Phần 34: Mỗi người đều trọng thương
Tông chủ Tinh Nguyệt Tông vốn cảm thấy hăng hái định một chiêu giết chết Nghệ Phong, nhưng khi hắn thấy Phệ Linh Nộ Bạo bay nhanh tới, sắc mặt chợt đại biến. Khí thế đang tăng vọt cấp tốc thu hồi. Thân thể đang bay với tốc độ cực nhanh, hoàn toàn dừng lại, sau đó vội vàng lui về phía sau.
Động tác này của Tông chủ Tinh Nguyệt Tông, khiến mọi người đang chăm chú nhìn cảnh tượng này, trong lòng chợt sửng sốt, ánh mắt cổ quái nhìn Nghệ Phong. Không rõ Nghệ Phong làm gì, lại khiến Tông chủ Tinh Nguyệt Tông sợ hãi như thế.
Nhưng rất nhanh trận đấu đã nói cho bọn họ biết đáp án. Chỉ thấy trong chớp mắt, Phệ Linh Nộ Bạo cách Tông chủ Tinh Nguyệt Tông không xa đã nổ mạnh. Lực nổ hóa thành năng lượng thực chất trùng kích bốn phía. Toàn bộ hư không có chút sụp đổ. Đất cát bay khắp bầu trời. Kình khí dữ dội lan rộng về phía chân trời, khiến Nghệ Phong vỗ hai cánh vội vàng chạy trốn về phía xa.
Kình khí khổng lồ mang theo đất cát tàn sát bừa bãi khắp bầu trời, chắn tầm mắt của mọi người. Một đám nhìn nấm vân trong trận đấu, hít một hơi thật sâu. Mỗi người đều có chút hoảng sợ nhìn Nghệ Phong. Đặc biệt là bát giai vừa tranh đấu với Nghệ Phong. Hắn cảm giác sau lưng đều là mồ hôi lạnh. Hắn không chút nghi ngờ, nếu vừa rồi Nghệ Phong sử dụng một chiêu này với hắn, vậy hậu quả…
Đối phương chỉ mới nghĩ, liền cảm giác trong lòng run rẩy.
Sau khi đám người Lưu Vĩ đám người hoảng sợ, một đám không khỏi mừng rỡ, chăm chú nhìn không chớp mắt vào nấm vân.
Trữ Huyên bay như tên bắn đến bên cạnh Nghệ Phong. Ban đầu nàng còn tưởng rằng Nghệ Phong sẽ suy yếu. Khi thấy Nghệ Phong tinh thần vô cùng tốt đứng tại chỗ, khiến Trữ Huyên nghi hoặc nhìn Nghệ Phong. Cho dù thực lực Nghệ Phong tăng vọt, nhưng sau khi thi triển chiêu thức như vậy, không có khả năng có bộ dạng không chút tiêu hao như bề ngoài. Hơn nữa Trữ Huyên hiểu rất rõ, hai cánh đấu khí của Nghệ Phong tiêu hao cực kỳ kinh khủng.
Thấy ánh mắt dò hỏi của Trữ Huyên, Nghệ Phong thoáng mỉm cười, nhưng không giải thích trong năng lượng châu âm dương, có năng lượng thánh thủy bổ sung. Cho nên mặc dù năng lượng tiêu hao thật lớn, nhưng tinh thần Nghệ Phong vẫn vô cùng tốt. Đơn giản là năng lượng của Phệ Châu âm dương đủ để chống đỡ thực lực Tôn cấp ngũ giai của hắn.
Trữ Huyên thấy Nghệ Phong không trả lời, nhìn Nghệ Phong nói:
– Cẩn thận một chút. Tuy rằng Phệ Linh Nộ Bạo là công kích mạnh nhất của ngươi, nhưng không chắc có thể làm gì được Tôn cấp đỉnh phong.
Nghệ Phong gật đầu. Tử khí trong cơ thể điên cuồng nảy lên cánh tay. Tuy rằng Phệ Linh Nộ Bạo mạnh, nhưng Tôn cấp đỉnh phong không phải ngồi không. Bằng không, dưới sự bao vây tấn công của hai cửu giai, một bát giai và hai thất giai còn có thể để đối phương chạy trốn.
Tất cả mọi người chăm chú nhìn thẳng vào trong nấm vân. Mỗi người đều đưa hồn lực thấu nhập trong đó, muốn dò xét xem tình hình của đối phương, nhưng đều chấm dứt trong thất bại. Điều này khiến mọi người quay sang nhìn nhau, trong lòng thoáng có chút vui mừng.
Chẳng qua, Nghệ Phong không thư giãn, gắt gao nhìn chằm chằm vào nấm vân.
Đúng lúc một bát giai trong số đó chuẩn bị mở miệng, một đạo nhân ảnh lấy tốc độ cực nhanh từ cái trong nấm vân bay ra như tên bắn, một chưởng hung hăng đánh về phía ngực Nghệ Phong.
Trữ Huyên thấy thế vội vàng tiến lên đón nhận, lại phát hiện đạo thân ảnh kia còn nhanh hơn so với nàng vài phần.
– Nghệ Phong! Quay trở về.
Trữ Huyên khẩn trương. Lấy thực lực của Nghệ Phong, nếu va chạm với Tôn cấp đỉnh phong, tuyệt đối là tự tìm cái chết.
Tông chủ Tinh Nguyệt Tông thấy Nghệ Phong lại nghênh đón về phía hắn, trong lòng liền mừng rỡ. Hắn không tin sau khi tiểu tử này thi triển một chiêu cường hãn như thế, thực lực còn có thể rất mạnh. Đương nhiên, đối với người thanh niên đã khiến hắn ăn nhiều mệt này, hắn không dự định buông tha. Hắn vừa động thủ liền sử dụng lực lượng mạnh nhất, muốn một chiêu giết chết Nghệ Phong.
