Phần 406: Lưỡng bại câu thương
Chiêu thức chí cường của hai người đồng thời oanh kích về phía đối phương, lực lượng khủng bố lập tức bộc phát khiến phương viên ngàn dặm bị san thành bình địa. Khi hai chiêu thức va chạm với nhau, đất cát bắn lên cao trăm trượng như sóng thần mùa bão.
Phanh…
Dư kình bộc phát trùng kích về phía hai người, thế nhưng bọ họ vẫn không để ý. Thân ảnh chớp động cùng lao về phía đối phương.
Hai nắm đấm giao nhau, cả hai đều bay ngược ra ngoài, Nghệ Phong phun ra một cỗ huyết dịch, mà khóe miệng đối phương đồng dạng cũng ứa ra một tia huyết dịch.
Ba…
Dư âm trùng kích bốn phía tạo ra những thanh âm ầm ầm không dứt. Nghệ Phong mặc kệ khí huyết đang quay cuồng trong cơ thể, tiếp tục đạp một cước vào chỗ hiểm của đối phương.
– Hừ!
Á Thánh hừ lạnh một tiếng, thân thể tránh đi, sau đó oanh một quyền vào ngực Nghệ Phong. Mà cùng lúc đó, Tà Khí Lẫm Nhiên giao phong cùng Diệt Tuyệt tới thời khắc tối hậu nhất, trùng kích thẳng về phía hai người.
Lực lượng bành trướng khiến hai người biến sắc, cấp tốc di động thân ảnh tránh đi.
Ầm…
Từng cơn sóng lãng trùng kích về hai phía, hai người đồng loạt phun máu tươi. Thân ảnh không ngừng bạo lui về phía ngoài.
Nghệ Phong nhìn Á Thánh bạo lui ra ngoài, trong lòng dâng lên sự hung ác. Hắn không để ý tới dư kình mãnh liệt đánh lên người, thân ảnh chớp động đuổi theo đối phương.
– Luân Hồi Tịch Diệt!
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, Nhiếp Hồn Thuật thi triển đánh về phía đối phương. Lực lượng khủng bố lập tức bắn tất cả kình khí sang hai bên, oanh thẳng vào Á Thánh.
Á Thánh nhìn Nhiếp Hồn Thuật truy đuổi hắn, sắc mặt biến đổi mãnh liệt. Mắt thấy có tránh cũng không thoát, hắn không tránh mà nghênh đón Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong.
Phanh…
Bị Nhiếp Hồn Thuật oanh kích lên người, đối phương lập tức phun ra máu tươi. Toàn bộ không gian như được nhuộm bởi một màu đỏ tươi.
Ngay khi sắc mặt Nghệ Phong đang vui vẻ thì một luồng sức mạnh khủng bố trong Luân Hồi Tịch Diệt đột nhiên xuất hiện, một bàn tay đánh vào ngực Nghệ Phong. Một cỗ lực lượng bành trướng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Nghệ Phong, đánh hắn bay ra ngoài, nện mạnh xuống dưới mặt đất.
Thế nhưng một đạo Nhiếp Hồn Thuật cuối cùng của Nghệ Phong cũng đánh vào thủ chưởng.
Ah…
Tiếng hét thảm vang lên, một đạo thân ảnh đồng dạng rơi từ trên không trung xuống, nện thẳng vào mặt đất.
Phốc phốc…
Miệng Nghệ Phong phun ra huyết dịch, khí huyết quay cuồng, sắc mặt tái nhợt nhìn vô cùng dữ tợn. Hắn chống một tay quỳ trên mặt đất, gắt gao nhìn về phía đối phương cũng đang bị thương, trong mắt mang theo hàn quang dày đặc.
Nghệ Phong thật không ngờ, Á Thánh lại cường hãn tới mức độ này, toàn bộ các chiêu lẫn át chủ bài của hắn, đồng thời còn có Luân Hồi Tịch Diệt áp trục công kích, vậy mà vẫn bị đối phương đánh cho trọng thương. Hiện giờ là tình huống lưỡng bại câu thương.
Lực lượng Á Thánh đã như thế thì Thánh giai lại càng không cần phải nói.
Nghệ Phong không biết, Á Thánh đối diện hắn rung động không thôi. Từ trước tới nay hắn không hề nghe tới Quân cấp có thể giao phong với pháp tắc chi lực của Á Thánh. Trong ấn tượng của hắn, Quân cấp giống như những con kiến, tùy ý bị Á Thánh tàn sát, làm gì có tình trạng lưỡng bại câu thương như bây giờ?
Á Thánh máu tươi dịch trào ra ở khóe miệng, hắn nhìn chằm chằm Nghệ Phong, mang theo vẻ không cam lòng: Cái này mẹ nó còn gọi là Quân cấp sao? Nếu không phải liều mạng trọng thương cũng phải trả lại đối phương một quyền thì e rằng trận đấu này không cần phải tiếp tục nữa.
Nghệ Phong chống đỡ thân thể lảo đảo đứng dậy, thi triển thân pháp đánh về phía đối phương.
