Phần 350: Lão trang chủ
Có năng lượng Ngũ Hành tự chủ điều tức, cộng thêm y sư bát giai của Nghệ Phong có thể tự điều dưỡng. Tuy khí huyết đang điên cuồng trào lên, nhưng chỉ trong một thời gian ngắn đã Nghệ Phong áp chế được. Võ giả đi theo sau lưng Nghệ Phong, theo thời gian dần trôi qua thấy sắc mặt Nghệ Phong khôi phục, cảm thấy kinh dị không thôi, thầm nghĩ thật là một tiểu tử cổ quái, tốc độ khôi phục bực này xác thực nghịch thiên. Lực đạo một quyền vừa rồi của hắn nếu là ngũ giai bình thường, không có ba đến năm ngày tĩnh dưỡng thì không xuống giường được. Tuy Nghệ Phong không thể đánh đồng cùng võ giả bình thường, thế nhưng điều này cũng không khỏi quá nhanh.
Mà Nghệ Phong đi ở phía trước, đáy lòng đối với võ giả Cửu giai có thêm phần hiểu rõ, thầm nghĩ võ giả cấp độ này hắn chưa thể chống lại. Cho dù thi triển vũ kỹ Thiên giai Tà Khí Lẫm Nhiên cũng tuyệt đối không làm gì được đối phương. Chênh lệch cảnh giới không phải chỉ bằng vũ kỹ cao cấp có thể đền bù.
Nghệ Phong hít sâu một hơi nhìn tòa cung điện trước mặt. Hắn không nói một câu nào, giậm mạnh chận tại chỗ bay về phía cung điện.
Võ giả nhìn thấy một màn này cảm thấy kinh ngạc không thôi. Với tư cách là vãn bối, Nghệ Phong muốn đi gặp lão trang chủ sao có thể kiêu ngạo như vậy, ngay cả việc thông báo cũng không đã tự xông vào. Thế nhưng, có lẽ Nghệ Phong đối với việc xuất thủ của mình cực kỳ bất mãn cho nên rất ngạo khí trực tiếp xông vào.
Đương nhiên, võ giả này cũng khó mà nói điều gì. Tuy thực lực Nghệ Phong kém lão trang chủ rất xa, nhưng lại có tôn nghiêm cùng ngạo khí của một thân phận khác, hắn đường đường là tông chủ Tà Tông, thân phận so với lão trang chủ cũng không kém. Hắn đặt địa vị mình ngang bằng với lão trang chủ, thậm chí cao hơn lão cũng không phải là không thể.
Nhìn Nghệ Phong đi vào cung điện, nhưng hắn thì không, vì hắn phải biết được tôn ti trật tự.
Sau khi Nghệ Phong đi vào cung điện, hắn cố gắng trấn áp khí huyết đang quay cuồng đồng thời trong lòng nổi giận. Đi vào Tần gia trang, hắn cơ hồ không lấy danh vọng Tà Đế, thậm chí buông bỏ sự ngạo khí để trị liệu cho những người dân bình thường ở Tần gia trang. Đường đường là Tà Đế, hắn đã hoàn toàn là tự coi mình là một người bình thường rồi.
Thế nhưng Nghệ Phong tự coi hắn là người bình thường thì người của Tần gia trang lại coi là thật. Trước tiên đừng nói đám người Tần Trấn vây công hắn, hiện tại còn phái một võ giả đến giao thủ với hắn.
Tà Đế có ngạo khí của Tà Đế, Nghệ Phong có thể cúi người một cái, cũng không phải Tần gia trang có thể coi hắn như là một người bình thường.
Nếu đối phương đã cho rằng như thế, Nghệ Phong liền lấy danh tự Tà Đế. Giờ khắc này, Nghệ Phong cũng không cần để ý đây là nhà của Tần Y.
– Mẹ nó, thật sự cho rằng Bản đế dễ ăn hiếp lắm sao. Không phải là muốn tự cao tự đại sao? Bản đế so ngạo khí với các ngươi.
Nghệ Phong tiến vào gian phòng của lão trang chủ Tần gia trang, chỉ thiếu chút nữa là đạp cửa mà đi vào.
Đi vào phòng, Nghệ Phong đã nhìn thấy một lão giả đầu tóc hoa râm. Nhìn đối phương, Nghệ Phong hơi gật đầu tiến đến ngồi ở một vị trí.
Thấy Nghệ Phong như thế, lão giả nhiều cũng hiểu tâm tư của hắn.
– Tông chủ Tà Tông bái kiến lão trang chủ.
Nghệ Phong vừa mới mở miệng đã lấy địa vị tông chủ để chào hỏi.
Thấy hành động của Nghệ Phong, lão giả cười khổ một tiếng, nhưng cũng không có cách nào, ai bảo đối phương tư cách này. Đối với đãi ngộ của Nghệ Phong tại Tần gia trang lão cũng tinh tường, chắc là do võ giả vừa rồi kích thích Nghệ Phong.
– Ha ha. Tà Đế không cần phải khách khí.
Lão giả thấy Nghệ Phong dùng thân phận tông chủ Tà Tông nói chuyện với mình, lão cũng không muốn đôi co nữa.