– Không biết tự lượng sức mình!
Tông chủ Tinh Nguyệt Tông thấy Nghệ Phong thật sự dám đón đỡ, cười lạnh một tiếng, bàn tay liền trực tiếp va chạm vào Nghệ Phong. Hai lực lượng đụng vào nhau. Sắc mặt Tông chủ Tinh Nguyệt Tông đại biến, lực lượng trong cơ thể bạo phát.
Dưới một chưởng của hắn, Nghệ Phong bị văng ngược lại, phun thẳng ra một ngụm máu, xẹt qua hư không tạo thành một quỹ tích chói mắt. Trữ Huyên thấy thế, thân ảnh chớp động liền ôm lấy Nghệ Phong. Đấu khí trong cơ thể truyền vào trong cơ thể Nghệ Phong, trợ giúp Nghệ Phong ổn định lại khí huyết đang bốc lên.
Nghệ Phong lắc lắc đầu ngăn cản Trữ Huyên, chống tay đứng bên cạnh Trữ Huyên, nhìn Tông chủ Tinh Nguyệt Tông cũng vội vàng lui ra ngoài. Rất rõ ràng, dưới tử khí, Tông chủ Tinh Nguyệt Tông bị tổn thất nặng nề, khóe miệng trào ra một dòng máu đen.
– Ngươi không sao chứ?
Trữ Huyên thấy mặt Nghệ Phong trắng bệch, sốt ruột hỏi.
Nghệ Phong lắc đầu. Trong lòng hắn cảm thấy hết sức kính nể đối với Tông chủ Tinh Nguyệt Tông. Thật sự không ngờ được, dưới sự công kích của Phệ Linh Nộ Bạo, đối phương bị thương không nhẹ, vẫn có được lực lượng mạnh như vậy. Cho dù thi triển Tinh Bạo Thiên Hạ vẫn khiến bị hắn chấn động, thương thế không nhẹ.
Tôn cấp đỉnh phong, quả thực cường hãn. Thảo nào Lưu Vĩ lại cẩn thận như vậy.
Mà sau khi Tông chủ Tinh Nguyệt Tông liên tục quăng cánh tay, nhìn Nghệ Phong đầy chấn động. Vừa rồi, Phệ Linh Nộ Bạo khiến hắn bị trọng thương. Hắn vốn nghĩ giết chết Nghệ Phong, sau đó lại chạy trốn. Không thể tưởng tượng được, đối phương lại chặn được một chưởng do hắn tự vận dụng lực lượng toàn thân.
Tuy rằng uy lực của một chưởng không bằng lúc lực lượng của hắn lúc đỉnh cao, nhưng đã có bảy tám phần, chắc hẳn phải đối phó được đại chiêu do Nghệ Phong thi triển ra. Nhưng thật sự không ngờ được, tuy rằng đối phương bị trọng thương, nhưng bản thân hắn cũng không quá tốt. Lực lượng kia khiến thương thế của hắn lại tăng lên. Hiện tại, cho dù hắn muốn vận dụng bảy phần lực lượng còn khó.
Nhớ tới năng lượng đấu khí có tính ăn mòn khủng khiếp kia, Tông chủ Tinh Nguyệt Tông hít một hơi thật sâu. Hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong, rất khó lý giải sao đối phương có thể có được lực lượng âm tà như vậy.
Tông chủ Tinh Nguyệt Tông nhìn mọi người lại ây quanh hắn, hít một hơi thật sâu. Hắn lại thoáng nhìn về phía Nghệ Phong, rồi quay đầu nhìn về phía Lưu Vĩ, giọng điệu đột nhiên trở nên cực kỳ bình thản nói:
– Thật sự không ngờ được, ta sẽ ngã xuống trong tay của ngươi.
– Đại bá vẫn khinh thường ta. Lần này có thể khiến đại bá thay đổi cách nhìn đối với ta, thật ra là niềm vui bất ngờ.
Lưu Vĩ thấy Tông chủ Tinh Nguyệt Tông lại bị vây quanh, hắn liền thở phào nhẹ nhõm.
– Hừ!
Tông chủ Tinh Nguyệt Tông hừ lạnh một tiếng.
– Cho dù ngươi muốn giết ta, cũng phải nỗ lực trả giá.
Nói xong, bỗng nhiên thân hình Tông chủ Tinh Nguyệt Tông bay vọt về phía Lưu Vĩ. Lưu Vĩ hoảng hốt. Cùng lúc đó, một Tôn cấp cửu giai trong đó liền ngăn cản hắn. Dưới một chưởng của Tông chủ Tinh Nguyệt Tông, cửu giai trực tiếp bị chấn động lui ra ngoài.
Tôn cấp cửu giai nhìn thân thể Tông chủ Tinh Nguyệt Tông đã sớm trọng thương, những vẫn còn có lực lượng sánh ngang với hắn. Trong lòng không nhịn được cảm thấy hoảng sợ.
Nghệ Phong ở bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này, hừ một tiếng nói:
– Hắn đã trọng thương, nỏ mạnh hết đà. Mọi người chỉ cần đấu quần công với hắn đã đủ để giết chết hắn. Vừa rồi, hắn không thi triển được vài lần lực lượng.
Tông chủ Tinh Nguyệt Tông thấy Nghệ Phong nói toạc ra trạng thái hiện tại của hắn, lập tức biến sắc, gắt gao nhìn chăm chú vào Nghệ Phong, nhưng không thể không đối phó những cường giả đang bao vây tấn công hắn.