Á Thánh thấy hành động của Nghệ Phong, hắn bắt đầu trở nên cảnh giác. Không biết Nghệ Phong muốn làm cái gì?
Nhưng rất nhanh, Nghệ Phong đã nói cho hắn biết. Từ trong giới chỉ Nghệ Phong lấy ra một Long Kiếm đâm thẳng vào hắn.
Thấy vậy, khóe miệng Á Thánh hiện lên một tia khinh thường. Một cây đại đao xuất hiện trong tay hắn, đón đỡ một kiếm của Nghệ Phong. Nhưng ngay lập tức sắc mặt Á Thánh đại biến, hắn cảm nhận được trên thân kiếm của Nghệ Phong truyền đến lực lượng vô cùng khủng bố.
Bị cỗ lực lượng trùng kích, đại đao trên tay Á Thánh văng ra mà hắn lại bị đánh quay cuồng trên mặt đất.
Nghệ Phong đương nhiên không buông tha cho cơ hội tốt này, đâm một kiếm vào cổ họng của đối phương. Điều này khiến Á Thánh sợ vỡ mật, nhanh chóng lăn người tránh đi, không để ý trọng thương, thi triển lượng đấu khí còn sót lại.
Bởi vì đã bị thương, hiện giờ lại tiếp tục thi triển đấu khí, khiến hắn phun ra đầy máu.
– Đi chết đi!
Nghệ Phong thấy đối phương tránh thoát cũng không khó chịu, tiếp tục đâm tới một kiếm nữa.
Mà khi Nghệ Phong đang chuẩn bị lấy mạng hắn thì một đạo khí thế từ xa công kích tới, điều này khiến trong lòng Nghệ Phong giật mình. Một kiếm tiếp tục đâm vào, không cho Á Thánh có cơ hội tránh né.
Một kiếm xuyên qua cổ họng, Long Kiếm của Nghệ Phong khẽ đảo, Nạp Linh giới của đối phương cũng rơi vào tay hắn. Hồn thể của Á Thánh vừa bay ra đã bị Nghệ Phong chém chết.
Tuy rằng hai người đều thụ trọng thương, thế nhưng rất đáng tiếc chính là, lực lượng thân thể của Á Thánh kém xa Nghệ Phong. Vì thế kết cục của hắn chính là tử vong.
Sau khi giải quyết đối phương, Nghệ Phong cũng không còn chút sức lực nào, ngã xuống mặt đất. Cơ thể truyền ra từng đợt đau đớn.
Vừa rồi mượn lực lượng thân thể, tuy rằng tổn thương còn kém hơn vận dụng đấu khí một chút, nhưng vẫn khiến thương thế càng nặng thêm.
Vào lúc này, xa xa có một đạo thân ảnh bay nhanh đến.
Bóng người kia đúng là đồng bạn của Á Thánh cùng trên đường đi truy đuổi Nghệ Phong, nhưng bị bỏ xa. May mà Á Thánh để lại ký hiệu, hắn mới có thể tìm được đến đây.
Chỉ có điều, khi tới đây, hắn lại chứng kiến thi thể toàn máu của Á Thánh. Trong mắt hiện lên vẻ không dám tin tưởng, một Á Thánh đã vẫn lạc.
Hắn dùng sức dụi dụi mắt, sau khi các nhận đây là sự thật mới nhìn đến người thanh niên đang ngồi dưới đất.
Bất quá, khi hắn chú ý tới sắc mặt trắng bệch của Nghệ Phong, trong lòng lại cảm thấy rất cao hứng. Nghệ Phong bị trọng thương như thế, làm sao có thể là đối thủ của hắn?
– Nghệ Phong! Giao quyển da cừu ra đây.
Khí thế của đối phương uy áp lên người Nghệ Phong.
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, nhìn đối phương nói:
– Có thấy thi thể trên mặt đất kia không?
Đối phương hơi sững sờ, lập tức nhìn Nghệ Phong khẽ nói:
– Thấy thì đã sao?
– Hắn dám đánh chủ ý tới ta, mới bị như thế. Nếu ngươi không muốn theo chân hắn, cút đi cho ta!
Thần sắc Nghệ Phong trở nên dữ tợn.
– Ngươi cho rằng lúc này ngươi còn có năng lực so đấu cùng ta sao?
Đối phương xem thường nói.
Nghệ Phong lau tơ máu ở khóe miệng một cái, hắn nói với giọng âm lãnh:
– Ngươi thử xem sẽ biết.
Một câu nói này khiến ánh mắt võ giả phát lạnh, lập tức nhìn chăm chú Nghệ Phong. Không biết đối phương lấy đâu ra tự tin như vậy. Nhưng Nghệ Phong có thể giải quyết một Á Thánh, làm sao hắn có thể không coi trọng.
Trong lúc hắn còn đang suy tư, đột nhiên một đạo thân ảnh hạ xuống trước mặt Nghệ Phong, đồng thời lạnh lẽo nhìn võ giả quát:
– Ngươi dám động tới hắn thử xem?