Phần 307: Đạt được Mị bát giai
Cho dù Cô Tinh sở hữu lệnh bài cũng không dám tùy ý dẫn người tiến nhập không gian Mộc thành. Dù sao đôi khi lão tổ tông sở hữu quyền lực cực đại, lệnh bài trong tay hắn không nhất định có thể áp chế toàn bộ. Khả năng làm được chính là, chỉ có thể để toàn bộ đệ tử còn lại rời hỏi không gian Mộc thành, tiếp đến lén dẫn Nghệ Phong tới. Không có cơ sở ngầm bên trong, không sợ người phát hiện.
Nhị thành chủ nhíu nhíu máy, liếc mắt nhìn Nghệ Phong, suy nghĩ một chút quay về phía đám trưởng lão gật đầu.
Cô Tinh thấy hai chuyện đều được an bài, lúc này ngữ khí mới trở nên nhu hòa, nhìn các vị trưởng lão nói:
– Vãn bối không có ý tranh đấu cùng các vị trưởng lão, về phần chuyện hôn ước, vãn bối sẽ giữ công đạo đối với đối phương. Tất nhiên không để Mộc thành gặp tai họa.
Cô Hà thấy Cô Tinh nói vậy, tuy rằng xoa dịu chút lửa giận trong lòng, thế nhưng nghĩ tới vừa nãy Cô Tinh mạnh mẽ uy hiếp hắn khiến hắn vô cùng khó chịu, hắn hừ lạnh nói:
– Ngươi hiểu, thật tốt.
– Đợi Cô Tinh một chút thời gian nữa, chắc chắn Cô Tinh tới tông môn nàng nói rõ tất cả. Nếu như nàng không chấp nhận, tất nhiên Cô Tinh sẽ trả lại lệnh bài cho Mộc thành, từ đó về sau không còn là người Mộc thành. Tuyệt đối không để Mộc thành gặp tai họa.
Cô Tinh thản nhiên nói.
Câu nói này khiến trong lòng mọi người giật mình, nhãn thần nguyên bản nhìn Cô Tinh lóe lên lửa giận, lúc này lại chuyển thành kinh sợ. Dù sao, Cô Tinh rời khỏi Mộc thành cũng không phải chuyện tình tốt.
Cô Hà nghe câu này, lửa giận trong lòng hoàn toàn biến mất. Sau khi thở dài, bình tĩnh liếc mắt nhìn Cô Tinh, tiếp đến liếc mắt nhìn Nghệ Phong nói:
– Ngươi tự giải quyết cho tốt.
Nói xong, hắn vung cánh tay rời khỏi hội trường. Thấy Cô Hà rời đi, đám trưởng lão thở dài một tiếng tự rời đi.
Vào lúc này, một vị nữ tử được trưởng lão kia dẫn tới, thấy Cô Tinh ngồi tại vị trí thành chủ liền trực tiếp nhảy bổ vào lòng Cô Tinh, trong mắt mang theo lệ ngân. Nghệ Phong thoáng liếc nhìn nữ tử này, tuy nữ tử này không phải tuyệt mỹ, nhưng thanh tú uyển chuyển đầy quyến rũ, vừa nhìn đã biết nữ tử này thuộc về loại người ôn nhu như nước. Chẳng trách Cô Tinh vì nàng không ngại đối đầu với gia tộc.
Nghệ Phong khẽ cười cười, nhìn Cô Tinh nói:
– Các ngươi thực sự chính là gian phu dâm phụ, không định trước mặt ta tình chàng ý thiếp đấy chứ!
Cô Tinh trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong, lập tức nói:
– Ba ngày sau, ta dẫn ngươi tiến nhập không gian Mộc thành, chỉ có thể để ngươi tranh thủ trong khoảng thời gian một tháng, nếu như trong vòng một tháng ngươi không thể lĩnh hội, vậy đừng trách ta.
Nghệ Phong biết áp lực Cô Tinh phá lệ, quay về phía Cô Tinh gật đầu nói:
– Một tháng, vậy là đủ rồi!
Cô Tinh gật đầu nói:
– Hẳn là nhị gia gia biết chút gì đó, cho nên tiến nhập không gian Mộc thành không thể quá lâu. Tuy rằng bên trong không ít mộc tủy dịch, thế nhưng khi ngươi lĩnh hội năng lượng thuộc tính mộc, không được thu giữ.
Nghe câu này, Nghệ Phong trừng mắt nói:
– Bản thiếu giống như nhạn qua lột long sao?
Cô Tinh lắc đầu nói:
– Ta không biết ngươi có phải là nhạn qua lột lông hay không, nhưng tại Đế Đô từng lưu truyền cố sự của ngươi, nơi ngươi đi qua đều bị đào sâu ba thước.
– Phi…
Nghệ Phong phi một tiếng, không biết ai bêu xấu danh tiếng của chính mình. Trên đời này ai chẳng biết, hắn rất thiện lương.
– Nhớ kỹ lời ta nói.
Cô Tinh quay về phía Nghệ Phong nói. Hắn sợ Nghệ Phong chiếm đoạt quá nhiều mộc tủy dịch, áp lực như vậy thực sự hắn không thể chống đỡ được.
Nghệ Phong không phản ứng lại, từ trong lòng lấy ra một lọ đan dược, đưa cho Cô Tinh nói:
– Tặng ngươi!
– Cái gì?
Cô Tinh nghi hoặc hỏi.
– Trị liệt dương!
Nghệ Phong tùy ý nói.
