Phần 390: Tần Y cùng Ngạo Tuyết
Thời gian ba ngày trôi qua, Nghệ Phong vẫn ngồi xếp bằng không nhúc nhích. Linh khí thiên địa từ bốn phía không ngừng tiến vào cơ thể hắn dịch gân tẩy tủy.
Nữ nhân thấy một màn này, nụ cười trên khóe miệng càng đậm. Tuy lúc này khí tức của Nghệ Phong không có chút biến hóa, nhưng một khi hắn tỉnh lại chắc chắn sẽ bộc phát kinh người.
Chỗ tốt nhất của Thiên Nhân Hợp Nhất chính là có thể tăng thực lực một cách nhanh chóng mà không một loại công pháp nào có thể bằng được. Có người từng nói Thiên Nhân Hợp Nhất chính là công pháp tu luyện tốt nhất. Điều này không phải không căn cứ.
Bất quá, Thiên Nhân Hợp Nhất không dễ tiến vào. Nếu thực lực không đạt tới một cấp độ nhất định, muốn vào trạng thái đó đã khó lại càng khó. Dưới tình huống bình thường, Quân cấp tiến vào Thiên Nhân Hợp Nhất đã được xem như yêu nghiệt rồi.
Về phần Tôn cấp thì không thể xét theo lẽ thường, nếu tại thế tục đã có thể coi như tồn tại giống như trong truyền thuyết.
Nhìn trạng thái của Nghệ Phong, nữ nhân hiểu trong một thời gian ngắn hắn không thể tỉnh lại. Nghĩ vậy, nàng liền đi xem xét xung quanh u cốc. Chỉ là nàng cảm thấy nghi hoặc không thôi, phong ấn vẫn chưa tiêu tán, tại sao Nghệ Phong có thể vào đây được? Với thực lực của hắn, việc xé rách phong ấn là chuyện không thể.
Thời gian một tháng qua đi. Đám người Tần Y ở giao lưu hội bắt đầu cảm thấy lo lắng. Một tháng qua, giao lưu hội cũng đã bắt đầu bế mạc, thế nhưng vẫn không thấy bóng dáng Nghệ Phong đâu. Ngay cả hai người Trình Khải, nam tử Vương Tọa cũng cau mày.
Mà người đồng dạng cũng đang đau đầu chính là Ngạo Tuyết, nàng đã chờ ở bên ngoài u cốc suốt một tháng nay. Nhìn quang mang bảy màu không có một chút động tĩnh, nàng không khỏi bực bội công kích nó. Thế nhưng, dù nàng có sử dụng lực lượng mạnh tới cỡ nào, quang màng vẫn không biến hóa. Điều này khiến ngạo Tuyết khổ não vạn phần.
Nàng mang Nghệ Phong đi, nhưng hiện tại Nghệ Phong đã biến mất. Nếu người khác hỏi? Nếu Liễu Nhiên hỏi thì sao?
Nếu nàng không có thân phận tại Tiên Phủ thì không nói, nhưng hiện tại nếu nói Nghệ Phong mất tích trong tay nàng, e rằng ý nghĩ đầu tiên của mọi người chính là nàng vì Tiên Phủ, đã diệt sát Nghệ Phong, giảm bớt một tai họa ngầm.
Nghĩ vậy, Ngạo Tuyết lại cảm thấy đau đầu. Nhớ tới một kiếm kinh diễm của Nghệ Phong xé rách quang màng mà ngay cả nàng cũng không thể, nàng lại cảm thấy khó chịu.
– Chết tiệt!
Ngạo Tuyết mắng một câu, lòng âm thầm cầu nguyện Nghệ Phong bình an. Đồng thời, lực lượng trong tay tiếp tục tuôn ra oanh kích quang màng bảy máu. Nhưng hồi lâu vẫn không thấy nó tổn thương.
Nhìn thấy tình huống này, Ngạo Tuyết hít một hơi thật sâu, cuối cùng buông tha việc phá vỡ phong ấn. Vô số năm qua cũng không có ai phá vỡ được chứ đừng nói là nàng mới tấn cấp Thánh cấp.
– Được rồi, không quản bọn hắn có tin hay không, ta vẫn nên đi giải thích trước một phen.
Ngạo Tuyết hít sâu một hơi, chỉ có thể thi triển thân pháp rời khỏi quang màng, bay về phía giao lưu hội.
Khi Ngạo Tuyết xuất hiện, đám người Tần Y không khỏi thở phào một hơi. Trình Khải bước nhanh về phía trước hỏi:
– Ngạo Tuyết tiểu thư, tông chủ của chúng ta đang ở đâu?
Trên mặt Ngạo Tuyết lộ ra thần sắc khó xử, nhìn thoáng qua mọi người đang chờ đợi câu trả lời của mình, nàng cười khổ đáp:
– Ta lạc hắn mất rồi.
– Lạc mất?
Mọi người nghe thấy câu nói này liền nhiền nàng bằng ánh mắt cổ quái. Nghệ Phong không phải tiểu hài tử, sao nói lạc là có thể lạc được?
