gì. Nếu không phải vừa rồi muốn nếm thử pháp tắc chi lực của Á Thánh cường hãn cỡ nào, vậy thì hắn đã sớm vận dụng tinh huyết Thánh cấp rồi.
Hiện giờ chỉ là một tên Quân cấp cao giai mà thôi, Nghệ Phong còn chưa để trong lòng. Tinh huyết Thánh cấp, cho dù là Á Thánh cũng phải tạm lánh phong mang, nhưng nếu là Quân cấp thì có muốn tránh đi cũng khó.
Chỉ là dùng tinh huyết Thánh cấp đối phó một người như vậy, có chút đáng tiếc mà thôi. Nghệ Phong cảm thấy thật không đáng.
Bất quá, lúc này nghe Bạch Hàn Tuyết nói như vậy, Nghệ Phong dứt khoát không quan tâm.
Đối phương nhìn hai người trước mặt, trong mắt hiện lên vẻ biến ảo bất định. Hiển nhiên hắn không nắm chắc hai người có hậu chiêu gì không.
Võ giả nhìn hai người Nghệ Phong thật lâu, trong lòng lập tức trở nên hung ác. Hắn không tin nữ nhân xinh đẹp này thật sự mạnh mẽ như vậy, nghĩ vậy hắn đánh một quyền về phía Nghệ Phong.
Bạch Hàn Tuyết thấy đối phương thật sự ra tay, sắc mặt trở nên lạnh lùng, lực lượng trong cơ thể mạnh mẽ tuôn trào, nghênh đón một quyền của hắn. Thế nhưng, lực lượng của Bạch Hàn Tuyết khiến Nghệ Phong nhíu mày. Cỗ lực lượng này ngay cả ngũ giai cũng không đạt tới, sao có thể là đỡ được một chiêu này của đối phương.
Nhưng lập tức, Nghệ Phong lại kinh ngạc, khi đấu khí của nàng vừa ra, đột nhiên có một cỗ lực lượng kỳ dị dung nhập vào bên trong, khiến lực lượng của nàng mạnh mẽ va chạm với đối phương không rơi vào thế hạ phong, ngược lại còn chấn đối phương văng ngược lại.
– Pháp tắc chi lực?
Nghệ Phong sững sờ nhìn Bạch Hàn Tuyết, trong lòng cảm thấy rung động. Chẳng lẽ tthừa của Bạch Hàn Tuyết là pháp tắc chi lực. Thứ tốt như vậy cũng có thể truyền thừa sao?
Đối phương đồng dạng cũng khiếp sợ nhìn Bạch Hàn Tuyết. Thật không ngờ nữ nhân xinh đẹp này lại có được lực lượng chung cực mà hắn luôn hướng tới. Hơn nữa nàng rõ ràng có thể khống chế nó.
Cường giả có thể khống chế pháp tắc chi lực, không phải chỉ có Thánh cấp mới làm được sao? Vậy điều này giải thích ra sao?
Rõ ràng nữ nhân này mới Quân cấp, thậm chí Quân cấp cao giai cũng chưa tới. Nhưng nàng có thể khống chế pháp tắc chi lực rất dễ dàng mà ngay cả Á Thánh cũng không thể làm được.
Bạch Hàn Tuyết thấy Nghệ Phong nhìn chăm chú liền giải thích:
– Thực lực của ta mới là Quân cấp tứ giai đỉnh phong, bất quá không thể coi như Quân cấp bình thường. Pháp tắc của lão tổ tông ẩn vào thân thể ta, tuy rằng chưa thể hoàn toàn không chế, nhưng ngay cả cường giả Á Thánh cũng không có uy hiếp quá lớn đối với ta.
Tuy rằng trong lòng Nghệ Phong rất nghi hoặc nhưng biết hiện tại không phải thời gian để hỏi. Trong lòng nhớ lại Lão tổ tông Bạch gia tại Viễn Cổ năm đó cũng được coi là cường giả một đời, không chừng có một thủ đoạn đặc biệt truyền lại pháp tắc cho nàng.
Nhìn Quân cấp trước mặt, Nghệ Phong thản nhiên nói:
– Ngươi đi đi, ngươi không giết được Bản đế.
Mặc dù Bạch Hàn Tuyết có pháp tắc chi lực, nhưng dù sao thực lực quá thấp. Ngăn cản đối phương thì được, nhưng muốn chém giết đối phương thì hơi khó khăn. Nghệ Phong cũng không muốn vì một người như vậy mà lãng phí một giọt tinh huyết.
Võ giả thấy ngữ khí của Nghệ Phong như thế, trong mắt biến ảo không thôi, nhưng không dám động thủ.
Nghệ Phong thấy vậy liền nói với Bạch Hàn Tuyết:
– Đỡ ta dậy.
Bạch Hàn Tuyết gật đầu, đỡ hắn lên dẫn Nghệ Phong trở về di chỉ Viễn Cổ của Bạch gia.
Võ giả gắt gao nhìn chằm chằm bóng lưng hai người. Đấu khí kìm không được hội tụ trên nắm tay, nhưng vẫn không động thủ. Lực chấn nhiếp của pháp tắc chi lực quá lớn, hơn nữa ánh mắt miệt thị của Nghệ Phong khiến đáy lòng hắn phát lạnh. Hắn có một cảm giác là chỉ cần động thủ hắn sẽ chết ngay lập tức.
Ảo giác này khiến võ giả Quân cấp thập phần khó hiểu, nhưng nhìn Nghệ Phong đi xa cuối cùng vẫn không ra tay.
– Hừ! Ta thủ ở chỗ này chờ đồng bạn đến. Lúc đó xem các ngươi ngăn cản ra sao?
Võ giả hít sâu một hơi, nhìn hai người biến mất trong tầm mắt.
– Ngươi không sao chứ?
Bạch Hàn Tuyết nhìn sắc mặt trắng bệch của Nghệ Phong ân cần hỏi thăm.
Nghệ Phong lắc lắc đầu đáp:
– Còn chưa tới mức chết, nhưng muốn khôi phục lại cũng phải mất không ít thời gian. Thực lực của Á Thánh quả thật cường hãn.
Bạch Hàn Tuyết nghe thấy Nghệ Phong nói như thế cũng có chút yên tâm, dù sao nàng biết rõ y thuật của Nghệ Phong. Trong lòng thầm nghĩ, nếu cần thời gian thì không có gì phải lo, một khi đã tiến vào bên trong di chỉ Viễn Cổ, chỉ cần Thánh cấp không ra tay thì không ai có thể bắt được bọn họ.
– Nàng đã dung hợp toàn bộ pháp tắc truyền thừa?
Nghệ Phong hỏi.
Bạch Hàn Tuyết đáp:
– Ừ. Nếu không có pháp tắc chi lực hậu thuẫn, thực lực của ta cũng không tăng nhanh như thế.
– Pháp tắc chi lực cũng có thể truyền thừa sao?
Nghệ Phong nói ra nghi hoặc trong lòng.
Bạch Hàn Tuyết sững sờ, lập tức nhìn Nghệ Phong, lắc lắc đầu đáp:
– Điều này ta không rõ ràng lắm. Trở về di chỉ, có lẽ có thể biết đáp án?
Lời của nàng khiến Nghệ Phong nghi hoặc khó hiểu, ngươi cũng không biết, vậy trở về di chỉ có tác dụng gì? Chẳng lẽ nó có thể giải quyết giúp ta.