– Tà Đế không nên tức giận. Không phải ta muốn tìm Tà Đế gây phiền toái, chỉ có điều phải hiểu đại khái thực lực của Tà Đế. Lúc này mới quyết định sự tình của Tần Y, cho nên thỉnh Tà Đế rộng lượng khoan thứ.
Lão giả nhìn Nghệ Phong cười nói.
Nghe thấy câu này, nguyên bản Nghệ Phong đang tức giận lập tức tiêu tán. Hắn có cảm giác bụng dạ mình có chút hẹp hòi. Bất quá, đã mang thân phận Tà Tông tông chủ ra thì Nghệ Phong có muốn thu hồi cũng không được.
– Không sao! Bất quá, lão trang chủ có thể cho ta gặp mặt Tần Y hay không?
Nghệ Phong nhìn lão giả nói.
Lão giả lắc lắc đầu nói:
– Đây cũng là một trong những nguyên nhân muốn biết được thực lực của ngươi, không có được thực lực nhất định, muốn gặp nàng cũng khó. Nàng hiện giờ đang ở một nơi không thể tùy ý đi ra.
Nghe thấy câu này, Nghệ Phong nhíu mày, đột nhiên hỏi lão giả:
– Địa Hỏa hỏa bạo phát tại Tần gia trang có quan hệ với Tần Y?
Lão giả gật gật đầu:
– Hàn độc của nàng những vật phẩm bình thường đều không áp chế nổi, chỉ có thể nhờ Địa Hỏa. Nhưng mà do sai lầm của một vị tổ tông Thánh giai Tần gia trang khiến cho Địa Hỏa không thể khống chế được mới tạo ra tình cảnh như vậy.
Nghe lão giả nói như vậy, Nghệ Phong gật gật đầu. Đối với hàn độc của Tần Y, hắn cũng có được hiểu biết nhất định, những vật tầm thường căn bản là không tạo nên hiệu quả. Bất quá, muốn dùng Địa Hỏa để áp chế, cũng đủ để chứng minh vấn đề của Tần Y đang rất nghiêm trọng.
– Nếu như được, không biết có thể để cho bản đế thử xem.
Nghệ Phong nhìn lão giả nói. Tình huống không lạc quan như vậy, Nghệ Phong cũng không muốn càng xấu đi. Tuy rằng trong lòng của hắn vẫn thấp thỏm không yên như trước.
Lão giả nghe Nghệ Phong nói, đáy lòng khẽ động. Nếu Nghệ Phong có thể giải quyết hàn độc này đương nhiên không gì có thể bằng. Nếu có thể thì Tần gia trang bọn họ cũng có được rất nhiều chỗ tốt.
– Ngươi thật sự có thể giải quyết hàn độc?
Lão giả nhìn Nghệ Phong hỏi lại, dù sao cũng là lực lượng của Viễn cổ Chí Tôn, há một tiểu tử Ngũ giai có thể giải quyết hay sao?
– Triệu lão tiền bối của sư môn đã từng nói qua, có thể thử một phen.
Nghệ Phong đối với lão giả nói.
– Triệu lão? Ngươi nói là vị Triệu lão tiền bối tại Vũ Kỹ Các Thánh Địa?
Lão giả giật mình nhìn Nghệ Phong, trong mắt mang theo sự kích động.
Nghệ Phong gật nhẹ đầu, đối với lão giả nói:
– Đúng là lão.
Thấy Nghệ Phong hoàn toàn xác nhận, sự hoài nghi của lão trang chủ lập tức biến mất không còn một chút. Lão nhìn Nghệ Phong chăm chú hỏi:
– Triệu lão tiền bối nói như thế nào?
– Triệu lão nói do ta ra tay nói thì có tỷ lệ một thành.
Nghệ Phong nói thẳng nói.
– Tỷ lệ một thành sao!
Lão trang chủ hít sâu một hơi, suy tư thật lâu sau mới nói:
– Tuy ít đến thương cảm, nhưng đối với hàn độc mà nói đã là sự xa xỉ.
Nghệ Phong nghi hoặc nhìn lão trang chủ hỏi:
– Sư tôn đã nói với ta, hàn độc này có quan hệ cùng Viễn cổ Chí Tôn? Chuyện gì đã xảy ra?
– Hắn không có nói cho ngươi biết?
Lão trang chủ nghi hoặc nhìn Nghệ Phong, nguyên lai tưởng rằng hắn dám đến trị liệu, thì đối với bệnh căn có lẽ đã có chỗ hiểu biết.
– Có thể là Triệu lão cùng sư tôn chờ lão trang chủ nói. Bọn họ tuy tiết lộ một ít, nhưng chỉ tới điểm đến là dừng.
Nghệ Phong nói.
Nghe thấy Nghệ Phong nói như vậy, lão trang chủ gật đầu nói:
– Sợ là ngay cả bọn họ cũng không dám vững tin a. Bất quá, tin tức mà họ lấy được không phải giả. Nếu ngươi không biết, ta sẽ giải thích cho ngươi một phen. Thật ra Tần Y chính là Viễn cổ Chí Tôn!
– Cái gì? Điều này sao có thể?
Nghệ Phong trừng to mắt nhìn lão trang chủ, trong mắt mang theo thần sắc không dám tin, hơn nữa hắn cảm thấy hoang đường đến cực điểm. Tuy Tần Y lớn hơn hắn mấy tuổi, nhưng quả thật là tiểu cô nương mà lớn lên.