Nghe câu này, sắc mặt Cô Tinh khó coi tới cực điểm, quay về phía Nghệ Phong phẫn nộ gầm lớn:
– Cút!
Ba ngày sau, Cô Tinh xuất hiện trước của phòng Nghệ Phong, không nhiều lời vô ích, trực tiếp lấy lệnh bài. Sau khi tích nhập vài giọt máu, vài đạo đạo quang lóe lên quấn quanh Nghệ Phong. Nghệ Phong không chút phản ứng, thoáng chốc Nghệ Phong đã được truyền tống đi.
Khi Nghệ Phong mở mắt, Nghệ Phong cảm giác được cổ khí tức nồng đậm. Tất nhiên Nghệ Phong nhìn lại, chỉ thấy bốn phía một mảnh nồng nặc, tràn ngập năng lượng thuộc tính mộc. Quả thực ngay cả màu sắc phiến không gian này đều hiện lên màu u lục.
– Năng lượng thuộc tính mộc thật nồng đậm.
Nghệ Phong kinh hãi than, nghĩ thầm đây không hổ chính là thiên đường giúp võ giả tu luyện thuộc tính mộc. Trong lòng Nghệ Phong vui mừng khôn xiết, dưới lớp ảo cảnh tại nơi này, rất thích hợp lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính mộc, nếu như tại nơi này không thể lĩnh ngộ, thực sư hy vọng lĩnh ngộ rất nhỏ…
Nghệ Phong hít thật sâu, thoáng chốc khí tức xung quanh chậm rãi tiến nhập cơ thể Nghệ Phong. Nghệ Phong cảm giác thoải mái tới tột cùng.
Nghệ Phong nhìn thảm thực vật tươi tốt trong khối không gian này, thân ảnh chớp động hướng về chỗ sâu nhất. Nếu như Cô Tinh nói ở đây còn có mộc tủy dịch, vậy tự nhiên sẽ không lừa hắn. Có mộc tủy dịch trợ giúp, cộng thêm hoàn cảnh như vậy, tỷ lệ hắn lĩnh hội thành công năng lượng thuộc tính mộc sẽ tăng thêm rất nhiều.
Nghĩ vậy, tốc độ Nghệ Phong nhanh tới cực hạn, lực nhận biết quét quanh bốn phía tìm kiếm mộc tủy dịch.
Bất quá, không gian rộng lớn như vậy, nếu muốn tìm kiếm mộc tủy dịch nhất định rất khó khăn.
Khi Nghệ Phong bay nhanh trong đó tròn một ngày một đêm, đột nhiên hắn ngừng lại, nhìn về phương hướng phát ra tiếng kinh dị, lập tức lại bay nhanh về phía đó, lực nhận biết vừa nãy của Nghệ Phong cư nhiên phát hiện Mị bát giai.
Mị bát giai, chính là thứ Nghệ Phong cần. Phách Tuyệt Mị Trận đang cần thêm Mị bát giai.
Chạy tới mục tiêu, quả nhiên Nghệ Phong thấy Mị bát giai, hắn khẽ dò xét thực lực của đối phương, bất quá nhận thấy thực lực đối phương chỉ đạt tới bát giai sơ cấp.
– Mị này, Bản Đế nhất định phải thu phục.
Nghệ Phong lặng lẽ cười, Mị bát giai sơ cấp, dưới tay hắn không giãy giụa được bao nhiêu thời gian.
Nghĩ vậy, thân ảnh Nghệ Phong chợt lóe, đấu khí cuốn sạch tất cả mạnh mẽ đánh về phía đối phương.
Mị bát giai nhanh chóng bạo phát năng lượng đón đỡ, Nghệ Phong cùng lúc đánh ra một đạo Nhiếp Hồn Thuật, thi triển Khống Mị Thuật, muốn nhất của khống chế đối phương.
Bất quá, Mị bát giai chung quy chính là Mị bát giai, nó rất nhanh giãy giụa tránh né, kích này của Nghệ Phong thất bại.
Đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong lại lần nữa tăng vọt, năng lượng Phệ Châu trong cơ thể bạo phát, áp chế Mị bát giai. Từng đạo Nhiếp Hồn Thuật điên cuồng bạo phát.
– Bản Đế không tin, ngươi có thể trốn thoát.
Lực lượng trong cơ thể Nghệ Phong liên tục được đề thăng, mật độ Nhiếp Hồn Thuật dần dần càng nồng đậm, từng đạo Khống Mị Thuật không ngừng bạo phát. Nghệ Phong công kích điên cuồng như vậy, Mị bát giai này càng lúc càng lộ rõ dấu hiệu thất thế.
Từ đó, mũi công kích của Nghệ Phong càng thêm sắc bén.
– Ngao…
Tiếng Mị bát giai kêu lớn, cuối cùng Nghệ Phong sử dụng Khống Mị Thuật đánh trúng hồn thể của Mị bát giai. Khi một đạo Khống Mị Thuật đánh trúng vào thân thể Mị, công kích của Nghệ Phong càng trở nên hung hiểm. Rất nhanh, Mị bát giai này hoàn toàn bị Nghệ Phong khống chế.
Ngây dại nhìn Mị bát giai, ấn kết trên tay Nghệ Phong biến đổi, thu hồi Mị bát giai. Trong lòng suy đoán, ở đây đã có một Mị, nhất định có Mị thứ hai.
Nghĩ vậy, trong lòng Nghệ Phong không khỏi nổi lên một chút tâm tư.