Ngạo Tuyết thấy ánh mắt của mọi người cũng biết họ không tin, nhưng chỉ có thể kiên trì nói tiếp:
– Xác thực là như thế, Nghệ Phong đang ở trước mặt ta, nhưng sau đó hắn biến mất.
Tần Y Nghe thấy câu này, không khỏi nhíu mày, nàng mở miệng nói:
– Ngạo Tuyết tiền bối, tuy ngươi là trưởng bối của Nghệ Phong nhưng không nên đùa như vậy. Có lẽ ngươi phải tinh tường, đây là địa bàn của Tiên Phủ hơn nữa Nghệ Phong vốn rất cẩn thận.
Ngạo Tuyết Nghe thấy lời Tần Y nói, tự nhiên hiểu được ý của nàng, không cần biết nàng giấu Nghệ Phong vì nguyên nhân gì, nhưng phải giao Nghệ Phong ra.
Ngạo Tuyết hít sâu một hơi, chậm rãi giải thích tình huống Nghệ Phong biến mất.
Thế nhưng, sau khi nàng giải thích xong, không chỉ Tần Y mà đám người Trình Khải cũng nhíu mày:
– Ngươi nói là Nghệ Phong tiến nhập cấm địa Tiên Cảnh của các ngươi? Ha ha. Ngạo Tuyết tiểu thư hình như đùa hơi quá rồi. Một Thánh cấp như ngươi cũng không thể tiến vào, vậy với thực lực Quân cấp đỉnh phong của tông chủ hiện giờ có thể sao?
Ngạo Tuyết nhìn Tần Y đám người nói:
– Tuy ta không muốn tin là sự thật nhưng đây là sự tình thiên chân vạn xác.
– Ngạo Tuyết tiền bối. Ngươi đùa hơi quá rồi đó.
Tần Y nhíu mày nhìn Ngạo Tuyết với vẻ bất thiên.
Ngạo Tuyết cũng biết khi nàng nói ra sẽ không có ai tin, nhưng nàng không thể không giải thích.
– Ngạo Tuyết tiền bối. Nếu hôm nay ngươi không giao Nghệ Phong ra thì ngươi hãy lưu lại đây đi.
Ánh mắt của Tần Y trở nên lăng lệ, nàng nhìn Ngạo Tuyết một cách chăm chú.
Ánh mắt căm thù của Tần Y khiến trong lòng Ngạo Tuyết cảm thấy nao nao, thực lực của nữ nhân trước mặt không thể bằng nàng. Nhưng lại có một thân phận khiến cả đại lục không ai dám coi thường.
Hơn nữa, một khi nữ nhân này điên cuồng thì nàng cũng không thể ngăn cản.
Nhìn hàn quang trên người Tần Y lập lòe như muốn thiêu đốt, tuy Ngạo Tuyết cảm thấy kinh ngạc tại sao Nghệ Phong có thể khiến nữ nhân này có thể thiêu đốt Chí tôn tinh đan vì mình, nhưng Ngạo Tuyết thật sự sợ Tần Y thiêu đốt Chí tôn tinh đan.
Sau khi thiêu đốt tinh đan, Tần Y sẽ có được một lực lượng vô cùng to lớn, thế nhưng cũng mang lại cho nàng tổn thương không nhỏ.
– Chuyện này, ta sẽ cho Liễu Nhiên một cái công đạo. Trước khi Nghệ Phong chưa xuất hiện, ta sẽ theo các ngươi làm con tin được chứ?
Ngạo Tuyết nhìn Tần Y nói.
Tần Y nhíu mày định cự tuyệt. Dù sao Nghệ Phong đang ở Tiên Cảnh, giống như dê nhập hang hổ, hung hiểm vạn phần.
Thế nhưng tại thời điểm Tần Y chuẩn bị ra tay thì Trình Khải ngăn lại nói:
– Tần Y tiểu thư. Chúng ta đợi vài ngày nữa đã. Trên người tông chủ có một giọt tinh huyết của Liễu tông chủ, nếu ngài gặp chuyện không may thì Liễu tông chủ đã tới đây. Hiện giờ, chưa thấy Liễu tông chủ xuất hiện chứng tỏ tông chủ chưa tạm thời không gặp nguy hiể Am.
Tần Y hơi sững sờ, nhưng nàng không hoài nghi lời nói của Trần Khải. Tần Y hít sâu một hơi nói với Ngạo Tuyết:
– Vậy thì mời Ngạo Tuyết tiền bối về Tội Ác Chi thành làm khách.
Trình Khải lắc đầu nhìn hai nữ nhân tuyệt mỹ suýt chút nữa đánh nhau, trong lòng càng thêm lo lắng cho Nghệ Phong. Ở địa phương này nếu không cẩn thận rất có thể hắn sẽ mất mạng.
Trình Khải muốn nhanh chóng trở về Tội Ác Chi Thành, báo cáo mọi tình huống cho Liễu Nhiên.